#19
Chương 19: Tỉ thí
----------------------------
Thanh Tĩnh phong trước giờ vẫn luôn dính một lời nguyền, hễ ai là tu sĩ trong phong đều phải có ít nhất một năng khiếu, ví như Minh Phàm là vẽ, Ninh Anh Anh là....ờm.... Hát? Không, nàng hát dở lắm! Múa....? Chưa thấy nàng múa bao giờ nhưng chắc là đúng rồi đấy! Và bất cứ ai cũng phải học được cách làm màu.
Cái này thì cả Thương Khung Sơn phái ai cũng biết!
Cái này thì cả Thanh Tĩnh phong ai cũng đều làm!
Duy chỉ Minh Phàm thì không biết, không nghe, không thấy!
Mọi người hiểu mà, không biết không có tội a! (Nói đúng hơn là hắn giả vờ không biết!)
"Mấy đứa, chơi trốn tìm đi!"
Đương nhiên, không ai quan tâm. Minh Phàm lại tiếp tục dụ dỗ: "Mấy đứa, sư tôn đi rồi! Chơi với đại sư huynh chút thôi ~"
Đệ tử Ất khẽ lật trang sách một tiếng "soạt".
"Các sư đệ à ~ Thế cá cược không?"
Đệ tử Giáp nâng sáo trúc lên thổi một đoạn.
"Bịt mắt bắt dê không?"
Lạc Băng Hà đỡ trán cười khổ.
"Ai thắng được thưởng!"
Tập trung hết mọi ánh nhìn.
"Mấy đứa thích gì, sư tôn mua hết!"
...
Thẩm Thanh Thu vừa làm xong nhiệm vụ trở về, chân vừa bước đến bậc thang cuối cùng trên đường lên núi, Lạc Băng Hà đã chạy ra, mặt mày tái mét ngăn cản y: "Sư tôn, người đừng về lúc này."
Thẩm Thanh Thu nhíu mày: "Tại sao?"
"Nợ đó!"
Nợ tới thật! Ba mươi đệ tử trong phong tiêu thụ gần hai trăm cây kẹo đường, còn có dây cột tóc, kẹo hồ lô, tám lồng bánh bao, hơn năm bàn đồ mặn. Thẩm Thanh Thu vẫn chưa hiểu vì sao mình lại là người phải chi hết. Tiền quý này chỉ mới bỏ vào hầu bao, còn chưa kịp nhiễm được mùi lưu ly trên cơ thể y mà giờ đã đổi chủ bay xa rồi!
Thẩm Thanh Thu trên trán nổi đầy gân xanh, nhếch một bên miệng ra vẻ hết sức thân thiện hỏi cái ghế hình người mà mình đang ngồi: "Minh Phàm, ta cần một lời giải thích!"
Minh Phàm xanh mặt, cúi đầu không dám nói, giữ nguyên tư thế quỳ gối đưa lưng, an phận làm ghế ngồi cho y. Cho tới khi bị Thẩm Thanh Thu gõ chiếc phiến vào đầu một cái mới run rẩy trả lời: "Là đệ tử nhất thời ham vui! Đệ tử nào biết tụi nó chơi giỏi vậy!"
"Thế ngươi hết phần thưởng rồi hay sao mà lại lôi túi tiền của ta ra làm phần thưởng?"
Minh Phàm một đầu mồ hôi lạnh.
"Hửm???"
"........" mồ hôi tiếp tục tuôn ra như suối.
"Sao hử???"
Mắt Thẩm Thanh Thu trợn càng lúc càng lớn.
"S....sư tôn... người còn trợn nữa là con mắt người rớt luôn ra ngoài đó...."
Y gằn giọng: "Trả lời câu hỏi của ta!"
"Đệ tử nhất thời ham zui mà!!!! Ah... Đau đau, sư tôn, lần sau ta không dám nữa! Đừng đánh đầu, ngu rồi thì không có cày điểm được đâu!!!"
...
Thẩm Thanh Thu ngồi bên bàn cùng đống văn kiện xếp cao như núi mà y phải giải quyết giúp Nhạc chưởng môn trong thời gian đối phương vắng mặt. Kể cũng hay, tên đó bận bịu như vậy mà vẫn còn có thời gian tới quấy rầy y định kì mỗi con trăng một lần.
Thẩm Thanh Thanh Thu xoay xoay bút lông sói trên tay, cực kì lười đụng tay vô mấy cái văn kiện màu mè dài lê thê. Bỗng nghe ngoài kia "ầm" một tiếng, kinh thiên động địa. Thẩm Thanh Thu bực bội, mặc thêm áo ngoài xanh nhạt, dậm chân bước ra xem. Các đệ tử Thanh Tĩnh phong cũng vừa kịp chạy tới báo tin với y: "Sư tôn, Ma tộc kéo nhau lên núi quấy phá chúng ta, đốt cháy cầu nối mười hai đỉnh, còn...còn làm các đệ tử đồng môn khác bị thương. "
Thẩm Thanh Thu mở to đôi mắt xanh, lo lắng hỏi: "Minh Phàm đâu?"
Đệ tử kia vẫn còn thở hồng hộc, khó khăn trả lời: "Y ở ngoài kia, giúp mọi người chống trả Ma tộc!"
Thẩm Thanh Thu kêu một tiếng "Liều lĩnh", rất nhanh chóng phóng đi đến chỗ đang gặp họa.
Minh Phàm đứng giữa đám đệ tử đang giơ gươm múa kiếm hù dọa ma tộc, khuôn mặt hắn nghiêm nghị, kì thực suýt chút nữa là hắn quên mất dữ kiện quan trọng này. (Senn cũng xém quên!) Thấy Thẩm Thanh Thu sà xuống chỗ mình, mối lo âu đã bớt đi một phần.
"Ngươi có sao không?" Thẩm Thanh Thu vừa tiếp đất đã hỏi ngay hắn. Minh Phàm trong lòng sôi trào, không nghĩ câu đầu tiên của y lại là quan tâm hắn. Phát cơm chó cho toàn thể ở đây ăn luôn!
Minh Phàm cong khóe môi lắc lắc đầu, nghĩ đệ tử ban nãy chắc đã báo hết cho y rồi nên không lặp lại nữa, trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Sư tôn, ta đuổi họ đi được không?"
Thẩm Thanh Thu lắc đầu: "Không đủ sức, các ngươi còn yếu, sẽ bị trọng thương! Ta cũng không thể một mình đuổi hết được!"
Xem ra chỉ còn có thể tuân theo nguyên tác, tỉ thí ba trận.
Sa Hoa Linh một thân y phục đỏ, có phần hở hang, lộ ra làn da trắng mịn màng, gợi cảm. Vòng chân vàng, treo lên vài cái chuông nhỏ, mỗi bước nàng đi đều nghe tiếng chuông reo lên vui tai.
Thẩm Thanh Thu cùng lúc này bước ra đứng đối diện cùng nàng đối chất. Thẩm Thanh Thu nói không quá nhiều, chung quy là bảo Ma tộc thừa dịp chủ nhà vắng mặt mà đến đây quấy phá thật là một hành động hạ đẳng. Nào ngờ nàng mặt dày hơn y tưởng, kết quả vẫn là phải tỉ thí.
Minh Phàm vẫn còn đang lo âu thì khung thoại bỗng xuất hiện, giọng nói như Google Translate quen thuộc vang lên bên tai: [Nhiệm vụ mới: Phải cho Lạc Băng Hà tham gia vào cuộc tỉ thí này bằng mọi cách!]
Minh Phàm càng lo hơn, thế này thì gã sẽ ghi thù y mất. Theo nguyên tác, đây cũng là bước khởi điểm khiến nam chính hắc hóa.
"Không thể đổi thành ta sao?"
[Hoàn toàn không được, cản trở nam chủ hắc hóa được tính là vi phạm, các chỉ số lập tức trở về 0!]
Các chỉ số nếu lùi về 0, hắn sẽ bị đẩy về thế giới cũ, nói thẳng ra là chết!
Thẩm Thanh Thu đằng này lại không nghĩ nhiều như hắn, giắt chiếc phiến bên hông, bước một bước về phía trước: "Trận đầu tiên để ta!"
Độc Bì trưởng lão theo lời Sa Hoa Linh bước ra, thanh đao to kéo lê dưới đất. Gã nhìn Thẩm Thanh Thu cười một tiếng: "Thẩm phong chủ, xin được chỉ giáo thêm!"
Sa Hoa Linh không để trận đấu bắt đầu trơn tru mà chen vào: "Ai nha, nhưng người bên ta lại bị mất hết một cánh tay rồi thật là không công bằng nha! Thẩm tiền bối có thắng thì cũng là thắng không oai. Chi bằng người từ chặt đứt một cánh tay của mình, công bằng tỉ thí!"
Minh Phàm trong lòng thầm phỉ nhổ, ngươi nghĩ sư tôn ta ngu lắm à?
Thẩm Thanh Thu phát bực nhưng vẫn cố kiềm nén lại, vẻ mặt ôn hòa, nhếch mép nói: "Quả thực là không công bằng.... Vậy thì ta, một tay cũng không dùng! Thế đã công bằng chưa hả, Sa cô nương?"
Sa Hoa Linh cười hắc hắc một tiếng, nàng vỗ tay một cái, ra hiệu bắt đầu tỉ thí.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro