Chương 9
Chương 9
---
Đợi đến khi Yến Uyển tỉnh lại, nàng đã ở trên long sàng của Dưỡng Tâm điện, còn chưa kịp sắp xếp lại đầu óc, thì một cung nữ từ bên ngoài đi vào.
"Nô tỳ Vãn Tâm bái kiến Quý nhân tiểu chủ, nô tỳ là do Hoàng thượng phái đến hầu hạ Người."
"Quý nhân?" Yến Uyển nghe vậy, nghi hoặc chỉ vào chính mình, rồi nhìn nàng.
Vãn Tâm thay Yến Uyển giải thích nghi hoặc: "Hồi chủ tử, Hoàng thượng đã phong người làm Lệnh Quý nhân rồi, và ban chỗ ở tại Vĩnh Thọ cung."
Yến Uyển gật đầu, sau đó xoa trán hỏi: "Giờ gì rồi?"
"Đã là giờ Thìn rồi! Chủ tử." Trong lúc nói, Vãn Tâm lanh lợi đấm bóp vai cho Yến Uyển.
"Chủ tử có muốn dậy không? Theo lý thì vẫn phải đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương!"
Vãn Tâm tận tâm nhắc nhở Yến Uyển, hơn nữa Hoàng thượng cũng không nói miễn thỉnh an, không thể không đi, chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ khiến người ta nghĩ chủ tử không có quy củ.
"Dậy đi." Yến Uyển nhìn nàng một cái, nha đầu này cũng khá lanh lợi, dung mạo cũng thanh tú sạch sẽ.
"Vậy nô tỳ gọi người vào hầu hạ Người chải đầu, thay y phục, nô tỳ lại để người mang điểm tâm sáng đến, Người ăn chút để lót bụng."
"Được." Yến Uyển mỉm cười gật đầu.
Rất nhanh, những người khác mang đồ rửa mặt và y phục chỉnh tề vào.
Yến Uyển dùng trang sức mà Dận Nhưng ban thưởng, cài tóc bằng trâm lan hoa điểm thúy mạ vàng.
Trên người nàng khoác chiếc áo choàng thêu hoa màu hải đường, bởi vì áo có chút rộng, nên che đi được vòng eo thon của Yến Uyển, nhưng cả người nhìn vào lại giống như làm bằng nước, hoàn toàn không có chút sức công kích nào.
Vãn Tâm lại từ một cái hộp khác lấy ra một đôi vòng tay ngọc đưa cho Yến Uyển đeo lên, dưới sự tôn lên của vòng tay, đôi tay của Yến Uyển trông tinh tế và nhỏ nhắn.
Tiếp đó Vãn Tâm lại lấy ra hộ giáp bằng bạc để cho Yến Uyển đeo, chỉ là thời gian đã gần đến, Yến Uyển tùy tiện ăn vài miếng lót dạ, rồi liền đi về phía Trường Xuân cung.
Lúc này ở Trường Xuân cung, các phi tần đã sớm tụ tập một chỗ, chỉ chờ để nhìn dung mạo thật của Yến Uyển.
Dù sao chuyện đêm qua Hoàng thượng giận dữ rời khỏi Trường Xuân cung, đã không còn là bí mật.
"Thần thiếp, Ngụy thị ở Vĩnh Thọ cung, xin thỉnh an hoàng hậu nương nương, nương nương cát tường."
Yến Uyển hành đại lễ ba quỳ chín lạy với Phú Sát Lang Hoa.
"Lệnh muội muội miễn lễ."
Đợi đến khi Phú Sát Lang Hoa nhìn rõ ngũ quan của Yến Uyển, lập tức hít vào một hơi lạnh, nữ nhân này này quá đẹp rồi.
Da trắng mịn tựa ngọc thạch, cổ kiêu ba ngấn thanh tú như ve sầu non. Gương mặt hoa lê điểm phớt hồng, eo thon nhẹ tựa liễu rủ. Khi đứng yên, nàng như đóa hoa mềm mại soi bóng nước; lúc di chuyển, dáng uyển chuyển tựa cành liễu lay trong gió.
"Tạ hoàng hậu nương nương."
Sau đó Yến Uyển ngồi ở vị trí phía trên A Nhược, nàng ta vốn là tỳ nữ của Nhàn Phi Ô Lạt Na Lạp thị, bởi vì có công tố giác, được Càn Long phong làm Thận Thường tại.
Trước khi Dận Nhưng đến, Như Ý đã bị đày vào lãnh cung, A Nhược cũng được Càn Long sắc phong. Có thể nói, từ khi Dận Nhưng đến, hắn chưa từng đụng vào bất kỳ ai trong số họ, mọi thứ đều dừng ở mức tình cảm mà không vượt quy củ.
"Hồ ly tinh!"
Thấy Yến Uyển xinh đẹp tuyệt trần như vậy, A Nhược nghiến răng nói một câu.
Kim Ngọc Nghiên ánh mắt lóe lên, lúc này nàng đã mang thai bốn tháng, nàng nhìn Yến Uyển, cảm giác đến từ trực giác của nữ nhân.
Kim Ngọc Nghiên biết Yến Uyển rất có thể sẽ trở thành đối thủ của mình, nhất là khi đối phương lại có một gương mặt tuyệt sắc như vậy, ngay cả nàng cũng cảm thấy không bằng.
Sau đó, Phú Sát Lang Hoa bảo Tố Luyện giới thiệu các phi tần cho Yến Uyển làm quen.
Theo từng lời giới thiệu của Tố Luyện, Yến Uyển liên tục cúi người hành lễ, gặp những người cùng cấp Quý nhân thì hành bình lễ.
Tố Luyện giới thiệu xong, lùi về sau lưng Phú Sát Lang Hoa, ngay sau đó Phú Sát Lang Hoa lên tiếng: "Được rồi, ngồi xuống đi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro