82 - Ánh sáng linh hồn
Hắn theo đuổi sự nghiệp trong truyện Tu La tràng
Tác giả: Tử Vũ Nguyệt Diên
82 – Ánh sáng linh hồn
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, bầu trời u ám nặng nề, không sao, không trăng.
Đêm tối như kéo dài mãi không có điểm dừng, gió biển rít lên lạnh lẽo trên bãi đá vụn, từng cơn sóng lớn từ xa xô đến, đập mạnh vào những ghềnh đá lởm chởm, tạo nên tiếng gầm vang dữ dội.
Không rõ là ghềnh đá cắt qua sóng hay sóng đánh lên ghềnh đá.
Thương Hành qua cửa sổ xe nheo mắt nhìn về phía những đợt sóng cuồn cuộn nơi xa. Trong gương chiếu hậu, Dung Trí không biểu lộ cảm xúc, đôi mắt đỏ sẫm đầy vẻ kiệt sức và sự điên cuồng lạnh lùng đến tột độ.
Đến ngã rẽ phía trước, Dung Trí bẻ tay lái sang trái, rời khỏi con đường lớn.
Cuối con đường ven biển là một bến tàu gỗ nhỏ bị ngư dân bỏ hoang. Tại đó, có một chiếc ca nô mà Dung Trí đã mua, các con tàu khác đều bị xử lý hết.
Dù Ôn Duệ Quân và những người khác có đuổi sát cỡ nào, chỉ cần tranh thủ thêm một chút thời gian, anh vẫn còn cơ hội.
Khi Dung Trí bồng Thương Hành xuống xe, chân trời phía Đông đã lờ mờ hiện lên một vệt xám nhạt.
Ánh sáng yếu ớt chiếu rọi biển cả dậy sóng một sắc biếc trầm thẳm sâu không thể dò.
Dung Trí đặt Thương Hành lên ca nô. Rời khỏi mặt đất vững chãi, cảm giác chòng chành vì sóng gió lập tức tràn đến, cả người như đang ở trong một con thuyền mỏng manh có thể bị sóng biển nhấn chìm bất cứ lúc nào, mọi hướng đều ngập tràn nguy hiểm không thể lường trước.
Cảm giác không được đặt chân ổn định trên mặt đất thực tồi tệ. Hắn cố gắng rướn cổ, lo lắng nhìn về phía đầu kia của con đường ven biển, đã thấp thoáng thấy bóng dáng đoàn xe đang lao đến.
Mau hơn nữa đi...
Đoàn xe của các thế lực đối đầu với Dung Trí cuối cùng đã đến bến tàu. Giữa đám người lố nhố, Thương Hành gần như ngay lập tức nhìn thấy Ôn Duệ Quân.
Theo tiếng động cơ ca nô gầm rú, Dung Trí rốt cuộc đã kịp lái ca nô rời khỏi bến trước khi đám người kia ập đến.
Đám người truy đuổi trên bãi biển chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng hai người ngày một xa dần...
Mặt biển đen kịt rung rinh trong tầm nhìn mờ mịt, cho đến khi một tia sáng mờ nhạt của bình minh xé toạc màn đêm.
Đọc tiếp tại: https://yenholy.wordpress.com/muc-luc-han-theo-duoi-su-nghiep-trong-truyen-tu-la-trang/
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro