Chương 36: Quỳ xuống dùng miệng cởi tất, bàn chân to lớn dẫm lên ngực và lỗ...
Chương 36: Quỳ xuống dùng miệng cởi tất, bàn chân to lớn dẫm lên ngực và lỗ lồn, còn dùng lông mu cọ rửa " bồn chứa nước tiểu" của hắn
Nghe ra giọng nói sợ hãi của cô, Tào Liệt lúc này mới cảm thấy có gì đó không ổn. Hắn đưa tay kéo hai tay cô ra khỏi khuôn mặt ướt đẫm, rồi hôn nhẹ lên mũi cô, “Bị ngốc rồi à?”
Trần Tử Nịnh đưa đôi mắt ướt dầm dề nhìn hắn.
“Em mẹ nó chỉ là bị anh đụ cho quá kích thích, đi làm muốn cho ai đụ? Còn mặc bỉm?” Vừa mở miệng, giọng hắn lại trở nên lưu manh, bỡn cợt.
Trần Tử Nịnh hít hít mũi, “Em đã liên tục hai ngày…”
“Ừ, có phải rất sướng không?” Tào Liệt hôn cô, hỏi.
Trần Tử Nịnh nghĩ đến khoảnh khắc cao trào như muốn chết đi sống lại, gật đầu.
“Anh cũng sướng lắm, đụ em thật mẹ nó thoải mái.” Tào Liệt nói, cắn một cái vào cằm cô, để lại hai hàng dấu răng .
“Anh mẹ nó là chó sao, còn cắn người!” Trần Tử Nịnh bất mãn trừng hắn.
“Anh không dạy dỗ được em à? Mắng ai đấy?” Tào Liệt cũng trừng lại cô.
Vừa rồi còn ra vẻ đáng thương sợ hãi, giờ lại lên mặt, muốn trèo lên đầu hắn rồi sao?
“Ai bảo anh cắn em?” Trần Tử Nịnh không cam lòng yếu thế.
“Anh là ai của em?” Tào Liệt híp mắt nhìn cô.
Trần Tử Nịnh im lặng.
Lúc nãy bị hắn bức bách thì nóng nảy, giờ cả hai… sao có thể gọi ra được?
Tào Liệt đưa tay vuốt ve vết răng trên cằm cô, ngón cái ấn lên môi cô mà xoa nắn, “Cái miệng này giống mông thỏ sao?” (???!??!)
Trần Tử Nịnh: “?”
“Phải thọc một cái mới kêu một tiếng sao?” Tào Liệt chậm rãi nói nốt nửa câu sau.
Trần Tử Nịnh vẫn không hé răng.
Tào Liệt lúc này lại kiên nhẫn hơn, bắt đầu trêu chọc cô. Một tay hắn nắm lấy lỗ lồn của cô, nhẹ nhàng xoay tròn.
“Ngô a! Đừng…” Trần Tử Nịnh lập tức đưa tay lên cản.
“Bốp!” Tào Liệt tát mạnh vào tay cô, âm trầm hỏi, “ Abh mẹ nó cho phép em sao? Thử chắn nữa xem?”
Ở đây, Tào Liệt nắm quyền kiểm soát tuyệt đối.
Trần Tử Nịnh không tình nguyện rụt tay lại, dựa vào lòng ngực hắn khó chịu duỗi thẳng chân, tiếng rên rỉ không dứt.
Tào Liệt động tác từ dịu dàng trở nên dã man, một chút rồi lại một chút thọc vào rút ra va chạm. Bên trong chao đảo như say sóng.
Trần Tử Nịnh vừa sướng vừa khó chịu, nhưng hắn lại cố tình không cho cô dễ chịu.
Đến khi thấy sắp đạt đến cao trào, động tác lại trở nên nhẹ nhàng chậm chạp, như bị lông vũ cọ vào lòng bàn chân, khó chịu đến muốn khóc.
“Chủ nhân, chủ nhân, cho em đi a!” Trần Tử Nịnh nức nở gọi hắn.
Tào Liệt vẫn chưa đủ, “Kêu thêm hai tiếng nữa nghe xem nào.”
“Chủ nhân, chủ nhân, đụ em đi mà! Mau vào đi a!” Cô làm nũng với hắn, giọng mềm mại quyến rũ.
Gần như ngay lập tức, con cặc đang bị mông cô đè nặng trở nên cương cứng, hơi cong lên, quy đầu chạm vào mông cô.
Trần Tử Nịnh cũng cảm nhận được, đưa tay ra nắm lấy.
“Đụ!”
Lòng bàn tay cô siết lại, đè nén cơn đau làm toàn thân hắn căng chặt, từng thớ cơ bắp tràn đầy sức mạnh.
Trần Tử Nịnh không rời mắt được, tay lại nắm quy đầu hắn cọ bên ngoài lỗ lồn, “Chủ nhân, đụ em…”
Tào Liệt hít sâu mấy hơi, đè nén sự thôi thúc muốn đụ cô , bắt đầu tính sổ với cô.
“Hôm nay vì sao lại tới đây?”
Trần Tử Nịnh thành thật trả lời, “Tới học tập ạ.”
Tào Liệt cười lạnh một tiếng, “Thật sao? Để anh xem học được cái gì.”
Trần Tử Nịnh lý sự hùng hồn trách hắn, “Em vừa mới ngồi xuống anh liền vào, chưa kịp làm gì…”
Lời còn chưa nói hết, Tào Liệt liền lật người cô xuống sàn, giữ nguyên tư thế quỳ.
Khí thế hắn gần như dâng lên ngay lập tức. Hắn mang đôi tất đen, bàn chân dẫm lên ngực cô, “Cởi ra cho anh.”
Trần Tử Nịnh rất thích dáng vẻ dã man này của hắn, đặc biệt là khí thế mạnh mẽ áp xuống từ trên cao.
Bàn chân người đàn ông rất lớn và rắn chắc, tất bó lấy một đoạn mắt cá chân gầy, bắp chân gầy nhưng săn chắc với lông đen rậm.
Dục vọng len lỏi trong cơ thể, cô đưa tay lên.
“Dùng miệng.” Tào Liệt mất kiên nhẫn, ngang ngược nói.
Trần Tử Nịnh không thể tin ngẩng đầu nhìn hắn, đụng vào đôi đồng tử đen kịt.
Trong đó có một hình ảnh phản chiếu: cô đang quỳ gối, quần áo nửa buông.
Thật dâm đãng.
“Sao, tưởng anh chơi với em trò bình thường sao?” Tào Liệt ngồi ở mép giường liếc nhìn cô.
Giường dưới mông có chút không chân thật, không có cảm giác chắc chắn khi đứng trên đất.
Trần Tử Nịnh vô thức nuốt nước miếng.
Giờ phút này, cô có thể nghe rõ tiếng tim mình đập như sấm.
Cô cúi đầu, chóp mũi chạm vào bắp chân hắn, bị lông chân hắn cọ cọ.
Môi mở ra, răng cắn vào tất, lột từ từ xuống theo chân hắn.
Không biết từ lúc nào, nước miếng bỗng nhỏ giọt, theo khóe miệng chảy xuống sàn.
Người trên giường khẽ cười một tiếng, không nói gì, nhưng mặt cô đã đỏ bừng.
Tất được kéo xuống từng tấc, lộ ra đôi chân gân guốc. Trong tầm mắt cô chỉ còn lại một mảng da thịt nhỏ đó, nhưng phong cảnh trước mắt lại không ngừng biến ảo.
Hàm có chút cứng lại, đầu lưỡi không biết từ lúc nào đã thò ra, mềm mại chạm nhẹ vào lớp da kia.
Gân xanh trên cổ Tào Liệt nổi lên, hắn phải cố gắng áp chế sự thô bạo trong người mới không nhét chân vào miệng cô, bắt cô liếm.
Hai chiếc tất đều đã được cởi ra, Trần Tử Nịnh mềm nhũn nằm sụp trên chân.
Mặt đỏ tai hồng, miệng khô ,lưỡi khô.
Tào Liệt một chân dẫm lên vú cô, “Bò lại gần đây chút.”
Trần Tử Nịnh bò tới trước, hai chân kẹp chặt.
Bên dưới căng, bụng nhỏ căng, khắp nơi đều khó chịu.
Cô biết đó là cái gì.
Tào Liệt khom lưng, cởi áo sơ mi trên người cô, áo lót cũng gỡ ra đặt sang một bên. Ngón tay hắn sờ lên mông cô, kéo khóa váy, cởi xuống.
Mái tóc xoăn lớn của Trần Tử Nịnh trong phút chốc như tổ chim.
Tào Liệt hơi cong môi, động tác nhẹ nhàng giúp cô vuốt vuốt lại tóc.
Cô gái trên sàn, bị hắn lột sạch chỉ còn một chiếc tất lưới rách vài chỗ và một sợi dây lụa đỏ quấn quanh hông. Mọi thứ đều gợi dục, rất quyến rũ.
Hắn không chút ngại ngùng đưa chân, dẫm lên vú cô.
Hai gò bồng đào rất lớn, cũng rất mềm.
Hai ngón chân kẹp lấy đầu vú cô mà kéo, ngón chân hắn tựa như nở ra một đóa hoa
Trần Tử Nịnh nhắm mắt lại trước cảnh tượng dâm đãng trước mắt, nhưng trong đầu lại tràn ngập hình ảnh bàn chân gân guốc của hắn dẫm lên hai bầu vú cô, ép chúng bẹp dí như bánh.
Thật dâm đãng.
“Mở to mắt ra nhìn cho anh!” Tào Liệt hung tợn ra lệnh.
Lông mi Trần Tử Nịnh run rẩy, đôi mắt vừa đen vừa sáng nhìn hắn dẫm lên vú mình. Toàn bộ khuôn mặt cô như bốc cháy.
So với tay, bàn chân có vẻ vụng về hơn, nhưng cảm giác mang lại lại hoàn toàn khác.
Ngón chân hắn trêu chọc khiến trái tim cô như muốn bay ra khỏi lồng ngực.
“Cô ta dạy thế nào? Hả?” Tào Liệt khàn giọng hỏi.
Trần Tử Nịnh lắc đầu, “Còn… ư a… còn chưa dạy!”
Cơ thể cô xiêu xiêu vẹo vẹo chuyển động.
Tào Liệt bất mãn với câu trả lời của cô, “Hay là anb gọi người lên, cầm tay chỉ cho em làm?”
Trần Tử Nịnh vội vàng lắc đầu, nhưng cũng đã hiểu ý hắn.
Người kia dạy thế nào không quan trọng, quan trọng là cô phải hầu hạ hắn cho tốt.
Cô đưa tay, vụng về nắm lấy bầu ngực mình mà chà xát lên chân hắn.
Tào Liệt vẫn bất động, một chân dẫm lên ngực cô mà nhìn, chân còn lại duỗi tới lỗ lồn, ngón chân linh hoạt dẫm đạp lên lồn mềm mại của cô.
Hắn lấy r một chút, rồi lại hung hăng dẫm vào, chơi đùa vô cùng thích thú.
Trần Tử Nịnh cả người mềm nhũn, “A… đừng nhúc nhích… thật khó chịu…”
Tào Liệt nghe lời cô, thả lỏng sợi dây lụa đỏ, ngón chân hướng lên trên, kẹp lấy hai cánh môi âm hộ sưng tấy của cô mà chơi.
Chỗ đó bị rút sưng lên, phình ra, thịt mềm mại, rất đáng yêu.
“Ư a~ đừng chạm vào chỗ đó mà~”
Tào Liệt “sách” một tiếng, “Chỗ nào cũng không được chạm? Nghe lời em hay nghe lời anh?”
Trần Tử Nịnh bĩu môi, “Nghe lời anh.”
“Thế sao không chịu gọi người?” Tào Liệt bất mãn.
Trần Tử Nịnh mím môi, rất không tình nguyện mở miệng, “Nghe lời chủ nhân.”
Lúc này, Tào Liệt mới hừ nhẹ một tiếng, ngón chân lôi kéo môi âm hộ sưng đỏ.
Trần Tử Nịnh dùng núm vú trêu chọc mu bàn chân hắn, dùng ngực mát xa cho hắn. Hai bầu vú chen vào bên trong, vùi lấp bàn chân to của hắn.
Bên dưới, hai cánh môi âm hộ bị hắn chơi đến tách ra hai bên, lộ ra sự mềm mại ở giữa.
Tào Liệt dùng ngón chân nghiền lên, thành công khiến cô cong eo, hai tay nắm chặt bàn chân đang chơi đùa lỗ lồn của cô.
“Đừng nghịch… chua quá… căng quá…” Trần Tử Nịnh đầu tựa vào đầu gối hắn, mềm mại nói.
Tào Liệt động chân, “Quỳ cho tử tế, đến bao giờ mới tới lượt em nói muốn hay không?”
Trần Tử Nịnh miễn cưỡng ngồi dậy. Tào Liệt đột nhiên dùng ngón chân hung hăng kẹp lấy hạt sưng đỏ của cô.
“A a a a a!”
Cái lưng vừa mới thẳng lên lại lập tức cong xuống trở lại, mông nặng nề đè lên gót chân, hai tay thành kính ôm lấy bắp chân hắn.
Tào Liệt vẫn chưa chơi xong, buông hạt le cô ra, ngón cái đột nhiên dẫm lên lỗ lồn rồi thọc sâu vào. Sợi dây lụa đỏ trên hông cô trong phút chốc bị siết chặt, lằn lên da thịt.
Ngón cái của hắn cũng vào lỗ lồn cô, cảm nhận được sự căng chặt và nóng bỏng bên trong.
Mọi thứ đến đột ngột, vách thịt mãnh liệt run rẩy co rút.
Cao trào khao khát đã lâu đến rồi, Trần Tử Nịnh nằm trên đầu gối hắn thở dốc thét chói tai, toàn thân căng cứng.
Tào Liệt đưa tay vuốt ve đầu cô, ngón chân dẫm lên thịt lồn kéo dài cơn cao trào của cô.
“Ục ục…” Bụng Trần Tử Nịnh kêu lên một tiếng.
Tào Liệt bật cười, “Sao, chậu đựng nước tiểu vẫn chưa uống no sao?”
Khuôn mặt Trần Tử Nịnh còn ngập trong dục vọng, nghe thấy từ đó liền giật mình.
Không thể phủ nhận, lời thô tục thẳng thừng như thế, dễ kích thích cảm giác xấu hổ nhất.
Tào Liệt đứng dậy, kéo cô vào phòng tắm.
Bốn bức tường đều được dán gương, lau chùi rất sạch sẽ.
Bên trong thậm chí còn có một cái ghế khám phụ khoa.
Tào Liệt đặt cô lên, dùng dây trói chặt chân cô lại.
“Anh làm gì? Thả em xuống, đi tắm rồi ăn cơm đi.” Trần Tử Nịnh quơ chân nói.
“Không phải muốn kích thích sao? Không phải muốn sướng sao? Anh tự mình hầu hạ em.” Tào Liệt vỗ vỗ mặt cô, biểu cảm không hề có ý tốt.
“Không phải mà…”
Tào Liệt lại lười nói nhiều, trực tiếp động thủ.
Hắn cởi sợi dây lụa đỏ trên eo cô, rồi kéo phần tất lưới ở tiểu huyệt rộng ra chút, lộ ra lớp da trắng nõn.
Bàn tay to nắm lấy lỗ lồn của cô , kéo toàn bộ ra bên ngoài.
“Ư a…” Trần Tử Nịnh thoải mái rên một tiếng, có thể cảm giác được chất lỏng bên trong theo lỗ lồn chảy ra ngoài, ngứa râm ran.
“A!”
Chợt, chỉ còn lại một phần đang ở bên trong, lỗ lồn lại bị hắn hung hăng đâm vào.
Thịt huyệt bị kích thích co chặt lại, mất vài giây mới có thể giãn ra.
Tào Liệt lợi dụng lực co chặt này lại kéo ra ngoài, lỗ lồn cọ xát mạnh với vách thịt.
“Đồ khốn!” Trần Tử Nịnh vừa sướng vừa mắng hắn.
Tào Liệt tà khí cười một cái, giây tiếp theo động tác nói cho cô biết, thế nào mới là đồ khốn nạn.
Vốn dĩ con cặc kéo ra bên ngoài lại lập tức đâm vào cổ tử cung, ngay cả ngón tay hắn cũng theo đó thọc sâu vào.
“A a a a a ——”
Trần Tử Nịnh ưỡn eo, thét lên thất thanh. Mọi khoái cảm bị dồn nén lại ở một điểm nhỏ đó.
Đôi mắt cô gái hoe đỏ, trông như bị ức hiếp đến tàn nhẫn, nhưng trong ánh mắt sáng ngời lại ngập nước.
Tào Liệt không hề nương tay, mỗi một cú thúc tiếp theo đều đâm vào mạnh bạo.
Cơ thể Trần Tử Nịnh vặn vẹo, chưa được vài cái liền run rẩy phun nước.
Tào Liệt dùng con cặc phá vỡ vách thịt dày, vừa hút vừa cắn rồi rút ra.
Tinh dịch bị pha loãng trộn lẫn với nước tiểu ồ ạt chảy ra, bắn tung tóe trên sàn nhà.
Cùng một loại khoái cảm mất kiểm soát, cô lại phun ra một đợt sóng nhỏ, cả người rã rời trên ghế.
Tào Liệt nuốt nước bọt, đưa tay ấn ấn bụng cô.
“Ư a… đừng làm nữa…” Trần Tử Nịnh vô lực giơ tay lên cản hắn.
Bụng nhỏ bị hắn ấn lại một trận co thắt, bên trong đã trống rỗng.
Lúc này Tào Liệt mới điều chỉnh ghế cao lên, đặc biệt là chỗ để chân.
Trần Tử Nịnh cả người nằm trên ghế, có thể nhìn rõ lỗ lồn của mình. Cô có chút bất an trước ý đồ của hắn, “Anh làm gì?”
“Rửa sạch sẽ cái bồn nước tiểu chuyên dụng của anh.” Tào Liệt thô bạo nói.
Trần Tử Nịnh vỗ hắn, “Anh… đừng nói thô tục.”
Tào Liệt nhướng mày, “Cái nào? ‘ Bồn nước tiểu hả? Chẳng phải em là cái đó sao?”
Trần Tử Nịnh im lặng.
Bây giờ… đúng thật là như thế rồi.
Tào Liệt cười nhạo một tiếng, nhéo nhéo mặt cô, “Đồ bồn nước tiểu dâm đãng.”
Nói xong, hắn xoay người đi lấy nước rửa.
Tào Liệt cắm một cái phễu có miệng ngắn vào lỗ lồn cô.
Trần Tử Nịnh có chút không dám nhìn.
Ở quê người ta thích dùng loại phễu này để nghiền nát cà chua rồi đổ vào chai, nhưng giờ hắn…
“Ngô! Nóng quá… Cái gì vậy…”
Không đợi tâm trí cô dao động, lỗ lồn đột nhiên nóng bỏng khiến cô hét lên.
Tào Liệt nhấc mí mắt nhìn cô, “Kêu cái gì mà kêu, có nóng đến thế đâu?”
Nhiệt độ nước hắn có thể khống chế được, còn chưa bằng dung dịch cô dùng để thụt rửa hàng ngày.
Hơn nửa chai nước theo phễu đổ vào bên trong.
Tào Liệt đưa tay muốn rút phễu ra, cảm giác được một lực hút, đành bất đắc dĩ nói: “Đang rửa cho em sạch sẽ, đừng có mà nứng nữa.”
Trần Tử Nịnh xấu hổ, đành ép mình thả lỏng.
Phễu được lấy ra, Tào Liệt cầm một chiếc bàn chải tới.
Trần Tử Nịnh ngay lập tức da đầu tê dại, có dự cảm chẳng lành.
Tào Liệt không cho cô cơ hội chạy trốn, trực tiếp nắm lấy chiếc bàn chải lông đen mà cắm vào.
“A a a a… Lấy ra đi a…” Trần Tử Nịnh kêu rất thảm thiết, hai chân duỗi thẳng, ngay cả ngón chân trong tất cũng cong lại.
Tào Liệt “sách” một tiếng, “Thích thế hả? Vậy lần sau anh cho em thử loại bàn chải lông cừu.”
Trần Tử Nịnh đã không còn nghe được hắn nói gì nữa, toàn bộ cảm giác đều dồn vào khối thịt kia.
Lông bàn chải hơi cứng, cọ vào lớp thịt sưng tấy vừa đau đớn vừa tê dại, ê ẩm.
Sau khi cao trào quá nhiều lần, từ bụng dưới đến lỗ lồn đều mềm nhũn .
Tào Liệt cũng muốn nhanh chóng kết thúc, động tác nhanh chóng thọc vào rút ra vài cái, lỗ lồn phun ra những bong bóng trong suốt mượt mà.
Trần Tử Nịnh cũng nhìn thấy, đôi mắt đỏ hoe của cô “a” lên một tiếng, biểu cảm kinh ngạc.
“ Lỗ lồn sao lại dâm đãng thế này, còn phun bong bóng à? Quyến rũ ai đấy?” Tào Liệt nói, lại thọc vài cái nữa.
Trần Tử Nịnh bị hắn cắm đến tiếng rên rỉ không ngừng, trơ mắt nhìn lỗ lồn của mình như nở hoa mà liên tiếp phun ra bong bóng.
Quá xấu hổ! Người đâu mà thế này!
【 Lời tác giả: 】
Về cặp phụ, mọi người muốn xem kết cục trong chính truyện này hay là muốn tôi viết một truyện riêng về quá trình của họ? Mọi người có ý tưởng gì cứ nói nhé. (P.S: Lặng lẽ hỏi nhỏ một câu, có trang web phim nào hay để học hỏi không?)
__________
Mình có một cái sai sót là tên của nữ phụ là Trần Tử Nịnh mà mình có đôi lúc làm là Trần Tử Ninh
Mọi người thông cảm nha
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro