Chương 36

Chương 36
- - -
  Ngay khi Phú Sát Lang Hoa sắp bóp chết Hải Lan thì Dận Nhưng ra lệnh cho người kéo họ ra, Hải Lan lúc này mới có thể thở được, tham lam hít từng ngụm từng ngụm không khí.
  Nàng nhìn dáng vẻ điên loạn của Phú Sát Lang Hoa, lại cảm thấy rất hả giận, không kìm được bật cười thành tiếng.
  Tố Luyện lại biện giải cho Phú Sát Lang Hoa: "Hải Quý nhân, Người thật sự điên rồi, lần đó là Người sai, Hoàng hậu nương nương phạt Người là điều nên làm, thế mà Người lại ghi hận nương nương."
  "Có ai mà trong lúc Nhị A ca trọng bệnh lại đi thả diều dạo chơi, cho dù Người không lo cho Nhị A ca, thì ít ra cũng nên làm ra vẻ một chút chứ."

  Hải Lan nhất thời nghẹn lời: "............"
  Khi đó Hải Lan một lòng nhớ tới lời hẹn với tỷ tỷ, nào có để ý đến việc Nhị A ca bệnh nặng, nàng thậm chí chưa từng đến Hiệt Phương điện một lần, ngay cả một tiểu đáp ứng như Trần Uyển Ân cũng biết đi thăm hỏi, còn nàng thì chưa từng đến.
  Dận Nhưng cũng không kiên nhẫn dây dưa mãi chuyện này, sau khi Hải Lan tự thừa nhận, Dận Nhưng liền không định giữ nàng lại nữa.
  "Kha Lý Diệp Đặc thị Hải Lan, mưu hại Hoàng tự, tội đáng chết, nay phế bỏ vị trí Quý nhân, ban cho ba thước lụa trắng." Dận Nhưng ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Toàn tộc Kha Lý Diệp Đặc thị thứ dân, bất kể nam nữ lão ấu, đều bị đày đến Ninh Cổ Tháp, suốt đời không được trở lại kinh thành."
  "Hoàng thượng, xin người tha cho người nhà thần thiếp, một người làm thì một người chịu, họ hoàn toàn không hay biết, xin người khai ân."
  Lúc này, Hải Lan mới biết sợ, đồng thời không ngừng dập đầu cầu xin Dận Nhưng nới tay.
  "Muộn rồi!" Dận Nhưng nói xong câu đó, liền cho người sắp xếp hậu sự cho Vĩnh Liễn, rồi dẫn theo Yến Uyển rời khỏi Hiệt Phương điện.

  Nhưng đối với Phú Sát Lang Hoa mà nói, thái độ lạnh lùng của Dận Nhưng khiến nàng không thể chấp nhận được, nàng cho rằng chính cái chết của Vĩnh Liễn khiến Dận Nhưng càng bất mãn với nàng hơn.
  Thái hậu biết Vĩnh Liễn đã chết rồi cũng không có cảm giác gì, trong cung đã chết nhiều A ca lắm rồi, không chỉ là sau khi sinh ra, mà có bao nhiêu thai nhi chết trong bụng, ngay cả bà cũng từng mất con.
  Hải Lan bị ban chết, toàn tộc Kha Lý Diệp Đặc thị cũng bị diệt, ngoại trừ Như Ý rơi vài giọt nước mắt, những người khác ai cần làm gì thì làm nấy.

  Cái chết của Vĩnh Liễn là cú đả kích rất lớn đối với Phú Sát Lang Hoa, tâm bệnh càng ngày càng nặng, thậm chí đến mức phải nằm liệt giường.
  Còn Kim Ngọc Nghiên tự biết đời này không còn hy vọng sinh con, cũng bắt đầu nản lòng, đến cả việc tranh sủng cũng không muốn nữa.
  Điều đó làm Trinh Thục tức đến phát điên, phải mang thế tử nhà nàng ta ra mới miễn cưỡng khiến Kim Ngọc Nghiên phấn chấn lại.

  Ngày qua ngày trôi đi, bệnh của Phú Sát Lang Hoa vẫn không có chuyển biến tốt, thậm chí càng ngày càng nặng.
  Toàn bộ Trường Xuân cung tràn ngập mùi thuốc, cửa sổ của chính điện đều đóng chặt, nhưng Phú Sát Lang Hoa vẫn cảm thấy lạnh đến thấu xương.
  "Tố Luyện, đã thêm than chưa?"
  Phú Sát Lang Hoa yếu ớt hỏi, nàng đắp mấy tầng chăn vẫn cảm thấy rất lạnh! Rất lạnh!
  "Nương nương, nô tỳ vừa mới thêm rồi."
  Nghe vậy, Tố Luyện buồn bã rơi nước mắt, mới tháng mười mà nương nương đã lạnh đến mức như vậy.

  Hiếm khi Phú Sát Lang Hoa lúc này tinh thần còn tạm ổn, đặc biệt hỏi thăm con gái: "Cảnh Sắt dạo này thế nào rồi, vẫn nghe lời chứ?"
  Tố Luyện nói: "Công chúa mọi sự đều ổn, chỉ là nhớ nương nương, cứ hay hỏi nô tỳ sao người không đến thăm nàng."
  "Đợi bổn cung khỏi bệnh rồi sẽ đi."
  Thật ra trong lòng nàng và Tố Luyện đều hiểu rõ, lần này thật sự là không được nữa rồi, cái chết của Vĩnh Liễn, đối với nàng là đả kích quá lớn.
  Tố Luyện kìm nước mắt: "Sắp rồi, chỉ cần nương nương uống thuốc chăm chỉ, nhất định có thể đi thăm công chúa."
  "Ừm." Phú Sát Lang Hoa không chống lại nổi sự mệt mỏi của cơ thể, liền chìm vào giấc ngủ sâu.
  "Ta đi sắc thuốc cho nương nương, ngươi trông chừng ở đây, không có việc gì thì đừng quấy rầy nương nương nghỉ ngơi." Tố Luyện dặn dò Xuân Ý ở bên cạnh, còn cái thứ ăn cây táo rào cây sung Liên Tâm kia đã bị Phú Sát Lang Hoa xử lý rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro