Văn án.
Văn án.
Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Tôi là một phi tử không được sủng ái. Một ngày nọ, tôi đột nhiên có thuật đọc tâm.
--- Tôi có thể nghe được tiếng lòng của tên hoàng đế cặn bã đó!
Hắn ý cười đầy mặt đỡ quý phi yểu điệu bị ngã lên, trong lòng lại đang mắng: [Đồ ngu!]
Hắn cung kính điềm đạm, kính rượu cho thừa tướng đại nhân: "Ngày khác phải cùng ái khanh không say không về."
Trong lòng thầm buồn bực thêm một câu: [Đợi trẫm tru di cửu tộc người trước.]
--- Oa... Đáng sợ quá!
--- Càng đáng sợ hơn là, hình như hắn cũng nghe thấy tiếng lòng của tôi?
Tôi nghe hắn thầm oán mỹ nhân tỷ tỷ mới đến: [Xấu không ai bằng.]
Tôi nhịn không được cũng thầm oán hắn: [Làm như ngươi anh tuấn lắm vậy.]
Mắt hắn như phóng đao nhìn qua.
--- Chết tôi rồi!!! QAQ
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro