Chương 33
Kích thích.
Gió đêm ngoài cửa sổ lùa vào.
Ánh đèn sáng chập chờn, ngẫu nhiên sẽ có tiếng ca hát vang dội truyền đến.
Cách một cánh cửa.
Người quen đang ở ngoài cửa hôn môi, nàng ở sau cánh cửa, bị nam sinh mình thầm thích đè trên tường, cọ xát dương vật.
Dương vật hắn rất nóng.
Chỗ sâu hút trong cơ thể muốn nó cắm vào, trống rỗng đến phát ngứa. Cổ họng khó nhịn muốn thở dốc cũng phải chịu đựng.
Càng nhẫn càng cảm thấy côn thịt thô cứng. Ngứa ngáy bị cọ ra và khát vọng ẩn trong cốt tủy liên tiếp nổ tung, chỉ như vậy cũng đã đủ cao trào.
"Ưm, sợ bọn họ phát hiện..."
Tay chân cả người Tưởng Linh nhũn ra, lúc này mới có thể thở hắt ra một tiếng.
"Sợ em càng phóng đãng hơn mới đúng." Lâm Thanh Khải ôm người nàng, dùng đầu ngón tay sờ giữa hai chân trơn trượt của nàng, "Dâm thủy chảy ướt hết quần rồi."
"Không có đâu." Tưởng Linh nhỏ tiếng, "Quần jeans rất dày."
"Má nó." Lâm Thanh Khải thấp giọng cười, "Sao em lại lẳng lơ như vậy."
Bên mặt Tưởng Linh dán vào vai phải của hắn, không trả lời.
Xương bả vai rất rõ ràng, cơ bắp rắn rỏi, khoan thai lại có lực độ.
Sau đó cả người như được bơm thêm sức để đứng vững, lật qua bên mặt kia.
"Đừng mà." Nàng cuống quít tránh, quay người kéo lấy áo hắn, "Sẽ bị phát hiện thật đó."
Lâm Thanh Khải một tay kéo khóa quần, "Đừng cái gì?"
Gương mặt Tưởng Linh tựa như bị thiêu cháy.
Âm thanh yếu đi: "Đừng làm ở chỗ này..."
"Thì em không làm." Côn thịt thô cứng kê dưới mông nàng, nhiệt độ tăng vụt.
Hắn cắn lỗ tai nàng, "Ngoan một chút để tôi làm một lát."
"Không phải cùng..."
Một ý sao.
Nhưng một khi đã bị hắn hôn, lỗ tai tức khắc mềm oặt.
Côn thịt thúc nàng một cái, âm thanh của Lâm Thanh Khải càng khàn hơn: "Em rót cho tôi nhiều rượu như vậy, lúc này sao còn nhẫn được."
Tưởng Linh cắn môi, nhìn ngón tay thon dài của hắn cởi cúc quần đùi của mình.
Lần mò vào trong.
Âm đế trần trụi bị đè ép. Lòng bàn tay thô ráp lại tiếp tục nhích xuống, rồi lách đi vào khe hở ướt át.
Xương sống lưng của nàng nổi lên trận tê dại, "Em đâu có rót cho anh... Tại anh bảo em đoán mà."
Lâm Thanh Khải cười, đầu ngón tay xâm chiếm nơi trào ra nước, "Vậy giờ cũng tại tôi bảo em ướt vậy à?"
Tưởng Linh không kịp cãi lại, quần đùi bị cởi xuống một ít.
Eo được hắn ôm lấy, nàng nhếch mông lên, bị ép thành tư thế nghênh đón.
Tiếp theo côn thịt từ kẽ mông lui lại rất sâu.
Đưa đẩy rất dùng lực, miệng huyệt đằng trước thậm chí cũng cảm nhận được nó sượt qua. Môi âm hộ bị mạch máu sôi sục ở mặt trên cọ xát.
Nàng rên nhỏ.
Gần như co rúm lại, quy đầu nóng hổi sượt qua lại môi âm hộ vài lần, mới chịu dời đến trước miệng huyệt.
Lâm Thanh Khải đè eo nàng rồi cắm vào.
"A..." Tưởng Linh rên rất phóng đãng.
Hắn nhích vào từng chút.
Đau, cảm giác bị cắm rất rõ rệt. Thậm chí có thể cảm giác được dương vật được huyệt bao bọc đến run rẩy.
"Thật dâm đãng." Lâm Thanh Khải lại nhích vào trong một chút, "Hút chết tôi rồi."
Toàn bộ người Tưởng Linh dán trên tường, mỗi lần bị hắn nhấp lại rên một tiếng.
Thoải mái cực kỳ.
Vài lần ban đầu, hắn không cắm vào thật sự, chỉ lấy ngón tay và đầu lưỡi chơi đùa nàng, khi đó nàng cảm thấy khoái cảm đã tới cực hạn.
Nhưng thì ra, có thế nào cũng gãi không đúng chỗ ngứa, tất cả so ra kém hẳn khi dương vật thật sự đánh vào trong cơ thể.
Ngay cả cảm giác ngứa ngáy trong xương cốt cũng được thỏa mãn.
"Trướng quá..." Âm thanh nàng phát run.
Con thịt chôn ở trong cơ thể bắt đầu ra vào, Lâm Thanh Khải cắm rất hết sức, "Trướng vậy có sướng không?"
Tưởng Linh khuỵu nhẹ đầu gối xuống, "Sướng..."
Bị cắm sướng đến vậy.
"Tiểu tao hóa." Bàn tay hắn mò lại đây tìm vú nàng, "Chỗ này bị thao nên hưng phấn à, tiểu huyệt kẹp chặt quá."
Đầu vú vẫn còn ướt, còn hẳn vệt nước bọt của hắn.
Cúi đầu là có thể nhìn thấy vú phải của mình bị hắn nhéo mà đùa bỡn.
Đèn cảm ứng rốt cuộc không tắt nữa, sáng choang trên đỉnh tóc của nàng. Nhưng giờ này nàng chỉ còn cảm nhận được mỗi khoái cảm thuần sinh lý vì bị thao.
"Đừng..." Trong huyệt bị va chạm đến mức tê ngứa không chịu nổi, "Đừng vào sâu quá..."
Môi Lâm Thanh Khải bao trọn tai nàng, "Sao lại chặt quá vậy?"
Tưởng Linh muốn đáp, nhưng đột nhiên bị hắn nhấp một cái cắm đến tận cùng bên trong, chỗ sâu hút trong huyệt nóng đến độ tê dại.
Nàng rên hai tiếng.
Lâm Thanh Khải đẩy dương vật nghiền ở sâu bên trong cọ xát, cười: "Hở? Rên gì vậy?"
Bên trong bị làm cho lần nữa không thấy đủ, Tưởng Linh nắm ngón tay hắn, "Quá sâu..."
Hắn nắm ngược lại nàng, "Không sâu thì làm em sướng thế nào được."
Côn thịt theo sát rút ra, vượt khỏi đằng trước, sượt qua điểm mẫn cảm.
Xương cốt toàn thân tê liệt.
Tưởng Linh gần như bị làm đến mức tuôn nước mắt.
Nàng nhịn không nổi nữa: "Vừa rồi chỗ đó... A..."
Âm cuối vừa vỡ. Hắn cố ý canh lúc nàng mở miệng, lại lần nữa nghiền qua chỗ đó, nửa câu sau của Tưởng Linh bị kích thích mà không hoàn chỉnh nổi, "Tê quá... Nhẹ một chút..."
Lâm Thanh Khải bị âm thanh của nàng dụ hoặc đến hứng khởi. Giơ tay che miệng nàng lại, canh ngay điểm mẫn cảm của nàng tàn nhẫn chọc vào.
Vừa nhanh vừa sâu.
Tham vọng trong cơ thể đã sớm bị chất cồn thúc giục, cảm nhận môi nàng ở dưới lòng bàn tay ê a rên rỉ, chỉ cảm thấy dương vật sưng đau hơn.
Không quá vài lần, bên dưới của Tưởng Linh liền co chặt lại. Dâm dịch theo côn thịt thọc vào rút ra chảy hết ra bên ngoài.
Cuộc yêu phát ra tiếng vang dâm mĩ rõ ràng.
Quá nhanh, cơn tê ngứa nhanh chóng bị chồng chất đến cùng lúc, đợt sau càng mãnh liệt hơn đợt trước.
Người nàng bị cắm mà run rẩy, còn bị bàn tay hắn che lại, thành ra lại càng thiếu oxy.
Nhanh chóng tránh khỏi tay hắn.
Lâm Thanh Khải không buông, phủ người tới, nhẹ thở dốc: "Muốn cao trào?"
Tưởng Linh gật đầu.
Hắn liền liếm vành tai của nàng, cắm càng thêm tàn nhẫn.
Thật sự hệt như muốn chết.
Càng rên không ra, lại càng mẫn cảm.
Mỗi một chút khoái cảm đạt đến cực hạn. Móng tay nàng gần như đã bấu sâu vào mu bàn tay của hắn.
Trong huyệt tham lam mút chặt côn thịt của hắn, bị ép mở lớn, rồi lại chạy theo níu giữ. Nhiệt tình tràn ra dâm thủy.
"Thao em thật con mẹ nó sướng."
Giọng Lâm Thanh Khải khàn đến mức khó mà nghe được, "Huyệt càng cắm càng chặt."
Chỗ mẫn cảm trong cùng huyệt bị thao tới lui thêm hai lượt, Tưởng Linh đột nhiên rên lớn. Tiếng vừa bật ra khỏi môi, bị hắn giam lại hết trong lòng bàn tay.
Thịt huyệt bị cắm đến rùng mình. Hút cắn dương vật thô cứng, dâm thủy đầm đìa.
Một nhát cắn cuối khiến da đầu Lâm Thanh Khải phải tê dại.
Hắn run giọng, "Dâm dịch nóng thoải mái thật."
Côn thịt thuận thế hung hăng ép vào trong vài phần.
"A..." Tưởng Linh nhịn không được run lên.
Dâm dịch vì hắn mà đổ ra, dương vật hăng hái chạy nước rút khiến dịch chảy dọc theo xuống chân mà vẫn còn nóng hổi .
Hắn buông tay ra, không khí mới và đợt cao trào cực hạn đồng loạt đổ ập khắp người. Nhưng dư vị còn chưa kịp tiêu tán, đã bị hắn vội vàng châm lên cơn sóng khoái cảm tiếp theo đổ vào đất liền.
Tưởng Linh từ trên tường mềm rũ xuống, "Dừng lại..."
Dù là ở một chỗ như này, Lâm Thanh Khải cũng không tính chịu đựng. Cắm vào nơi huyệt nóng hổi của nàng một lát, khuấy đảo trên dưới gần trăm lần, mới chịu rút ra xả đạn.
Trong không khí toàn mùi của cuộc tình.
Dần dần bị gió đêm thổi vào dung hoà.
Tưởng Linh vô lực, y hệt thằn lằn dính vào tường, lúc sau được Lâm Thanh Khải ôm vào lòng.
Đầu ngón tay hắn làm như vô ý vòng quanh đầu vú đùa vài lần, âm thanh có vài phần lười nhác: "Chờ lát nữa đưa em về?"
Tưởng Linh dừng một chút.
...Ba mẹ đi công tác rồi, mấy giờ về cũng được.
Vốn là một câu bình thường cỡ nào.
Nhưng nói lời đó vào tình cảnh này, quả thực giống như đang cố ý ám chỉ gì đó.
Ánh mắt nàng lơ đãng, trước tiên cúi đầu sửa sang lại quần áo của mình.
Trên mặt Lâm Thanh Khải còn chưa trút hết màu của tình dục, híp mắt nhìn nàng một lát. Cười, "Có muốn ngủ với tôi không?"
Tưởng Linh đột nhiên nóng bừng mặt, "Không muốn."
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro