67. Không cần như vậy
Tô Ức Thu có thể chất mẫn cảm với caffeine.
Trước đây, đã có vài lần cô mất ngủ gần hết đêm vì uống trà hoặc nước uống tăng lực. Sau khi tìm ra nguyên nhân, cô cố ý tránh xa chúng.
Việc uống cạn một ly cà phê đen như lần này là lần đầu tiên, và hiệu quả thật sự rất tốt. Lúc đang tập trung làm việc thì không sao, nhưng giờ nằm trên giường, cô chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng khó chịu, tim đập nhanh bất thường.
Việc Tần Tư Học dùng giọng điệu thương lượng hỏi ý kiến khiến cô có chút bất ngờ. Không chỉ vì anh là chủ nhân, có thể tùy tiện sử dụng cô bất cứ lúc nào, mà còn bởi dù họ đang dính chặt vào nhau, cô vẫn cảm nhận được cái ôm của anh không hề chứa dục vọng.
Thậm chí anh còn không cương cứng.
Thế nhưng… Tô Ức Thu dùng bộ não hỗn loạn của mình suy tư, nếu đã hỏi, tức là anh muốn làm.
Cô không chút ngượng ngùng, ba cái hai cái lột sạch quần áo, định chui vào chăn để dùng môi lưỡi đánh thức dục vọng của chủ nhân.
Nhưng cô còn chưa kịp cúi xuống, đã bị anh nắm lấy vai.
Tần Tư Học đẩy cô nằm ngửa ra giường, chống người lên, cúi xuống hôn cô.
Cánh tay anh chống ở hai bên đầu cô, hơi thở ấm nóng phả lên mặt cô. Giữa môi và răng anh vẫn còn thoang thoảng vị bạc hà của nước súc miệng dùng sau bữa sáng.
Tô Ức Thu quen dùng loại hương đào, nhưng trong lúc cọ xát, dây dưa nồng nhiệt, cô bỗng thấy vị bạc hà cũng không tệ.
Anh lưu luyến hôn cô, dịu dàng và nồng nàn, rồi nắm lấy một bên ngực, bóp nắn, xoa xoa. Cơ thể cô đã hoàn toàn bị anh thuần phục. Chỉ cần nghĩ đến việc anh sẽ dùng mình, cô đã động dục đến mềm nhũn, tự động tiết ra chất bôi trơn.
Cô nhanh chóng động tình, khẽ rên rỉ khi anh hôn xuống ngực mình.
Anh ngậm lấy đầu ti cô, nhẹ nhàng liếm hút cắn mút. Tô Ức Thu cảm giác như có một dòng điện nhỏ đang luồn lách khắp cơ thể. Cô khó nhịn ưỡn eo. Sau đó, anh từ từ đi xuống, hôn lên bụng dưới cô, khơi lên một trận gợn sóng trên làn da trắng nõn, láng mịn như mặt nước của cô.
Anh tiếp tục xuống thấp, tách hai chân cô ra. Bông hoa ở giữa hai chân cô đang run rẩy phun ra thứ mật ngọt lịm. Anh dùng ngón tay vê, tách hai cánh môi, để lộ ra nụ hoa đỏ mọng quyến rũ. Suối nguồn khoái cảm mẫn cảm nhất trên cơ thể cô đang ở ngay trước mắt anh.
Trước đây, anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình dùng môi lưỡi chạm vào nó, bởi điều này chưa từng nằm trong sở thích của anh.
Nhưng cô là một trường hợp đặc biệt.
Anh dùng ngón tay xoa nhẹ vài cái, lắng nghe tiếng thở dốc dồn dập, khó nhịn của cô, nhìn cái lỗ lồn đẫm nước lại trào ra một ngụm dâm dịch trong suốt. Khoái cảm của cô như một lời khích lệ, thúc đẩy anh từ từ cúi đầu…
…hôn lên mu bàn tay cô.
“Sư huynh.”
Anh ngẩng lên nhìn cô. Tô Ức Thu không biết đã mở bừng mắt từ lúc nào. Má cô ửng hồng, đôi mắt ướt át. Bàn tay cô siết chặt che lại nơi riêng tư, trông hệt như một thiếu nữ e thẹn, mới nếm trải tình dục.
Cô nói, "Không cần như vậy."
Tần Tư Học dùng ánh mắt dò xét thăm dò biểu cảm của cô. Anh hiểu cô, biết Tô Ức Thu tuyệt đối không phải e lệ hay muốn từ chối mà làm bộ, mà ánh mắt cô như thể đang lên án anh vừa định làm chuyện gì đó tày trời.
Tô Ức Thu như chợt nhận ra giọng nói của mình quá lạnh lùng và mất hứng, liền dịu giọng, khẽ bổ sung, "…em không thích, không muốn, cũng không cần ngài làm vậy, thật sự đấy."
Giữa họ đã quá quen thuộc và đủ ăn ý. Cho dù rời khỏi những thời gian và địa điểm cố định, Tô Ức Thu vẫn có thể phân biệt khi nào anh muốn làm chủ nhân từ ánh mắt, lời nói, cử chỉ và thái độ của anh.
Theo Tô Ức Thu, nếu họ đã có quan hệ thể xác đến mức này, cô cũng không quá cứng nhắc đến mức bắt buộc anh phải thay đổi thân phận mới có thể đụ cô. Chỉ cần anh muốn, cô đều có thể phối hợp bất cứ lúc nào. Đó là “tôi cần thì tôi cứ lấy,” còn kiểu vừa rồi... Tô Ức Thu hiểu rõ sở thích của anh như lòng bàn tay, biết rõ anh cũng không thích, vậy sao còn phải làm.
Cô bị anh nhìn chằm chằm bằng vẻ mặt khó phân biệt cảm xúc, sống lưng cô cứng lại, thân mình không tự chủ rụt lại, như muốn chạy trốn mà không dám.
Trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, cô thấy anh cong môi cười như không cười, rồi lại nằm xuống bên cạnh cô. Anh ôm cô từ phía sau, bàn tay bao phủ lên nơi cô vẫn còn sưng cứng, cắn tai cô, kiên nhẫn và mềm mỏng thương lượng, "Anh sờ một chút, được không?"
"Vâng."
Hơi thở anh phả vào tai làm cổ Tô Ức Thu đỏ bừng. Cô bỏ tay ra, mở rộng chân để anh dễ dàng đùa giỡn, lưng cô áp sát vào ngực anh, một lần nữa chìm vào cơn triều của tình dục khi anh chạm vào.
Ngón tay anh lướt trên môi âm hộ cô, xoa thứ dâm dịch trào ra khắp bộ phận sinh dục, trơn đến mức không thể nắm được. Tiếng rên rỉ của cô mang theo sự vội vã, cầu xin và cả dụ dỗ đầy quyến rũ. Anh khép hai ngón tay lại, cắm vào lỗ lồn ẩm ướt, trơn mềm của cô, cong khớp ngón tay lên, móc nhẹ lên phía trước, "Ưỡn lên."
Tô Ức Thu được huấn luyện bài bản, lập tức sụp eo, ưỡn mông, tạo tư thế để đón nhận vật cứng nóng bỏng. Khoảnh khắc anh từ từ tiến vào, cô không kìm được phát ra tiếng thở phào thỏa mãn.
Gần đây cô vẫn luôn không được thỏa mãn. Cơ thể cũng đủ khao khát. Sau khi đột ngột bị công việc cắt ngang, giống như một cơn đói đến dồn dập, cô không còn kén chọn nữa. Khi được lấp đầy, cái miệng nhỏ tham ăn của cô vô cùng sung sướng, cắn chặt nó không nỡ thả lỏng, hận không thể hút toàn bộ thứ tốt đẹp đó vào bụng.
Tâm hồn cô chao đảo khi bị anh giam cầm trong vòng tay. Cô nũng nịu rên hừ hừ, cái tư thế này khiến anh chỉ có thể thọc ra rút vào biên độ nhỏ. Anh chôn sâu trong cơ thể cô, kiên quyết đi chậm, làm những nhịp đảo sâu và chậm rãi, tinh tế khuấy ra dòng nước ấm nóng không ngừng. Ngón tay anh cũng dịu dàng và linh hoạt, gãi đúng chỗ ngứa theo nhịp động để an ủi hạt le, ấn nhẹ, từ từ xoay tròn.
Tô Ức Thu cảm giác tinh thần trước đó bị caffeine treo lơ lửng và thân thể mệt mỏi một lần nữa được hòa làm một, và cơ thể cô như trút bỏ gánh nặng, cùng với tâm hồn trở về vị trí cũ, được đặt vào một đám mây mềm mại.
Độ ấm trong chăn đang tăng cao, tựa như một lò luyện tình dục, ấm áp dễ chịu, làm cô tan chảy thành một vũng xuân thủy. Lại như phơi dưới ánh mặt trời, hơi nóng làm máu cô bốc hơi. Mỗi tế bào đều nhảy nhót theo động tác của anh. Cảm giác sung sướng còn như đang ngâm mình trong suối nước nóng, lười biếng hoàn toàn thả lỏng. Khoái cảm như dòng nước ấm từng đợt cọ rửa cô, vô cùng sảng khoái, tự nhiên, thuận lý thành chương đưa cô lên cao trào.
Tô Ức Thu từng nghĩ mình không thể nào đạt được thỏa mãn từ tình dục bình thường. Nhưng có lẽ khi đã quen ăn cay nồng, thỉnh thoảng ăn một bát cháo trắng rau xào lại cảm thấy ngon miệng? Có lẽ là sư huynh quá quen thuộc với cơ thể cô hay là đã huấn luyện cô quá tốt, bất kể anh có là chủ nhân hay không, cơ thể và dục vọng của cô đều đã ghi nhớ anh, sẽ dễ dàng bị hơi thở và cái chạm của anh đánh thức, chưa kể anh còn chịu đút vào, cố ý làm cô thoải mái…
Sau cơn cao trào đầu tiên, Tô Ức Thu vẫn mơ màng nghĩ vẩn vơ. Khi từ đỉnh cao rơi xuống, cô một lần nữa bị cơn sóng nhiệt dịu dàng cuốn lấy, trôi nổi, dập dềnh…
Cơ thể cô lấm tấm mồ hôi, mềm nhũn như không có xương. Tần Tư Học vẫn ôm cô từ phía sau, dán sát vào, tiếp tục thọc vào chậm rãi. Sau cao trào, hạt le của cô sẽ càng mẫn cảm, nên anh lại không chạm vào nó nữa, ngược lại bắt đầu xoa nắn môi âm hộ cô, dùng ngón tay dính dâm dịch vê xoa nụ hoa của cô. Thế nên, khoái cảm của cô vẫn dài lâu, phong phú và ấm áp, một loại sảng khoái không hề liên quan đến sự kịch liệt. Cảm giác đó liên tục dạo chơi khắp cơ thể, xâm chiếm đại não cô đến trống rỗng.
Tô Ức Thu không biết cuối cùng mình đã ngủ hay đã bị làm cho ngất đi. Cô cũng không chắc Tần Tư Học đã bắn hay chưa, chỉ nhớ rõ giây phút trước khi ngủ, anh vẫn chôn trong cơ thể cô. Cô trong tiếng rên ân ân a a, mơ hồ nói, "Buồn ngủ quá." Bàn tay anh che lấy mắt cô, lau đi những giọt nước mắt nóng bỏng, đáp lại, "Ngủ đi."
Và cô chìm vào màn đêm sâu thẳm và ngọt ngào nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro