✨ Kuroko Tetsuya: Định mệnh ✨
Thể loại: Hài hước (mong là được tính vào hài hước) 🙆
Chú ý: có một số từ ngữ không được hay cho lắm nhé 📛
Hình ảnh cũng không có chút liên quan gì cả :3
***
Định mệnh là gì? Rất nhiều người đã từng hỏi [Tên] về vấn đề này và tất nhiên...cô không trả lời được.
Định mệnh có rất nhiều cách giải nghĩa. Có thể nó là một số phận ngẫu nhiên nào đó, cũng có thể là một số tình huống bất ngờ, hay ăn nói văn vẻ hơn thì là kéo hai người đến gần nhau? Định mệnh có thể hẩm hiu, có thể đau buồn; cũng có thể lãng mạn, có thể hạnh phúc. [Tên] ước cô có một định mệnh...
Thôi, quan tâm làm gì cơ chứ nhỉ? Vốn từ rất lâu, "định mệnh" tồn tại trong trí óc của [Tên] chỉ đơn giản là một câu chửi, không hơn không kém. Mà cái "định mệnh" của cô nó cũng "định mệnh" như cái "mệnh" gì ý.
Thử lấy một ví dụ nào...
.
.
Vào hôm thứ Ba vừa qua, cô thi Lịch Sử và Sinh Học....
.
Tối trước đấy...
"Ơ, cái đậu xanh rau má..." [Tên] vừa thầm rủa, vừa bới tung đống sách vở trong cặp của mình ra, cố gắng nuôi dưỡng một hy vọng...vốn đã không tồn tại.
Phải, rất tuyệt vời! Cô đã để quên tất cả sách vở liên quan đến hai môn học kia ở trên lớp. Vừa mới lôi cái điện thoại ra để nhờ bọn bạn chụp vở rồi đăng lên Facebook để ngồi học, cô đã chợt sực nhớ ra cá mập vừa cắn đứt cáp quang vài hôm trước...
"Thằng Kisame chết tiệt...." (<---plot twist: mọi người biết ai đây không? :v)
Và như thế, cô tìm đến số điện thoại của biệt đội chữa cháy [Bạn thân] và nhấn máy gọi rất hùng hồn. Đầu dây điện thoại kêu lên tút tút vài hồi, cô nghe thấy tiếng người đằng kia trả lời...
"Số tiền trong tài khoản của quý khách không đủ để thực hiện cuộc gọi. Xin quý khách vui lòng nạp thêm tiền và tiếp tục..."
Cộp
[Tên] dập máy và quẳng cái máy điện thoại của mình lên giường một cách không thương tiếc. Vài giây sau, cô cũng quẳng nốt người cô lên giường và đánh một giấc thật sâu để ngày mai có một tinh thần sảng khoái nhất mà thi.
Ngày hôm sau, [Tên] đến lớp sớm hơn bình thường cả nửa tiếng đồng hồ để ngồi học bài. Suốt thời gian chưa vào lớp, cô ngồi thu lu một góc, tay cầm quyển sách Sinh Học và đọc đi đọc lại như tụng kinh. Ai ai đi qua lớp cũng cảm thấy rợn hết cả người chỉ vì cái sát khi toả ra từ xung quanh người [Tên]. Còn về phần [Tên], sau nửa tiếng ngồi học bốn trang sách vở, cô ngồi vào bàn một cách hiên ngang, coi trời như vung và nở một nụ cười hết sức đắc trí.
Giáo viên bước vào, rất khoan thai...[Tên] cười trông rất nguy hiểm và cũng thật tự tin... Rồi giáo viên đó bước lên bục giảng, cầm viên phấn và bắt đầu viết...
.
.
.
Kiểm tra cuối kì III.... (*)
.
.
Môn học: Lịch Sử
.
.
.
.
.
"Hả???" Phải mất khá nhiều thời gian để cô có thể nuốt nổi mấy chữ giáo viên viết trên bảng. Thề có Chúa, tại sao cơ chứ? Cái định mệnh gì cơ chứ?
Rốt cuộc cả giờ thi, cô quay lên quay xuống, hỏi hết đứa này đến thằng khác. Mọi người cũng bàn tán xôn xao kinh lắm. Nhưng [Tên] sau một hồi thấy chiến dịch đi thăm dò có vẻ không được hiệu quả nên đã tự túc làm bài, trừ câu cuối cùng thì cô nghe theo đứa bạn cùng bàn vì chính mắt cô đã thấy nó mở sách.
Thi xong, [Tên] ngay lập tức lấy kết quả ra để so sánh với thì thấy 80% bài làm của mình sai do không nghe theo lời mách của bọn bạn, 5% đúng nhờ trí nhớ, 5% đúng do đoán mò, 10% còn lại....sai vì câu cuối. Hoá ra, đứa kia nó giở nhầm trang. =.="
Thôi, chuyện của [Tên] có kể ra thì nó cũng dài đằng hẵng cả vài chương truyện cũng không xong vậy nên cô quyết định sẽ không kể nữa. Có kể thêm thì cô cũng không ngồi yên được, vậy nên chúng ta có thể dừng việc kể ra các chuỗi sự việc xui xẻo trong đời [Tên] như làm một bài văn nghị luận chứng minh tại đây...
Mà thực ra còn một chuyện nữa...
Hôm nay, [Tên] để quên bento ở nhà. May mắn thay, cô tìm được vài đồng xu lẻ ở dưới đáy cặp nên [Tên] có thể ra căng tin mua mấy miếng bánh mì mà lót bụng. Nhưng cái may mắn cũng chả được lâu khi cô thấy một "hội đồng" học sinh đang "hội đồng" nhau để.... À, phải rồi, hôm nay là ngày hôm đấy!
Cái ngày tồi tệ, kinh khủng nhất ở nhà ăn hàng tháng, cái ngày mà học sinh chen chúc nhau để mua được đồ, cái ngày mà nhà trường bán....cái-bánh-gì-đó-[Tên]-cũng-chả-biết-tên.
"This is Japanese lunch time rush!"
Để ý làm gì cơ chứ?
[Tên] nghe thấy ai đó chém tiếng Anh nhưng cô cũng chả thèm quan tâm. Điều duy nhất cô quan tâm là hôm nay cô chắc chắn sẽ không ăn trưa, vì vậy, cô mặt buồn thiu và đành lòng vác cái bụng rỗng về lớp. Nhưng không, trước khi cô kịp bước đi, có một giọng nói đã chặn cô lại
"Anou,....[Tên]-san, bạn có thể dùng bữa bằng chiếc bánh mì này" một người con traiđang nói chuyện với [Tên]. Cô quay lại và nhìn thấy một người con trai có làn da trắng toát, mái tóc màu xanh nước biển nhạt. Sự hiện diện của cậu ấy thực sự rất yếu...
"Ờm...." [Tên] hơi ngập ngừng, một phần vì sốc. Thực ra nhiều phần vì sốc...." Xin lỗi nhưng...Tớ có quen cậu không?"
"Xin lỗi vì đã tỏ ra bất lịch sự, tớ là Kuroko Tetsuya, ngồi bên cạnh bàn cậu..."
"Cái quái? Thằng này nó có ngồi cạnh mình trong giờ thi đâu?" Trong đầu [Tên] xuất hiện rất nhiều câu hỏi khác nhau
"Cậu cứ lấy một chiếc bánh mì này đi, tớ bị mua thừa mà tớ không thể nào ăn hết cả hai được. Vì vậy, đừng lo gì cả." Người con trai mang tên Kuroko đó nói với một cái giọng rất vô cảm, đưa cho cô ổ bảnh mì và bước đi "Với cả con gái bỏ ăn là không tốt cho sức khoẻ đâu..."
"Chờ chút!" [Tên] vươn tay ra, định nắm lấy tay áo của Kuroko để ngăn người con trai vừa cứu nạn cô. Trong tim cô cảm thấy nhói một hồi khi nhìn thấy người đó bước đi bởi vì....hối lỗi "Chờ đã...ít nhất thì cũng phải để tớ trả tiền chứ?"
Và trước khi cô kịp nhận ra, người đó đã biến mất khỏi tầm mắt của cô...
"Quái lạ thật...." Vừa nói, cô vừa bóc gói bánh ra ăn. Ngay cái khoảnh khắc mùi vị của nó tan ra trong mồm, kích thích mọi giác quan của cô...
[Tên] cảm thấy trong lòng mình lạ lạ....
.
.
Không biết là vì cái gì đây ta? Nhưng có lẽ, định mệnh của cô đã thay đổi....
***
(*): Ở Nhật, một năm học có ba học kì
Ôi dào, có được tính là hài hước không vậy mọi người? Hay là hơi lan man? 🙀😭
Uầy, ngồi viết trong đúng một buổi tối, au cảm thấy mình giỏi quá 😂😂😂
Mà ngày mai au thi nốt môn cuối cùng rồi, mọi người thì thế nào? Chuẩn bị xoã chưa? :v
Lời cuối, mong mọi người đã enjoy, cứ tiếp tục comment request với au nhé nhé 💕💕💞
Ame 💋
Truyện được request do bạn KamisoraYuki2003
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro