63. Khai phá

Đúng như Tô Ức Thu đã nói, cô làm xong việc cần làm, rồi tiếp tục cuộc sống bận rộn mà không còn chút gánh nặng trong lòng. Tuy nhiên, thái độ của Tần Tư Học lại làm cô vừa ấm ức vừa thấy hổ thẹn, đồng thời cũng khiến cô dần buông mình một cách tự nhiên trước ranh giới ngày càng mờ nhạt giữa họ.

Có những lúc sư huynh gọi cô về nhà chỉ vì muốn cùng nhau làm việc, vì giao tiếp và phối hợp trực tiếp sẽ hiệu quả hơn. Có những lúc lại vì anh bất chợt cao hứng làm một món ăn mới, gọi cô đến nếm thử.

Hôm nay, Tô Ức Thu được anh cho ăn một phần sữa đông đậu đỏ hai tầng, đựng trong chiếc ly miệng rộng tinh xảo. Vừa nếm miếng đầu tiên, cô đã nâng ly lên nhìn xuống đáy.

"Không có nhãn mác đâu," Tần Tư Học bật cười trước hành động của cô. "Là tự tay anh làm."

"Ngài còn biết làm đồ ngọt sao?" Cô cảm thấy có chút khó tin, hài lòng múc thêm miếng thứ hai, say mê đến híp cả mắt. "Ngon quá."

Món ăn mềm mịn, thơm lừng mùi sữa, tan ngay trong miệng. Độ ngọt của đậu đỏ và sữa đông vừa phải, là món cô thấy vừa miệng nhất từ trước đến nay.

"Thưởng cho em đấy." Anh khẽ vuốt gáy cô. "Đêm qua em thể hiện rất tốt... Chân còn mỏi không?"

Tô Ức Thu lắc đầu, "Không mỏi."

Tai cô bắt đầu đỏ lên. Hiển nhiên lời nói của Tần Tư Học đã gợi lên một vài ký ức dâm đãng, khiến cơ thể cô bỗng dâng lên một cơn ngứa ngáy quen thuộc.

Gần đây, anh dạy cô cách dùng tư thế phụ nữ ở trên để phục vụ anh.

Cảm giác được chủ nhân lấp đầy thật tuyệt, nhưng cô phải kiềm chế dục vọng của mình, lờ đi ham muốn được đạt tới khoái cảm tột độ của cơ thể, chỉ xem bản thân như một con búp bê tình dục tự động để làm hài lòng anh.

Dù người hành động là cô, nhưng việc ngồi xổm hay quỳ, cách siết chặt và thả lỏng, hướng nhấp nhô, độ sâu và tần suất nhanh chậm đều dưới sự điều khiển của anh.

"Hãy dùng lỗ lồn của em như dùng miệng vậy." Anh nói.

Dây xích trong tay anh như một sợi dây cương. Cho dù cô cưỡi trên người anh, cô vẫn chỉ là một chú ngựa con của chủ nhân. Chỉ cần anh vung roi, cô dù sức tàn lực kiệt cũng phải cố sức chạy.

Những yêu cầu của chủ nhân thì vô cùng hà khắc. Ở tư thế này, cơ hội duy nhất cô có thể cao trào là cùng lúc với anh. Khi anh xuất tinh, cô mới được phép đạt được khoái cảm tương tự.

Nếu không đạt được, cô phải nhẫn nhịn dục vọng cho lần sau. Nếu cao trào trước, cô sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Việc bị đánh đòn hay kiểm soát chuyện đi vệ sinh đều là chuyện bình thường. Điều cô sợ nhất là phải lặp lại bài tập cưỡi dương vật giả và bị cấm cao trào. Nó mệt hơn cả chạy năm cây số, đau cả lưng và chân. Chỉ khi đến giới hạn, cô mới được phép dừng lại, rồi bị xỏ chân vào xích, ngủ trên sàn nhà qua đêm.

Tối qua cô cuối cùng cũng khiến anh hài lòng. Dưới sự hành hạ của dây xích kéo hai đầu vú, hai tay bị trói ra sau lưng, cô khó khăn duy trì động tác thăng bằng. Qua nhiều lần luyện tập và điều chỉnh, cuối cùng cô cũng tìm ra bí quyết, cùng anh ăn ý leo lên đỉnh núi. Cô được khen ngợi 'em rất tuyệt', và giành lại quyền được ngủ chung chăn gối với chủ nhân.

Khi bò lên giường, được anh ôm vào lòng một cách thân mật, cô gần như dâng lên một nỗi xúc động chua xót. Cô chưa bao giờ thấy việc được ôm lại tốt đến thế. Cánh tay vững chắc và lồng ngực ấy, nhịp tim và hơi thở của anh, đều khiến cô cảm thấy vô cùng an bình, thoải mái và ấm áp.

Mặc dù sáng hôm sau, lý trí phục hồi nói cho cô biết, đó chỉ là vì cô đã phải nỗ lực quá nhiều. Con người đối với những thứ đạt được sau muôn vàn khó khăn luôn có tình cảm đặc biệt hơn so với những thứ dễ dàng có được. Việc kinh doanh theo kiểu "tạo sự khan hiếm" cũng là đạo lý này.

Rồi cô lại bị một ly sữa đông đậu đỏ hai tầng đánh gục.

Sau khi anh đi, cô lén lút tìm cách làm. Mặc dù không quá phức tạp, nhưng cô biết với thiên phú nấu nướng của mình, cả đời này cũng không thể làm ra món ngon như vậy. Huống hồ, cô biết Tần Tư Học không thích các sản phẩm từ sữa và đồ ngọt, nên việc anh bỏ công sức và thời gian vì cô thật sự khiến cô không thể không cảm động.

Ăn xong, cô đến thư phòng, quỳ xuống bên cạnh anh, trán tựa vào đầu gối anh, chân thành nói cảm ơn, "Cảm ơn ngài, chủ nhân."

"Em thích là được," anh cúi đầu mỉm cười nhìn cô, dùng một giọng điệu ôn hòa thông báo. "Trên dưới đều đạt tiêu chuẩn, cũng đến lúc khai phá phía sau rồi."

Tô Ức Thu mở to mắt. Lỗ đít của cô tuy đã từng bị đùa bỡn, nhưng chưa bao giờ thực sự bị "xâm nhập". Cô vẫn luôn nghĩ anh không có sở thích này. Nghĩ đến kích cỡ con cặc của anh, cô có chút sợ hãi liệu cái lỗ nhỏ không có chức năng giao hợp kia có chịu đựng được không.

"Mọi bộ phận trên cơ thể nô lệ đều nên tồn tại để làm hài lòng chủ nhân," bàn tay anh ấn lên đỉnh đầu cô, xoa xoa. "Em cũng nguyện ý để anh có thể tùy ý sử dụng ba cái lỗ trên cơ thể, và huấn luyện chúng thật tốt, đúng không?"

Cơ thể cô run rẩy vì vừa phấn khích vừa lo lắng, như thể cảm giác bị khống chế trong mơ lại lần nữa bao phủ cô.

"Vâng, chủ nhân." Cô thành kính đáp lời. "Em nguyện ý."

Anh ra lệnh cho cô vào phòng dạy dỗ mang ra một chiếc hộp và một lọ gel bôi trơn, rồi mở ra trước mặt anh.

Bên trong là bốn loại nút hậu môn với các kích cỡ khác nhau, từ nhỏ đến lớn được xếp ngay ngắn trên lớp vải nhung. Cái cuối cùng nhìn có vẻ nhỏ hơn đường kính dương vật của anh một chút.

"Trước tiên, bắt đầu từ cái nhỏ nhất." Anh cầm lấy cái ở ngoài cùng bên trái đưa cho cô, rồi đậy hộp lại, đặt trên bàn trong tầm với. "Quay qua, tự cắm vào cho anh xem."

Quá trình đưa vào không khó cũng không đau, chỉ có một chút xấu hổ. Sau khi hoàn thành, toàn thân cô ướt sũng.

"Anh còn có vài việc cần xử lý, em có thể tùy ý làm những gì mình muốn." Anh thân mật vỗ vỗ mặt cô. "Chú ý đừng để nó rơi ra, nửa tiếng sau đổi sang cái khác."

Nói xong, anh quay lại trước màn hình máy tính. Nhưng Tô Ức Thu khi đang trong trạng thái động tình chỉ muốn ở bên cạnh chủ nhân, cho dù anh không chạm vào cô, không nhìn cô, không làm gì cả.

Cô quỳ không nhúc nhích, ngẩng đầu liếc nhìn màn hình máy tính của anh. Không phải cố ý nhìn lén nội dung, chỉ là hiện tại cô có thể phân biệt được công việc anh đang làm là chỉ cần tốn chút thời gian, hay là yêu cầu tập trung cao độ.

Hôm nay rõ ràng là trường hợp trước.

"Em có thể ở lại đây không?"

"Được." Tần Tư Học mỉm cười, hào phóng dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn. "Muốn chui vào không?"

Thế là cô bò xuống dưới bàn, cuộn tròn trên tấm đệm anh tốt bụng ném xuống cho. Khi anh gác chân lên người cô, cô cảm thấy vô cùng vui sướng.

Nửa tiếng sau, cô chui ra ngoài, không quá khó khăn mà đổi sang cái nút thứ hai. Máy in phát ra tiếng động nhẹ. Tần Tư Học đưa cho cô tờ giấy và một chiếc iPad có mở sẵn tài liệu.

"Không có việc gì làm, thì kiểm tra số liệu đi."

Đến lúc đổi sang cái cuối cùng, cúc hoa căng tức vì cảm giác vật thể lạ quá mạnh mẽ. Tô Ức Thu hối hận vì đã đổ quá nhiều gel bôi trơn. Cái nút có trọng lượng dưới tác dụng của trọng lực và sự phản kháng của trực tràng như thể sắp bị đẩy ra ngoài. Cô không thể không ưỡn mông cao lên, cố gắng siết chặt lỗ đít, quỳ bò để hoàn thành nhiệm vụ phụ anh giao. Cảm giác không mấy dễ chịu. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc bản thân đang được nong ra để chủ nhân có thể thuận lợi "sử dụng" cô, một luồng nhiệt khao khát sẽ dâng lên từ sâu trong bụng dưới, khao khát tột cùng khoảnh khắc anh thật sự xâm nhập.

Sự kỳ vọng là một phần của khoái cảm, đặc biệt là khi cô tin tưởng mình sẽ không thất vọng. Bất kể anh huấn luyện, dạy dỗ, hay trừng phạt, sử dụng cô, bất kể lần này cô có đạt được cao trào hay không, cô đều rất vui sướng.

Cuối cùng, khi anh kéo cô bằng sợi dây xích, Tô Ức Thu trong lúc tinh thần mê loạn vẫn không quên vẽ một ký hiệu lên tờ giấy đang in. "Đến đây là đoạn em đối chiếu được rồi." Hơi thở cô thô nặng, đôi mắt ngấn nước lấp lánh.

"Tốt." Tần Tư Học vốn dĩ không mong đợi cô trong tình trạng như vậy còn có thể đọc được số liệu. Anh chỉ tùy tiện tìm việc cho cô làm. Mặc dù anh vừa làm công việc không đòi hỏi suy nghĩ nhiều trên máy tính, nhưng cô ở dưới bàn, nước dãi tí tách làm ướt tất của anh, cũng thật sự là một thử thách đối với ý chí của anh.

Giữ chặt nút cúc hoa, cô thành công bò lại phòng dạy dỗ. Tô Ức Thu thở phào nhẹ nhõm vì đã hoàn hảo chấp hành mệnh lệnh.

Cô nằm ngửa trên giường dạy dỗ, hai chân dang rộng. Mắt cá chân bị dây xích thả từ trần nhà xuống treo cao lên, nửa cái mông lơ lửng trong không trung, cảm giác mình như một con vật đợi làm thịt.

Tần Tư Học rút nút hậu môn đang chôn sâu trong cơ thể cô ra. Nụ hoa cúc nhỏ đã bung nở, cửa hang trở nên mềm mại. Anh nhấn nhấn xung quanh, rồi đưa ba ngón tay vào thăm dò.

"Không tệ." Anh vừa xoay cổ tay, đâm ra rút vào quấy loạn, vừa bình luận. "Độ đàn hồi rất tốt."

Tô Ức Thu khẽ hừ hừ, rồi nghe thấy tiếng chủ nhân kéo khóa quần xuống.

Sắp được đụ bằng lỗ đít lần đầu tiên...

Lỗ lồn của cô cũng phấn khởi, nước dâm trào ra giữa những lần lỗ thịt co bóp, chảy dọc theo đáy chậu đến đầu quy đầu đang chặn ở cửa cúc hoa.

"Chỗ này cũng không được sao?" Anh xoa xoa miệng lỗ dâm đang ướt át của cô, giọng trầm thấp đầy hài hước. "Muốn không? Muốn bị đụ ở đâu? Nói ra."

"Xin... chủ nhân đụ lỗ đít của chó cái... Ưm a!"

Vừa dứt lời, con cặc nóng bỏng, cứng rắn đã tiến nhanh vào. Cô kêu lên đau đớn, theo vô thức siết chặt cơ bắp.

"Thả lỏng." Anh không nặng không nhẹ vỗ vào mông cô. "Mời người vào, còn muốn kẹp lại, nghe có hợp lý không?"

"Em xin lỗi..." Cô há miệng thở dốc, hít sâu, cố hết sức thả lỏng cơ thể.

Vẫn rất đau. Cô đoán chủ nhân không phải không có những cái nút hậu môn to hơn để chuẩn bị cho cô. Anh sẽ không làm cô bị thương chảy máu, nhưng anh thích làm cô đau. Anh chính là muốn cô có được cảm giác đau đớn này.

Quá đầy, quá căng, cửa lỗ đít vừa tức vừa đau. Rõ ràng rất khó chịu, rõ ràng trực tràng phụ nữ không có cơ quan nào để đạt được khoái cảm, nhưng Tô Ức Thu thật sự lại cảm thấy rất sướng trong sự dày vò.

Có lẽ là do tâm lý, so với làm tình, khẩu giao và giang giao khiến cô có cảm giác mình bị tùy ý đùa bỡn như một công cụ hơn. Một ý nghĩ hoang đường chợt lóe lên trong đầu cô: Giá như trên cơ thể cô có thêm vài cái lỗ nữa để anh cắm vào thì tốt biết mấy, được anh lần lượt khai phá, nong ra, xâm nhập...

Con cặc chậm rãi thọc ra rút vào. Lỗ lồn cách một lớp thịt mỏng cũng đạt được khoái cảm dưới sự ép sát. Nước dâm tuôn ra không ngừng nghỉ, tiếng rên rỉ vì đau đớn dần chuyển thành tiếng kêu dâm đãng vì sảng khoái.

"Sướng không?"

"Ưm... A... Sướng... A a... Chủ nhân đụ ở đâu... cũng đều rất sướng..."

"Thế à?"

Cổ họng Tần Tư Học cuộn lên. Anh tháo kính ra, một tay gấp gọn để sang bên, rồi mạnh mẽ thúc một cái, toàn bộ con cặc đi vào. Tô Ức Thu kêu lên một tiếng thất thanh, lại lần nữa theo bản năng siết chặt lỗ đít, muốn đẩy lùi hung khí ngang ngược ấy. Nhưng lỗ hậu môn của cô đã bị "khai phá", sẽ không kẹp đau kẻ xâm lấn, chỉ mang lại cho anh khoái cảm được bao bọc chặt chẽ.

"Bây giờ, siết chặt đi."

Anh khẽ thở gấp, sung sướng ra lệnh. Sau đó, anh bắt đầu thúc hông không chút kiêng dè. Hai cơ thể va chạm, trong cuộc giao hợp cuồng dã phát ra tiếng *bạch bạch*.

"A a... A... Sâu quá... A... Ô ô ô..." Tô Ức Thu lại một lần nữa bị làm cho phát khóc. Toàn thân cô run rẩy, vú lắc lư. Hai chân cô vẫy vùng, giãy giụa trong xiềng xích, mũi chân cong lên rồi duỗi thẳng. "Chủ nhân... Cầu chủ nhân... A a... Em muốn cao trào..."

"Vậy mà cũng có thể cao trào sao? Hả?"

"Ô ô ưm... A a... Ưm có thể..." Tô Ức Thu nũng nịu cầu xin, giọng nghẹn ngào, ánh mắt mê loạn. "Ưm ưm... Cầu ngài... A... Chủ nhân tốt... Thưởng cho em đi..."

Tần Tư Học cúi đầu là có thể nhìn thấy hai cơ thể liên kết chặt chẽ. Lần đầu tiên anh "khai phá" lỗ đít của cô, cũng có thể khiến cô thất thần, cao trào đến bắn nước, làm cô sống dở chết dở. Thân thể dâm đãng và mẫn cảm như thế này của cô cũng mang lại cho anh cảm giác thỏa mãn không gì sánh bằng.

Ngón tay anh tìm thấy hạt le sưng tấy của cô, mạnh mẽ ấn xuống. "Cho phép."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ngontinh#sm