81 - Tâm điểm của sự tranh giành
Hắn Theo Đuổi Sự Nghiệp Trong Truyện Tu La Tràng
Tác giả: Tử Vũ Nguyệt Diên
81 – Tâm điểm của sự tranh giành
Khi ngày càng nhiều xe cộ và nhân viên tìm kiếm tập trung, sự yên tĩnh và thanh bình của khu biệt thự Kim Linh Uyển lập tức nhường chỗ cho tiếng ồn ào và không khí căng thẳng.
Ngoại trừ các tư dinh không thể tự tiện xâm phạm, toàn bộ Kim Linh Uyển đã bị Ôn Duệ Quân, Cố Lẫm và Lâm Dư Tình phối hợp rà soát kỹ càng nhiều lần. Thậm chí phó tổng Lương của tập đoàn nhà họ Phương cũng đích thân đến tham gia công tác tìm kiếm giữa đêm khuya.
Vợ chồng chủ tịch Phương vừa ra nước ngoài chưa lâu, cậu con út duy nhất mà họ bận lòng lo lắng đã bị bắt cóc. Khi nhận được tin, phó tổng Lương như bị sét đánh ngang tai, suýt nữa ngất xỉu. Nếu Thương Hành chỉ mất một sợi tóc thôi, ông cũng không biết làm sao đối mặt với hai vị trưởng bối đã giao phó người cho mình.
Ánh sáng mạnh từ những chiếc đèn pha chiếu từng tấc đất xung quanh, khiến chim chóc và côn trùng sợ hãi tán loạn, kêu ầm ã. Mỗi gốc cây, mỗi bụi cỏ đều bị lục soát kỹ lưỡng đến vài lần, chỉ thiếu mỗi đào xuống đất và rút nước hồ.
"Sếp Ôn." Thư ký Ngô dùng tay áo lau mồ hôi trên trán: "Chúng tôi đã lục soát hết xung quanh, hoàn toàn không thấy dấu vết của sếp Thương. Ngoài việc tháo cạn hồ nhân tạo, chỉ còn những tư dinh trong khu này là chưa kiểm tra."
Lâm Dư Tình rít sâu một hơi thuốc, rồi dùng ngón tay dí đầu điếu thuốc xuống để dập đốm lửa đang cháy. Đôi mắt hạ thấp, xuyên qua làn khói mỏng nhìn về mặt hồ tối đen.
Anh khẽ nói: "Nếu là Dung Trí làm, chắc chắn cậu ta sẽ không gây hại cho Thương Hành. Không cần bơm nước hồ nhân tạo, tôi đoán tám chín phần là đang trốn trong một căn biệt thự nào đó gần đây."
Cố Lẫm lạnh lùng nói: "Thì lục soát từng căn một."
Trợ lý A Mạc trán lấm tấm mồ hôi lạnh: "Sếp Cố, làm vậy không ổn đâu. Đây là tư gia của người khác, mà cư dân ở đây đều là những người giàu có, quyền thế. Chi bằng đợi đến sáng mai, dùng danh nghĩa cảnh sát để triệu tập hỗ trợ điều tra, như vậy sẽ danh chính ngôn thuận hơn."
Cố Lẫm cau mày, ánh mắt sắc lạnh quét qua: "Sáng mai? Lúc đó mọi chuyện đã muộn rồi. Ai mà biết cái tên họ Dung đó sẽ làm gì? Bình thường nhìn cậu ta giả vờ ngoan ngoãn, chu đáo là thế, không ngờ tàn nhẫn đến mức ra tay cả với Thương Hành."
Anh khiêu khích nhìn Ôn Duệ Quân đang nín thinh: "Ôn Duệ Quân, nếu anh không đủ can đảm, hãy để tôi làm."
Ôn Duệ Quân thậm chí không thèm liếc mắt, chỉ nhìn chằm chằm vào một điểm vô định trong không gian, lạnh nhạt đáp: "Không cần ngài nhắc, tôi đã cử người đi kiểm tra từng nhà rồi."
Anh nheo mắt: "Nếu tôi là Dung Trí, nhất định sẽ mua vài căn nhà gần Thương Hành, nơi có tầm nhìn tốt nhất, để có thể dễ dàng quan sát thấy em ấy đi về."
"Sếp Ôn!" Thư ký Ngô hiếm khi lộ vẻ kích động: "Anh nhìn cái này đi! Nó được tìm thấy trong sân vườn bên cạnh, căn biệt thự mà không ai trả lời khi bên mình gõ cửa!"
Thư ký Ngô mở lòng bàn tay, để lộ một chú sói xám bằng len mềm mại, trên đó phủ đầy cỏ và bụi đất, trông bẩn thỉu và xuống sắc.
"Là của Thương Hành!" Đồng tử của Ôn Duệ Quân co lại, lập tức nắm chặt vật đó trong tay, rẽ đám đông, lao nhanh về hướng mà thư ký Ngô chỉ!
Lâm Dư Tình và Cố Lẫm nhìn nhau một cái, không nói lời nào liền vội vàng bám theo.
Đọc tiếp tại: https://yenholy.wordpress.com/muc-luc-han-theo-duoi-su-nghiep-trong-truyen-tu-la-trang/
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro