CHAP 2

Sally tiếp nhận nhiệm vụ cả đời này không muốn làm từ cấp trên của mình.

"Đừng để khách không có hẹn trước vào văn phòng của chị."

"Dạ? Nhưng mà-"

Vị cấp trên lúc nào cũng rực rỡ hôm nay vẫn hoàn hảo, hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Mỗi khi tiếng giày cao gót vang lên từ xa, mọi người trên hành lang luôn bất giác ngừng hết công việc và nhìn thân ảnh của cô nhẹ nhàng đến rồi đi.

Chắc chắn mái tóc vàng mềm mại cùng đôi chân thẳng tắp trong tất màu đen sẽ lưu lại trong suy nghĩ của họ cả ngày. Sự hấp dẫn đặc biệt của cô từ tuổi dậy thì đã sớm vang dội trong tất cả.

Với chuyện này, Sally chắc như đinh đóng cột. Đến cả một vị sĩ quan đào tạo nào đó nổi tiếng vì sự tỉnh táo của mình, cũng đã từng lộ ra ánh mắt si mê với khuôn mặt mỉm cười kia. Trong mắt vị sĩ quan đào tạo đó, cho dù là những người phụ nữ xinh đẹp tương tự khác cũng không thể làm lay động lòng người như cấp trên của Sally.

Cơ mà, ông trời không cho ai hết bao giờ. Đầu óc cấp trên của cô không nhanh như tốc độ ngang tên bắn của mình, nên hoàn toàn không ý thức được sự ảnh hưởng của mình lên người khác.

Ah, Nanoha-san cũng đáng thương quá đi. Sally dành sự thương cảm sâu sắc cho vị sĩ quan đào tạo mình tôn kính.




Hiện tại, đã bốn ngày qua sau khi trở lại tổng cục sau chuyến đi dài 1 năm, cũng bốn ngày qua Fate-san ở lại trong ký túc xá tổng cục, đốc thúc xử lý công việc kéo dài. Trừ việc tới trường tiểu học mang con gái của Barmen về, cô chưa hề rời khỏi tổng cục.

"Nhưng nếu Nanoha-san tìm đến... ?"

"Đặc biệt là cậu ấy, ít nhất hôm nay thôi, đừng để sĩ quan đào tạo Takamachi vào trong." Thái độ bất ngờ của Fate-san làm Sally có chút ngạc nhiên. Có lẽ ý thức được sự nghi hoặc của cô, Fate giải thích, "Đứa trẻ chị mang về hôm qua là... bạn của Vivio. Nói ngắn gọn, Vivio không mấy vui vẻ, khi về sẽ không quên kể chuyện này cho mẹ nghe đâu."

"Ah, cái này ... đúng là có hơi khó xử."

"Với cả, chị chưa liên lạc với Nanoha sau khi về tổng cục." E rằng đây mới là vấn đề chính, Fate-san lộ ra vẻ xấu hổ và áy náy. "Sau khi cân nhắc, hôm nay sĩ quan đào tạo cô ấy có lẽ đang trong trạng thái 'xả.'"

Tuy là lời nói đùa, nhưng Sally cảm thấy rất thật và cười không nổi. "Nếu thế, hay là Fate-san xin lỗi trước đi? Dù sao, trở về mà không liên lạc cũng có chút..."

"À, chị biết, nhưng -" Giấy tờ trong tay Fate-san viết đầy quy trình điều tra, tình hình thẩm vấn kẻ tình nghi, báo cáo ở thế giới khác, tất cả đều phải xong hết trong một ngày. Nếu như không thành công, nhiệm vụ kéo dài sẽ làm hỏng toàn bộ kế hoạch. Mà Sally biết rõ có những chuyện không thể thỏa hiệp hơn kế hoạch của Fate-san. "Chị sẽ đi thăm chính thức khi xử lý xong, nhưng bây giờ rất khó rút ra. "

"Nếu em có thể giúp việc gì-"

"Sally đã giúp rất nhiều, vì chị mà em cũng chưa ra khỏi tổng cục suốt 4 ngày, xin lỗi em."

"Không, xin chị đừng nói như vậy, là em tự nguyện, vì Fate-san, với những đứa trẻ kia..."

"Nhiệm vụ này không dễ dàng với chúng ta, nhưng chị thấy rất may mắn vì có em ở cạnh." Fate-san cười cảm tạ yếu ớt, tay phải nhẹ đặt trên vai Sally, giọng nhẹ nhàng. Chị ấy luôn luôn đặt cảm giác của người khác lên trước sự cay đắng của mình. "Cùng cố gắng nhé, Sally."

"... Vâng. " Sally cười và ngẩng đầu nhìn cặp mắt xinh đẹp của cấp trên. "Cùng cố gắng nhé, Fate-san, một chút nữa chúng ta sẽ được về nhà. "

Về nhà à. Fate-san thì thầm câu động viên này, nhưng khóe môi cười ảm đạm, như thể đang nghĩ phải đi về nơi nào, nhà của cô rốt cuộc ở đâu, hay... còn lại cái nào.

"Nói tóm lại," Fate-san lên tinh thần một lần nữa, cười nói tốt bụng, "Nếu như Sally còn muốn theo chị làm việc, hôm nay phải phiền em ngăn một vị sĩ quan đào tạo nào đó vào cửa do đang tức giận vì cô con gái của mình phải chịu ủy khuất."

"Uhm..." Chuyện đã biến thành thế này, cô cũng đành làm vật hi sinh. Sally gật đầu khó xử. "Em sẽ cố gắng, Fate-san."




―Tuy nói là như thế.

Sau khi nhìn cấp trên rời đi, Sally ngồi về chỗ cũ, nhanh chóng sắp xếp thông tin, nhưng một nửa suy nghĩ lại về chủ đề lúc trước.

Bởi vì sĩ quan đào tạo Takamachi trên chiến trường mạnh như quỷ, mọi người sẽ thi thoảng bí mật nói đùa rằng tuyệt đối đừng có chọc giận cô ấy, nhưng thực tế, chuyện kể về một Nanoha-san tức giận chẳng khác gì nghìn lẻ một đêm.

Qua sự giới thiệu của Fate-san, Sally sau những năm quen biết Nanoha-san chưa bao giờ thấy chị ấy phát cáu.

Người đó luôn mỉm cười và hành xử theo lễ tiết, đặc biệt dịu dàng và kiên nhẫn với thế hệ trẻ. Mặc dù công tác huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt, chị ấy cũng không bao giờ cuốn theo cảm xúc cá nhân. Dù có bị học sinh bất mãn bật lại cũng sẽ dùng mọi cách để nêu rõ lí lẽ và dạy bảo, tóm lại, chị ấy khiến Sally phải nghĩ "Đúng là bạn của Fate-san"―ngưu tầm ngưu mã tầm mã.

Ngay cả trong sự kiện Nôi Thánh, Vivio, đứa trẻ có mối liên kết đặc biệt với mình bị bắt đi, Nanoha-san vẫn điều chỉnh trang bị, không lãng phí thời gian, còn tập trung hơn so với thường ngày. Lúc cô phải đối mặt với Vivio cũng không có đánh mất tỉnh táo, giải quyết xung đột giữa thực tại và tình cảm một cách đẹp đẽ.

Sally, người kiểm tra Raising Heart sau đó đã thấy tất cả, và không khỏi kinh ngạc.



Vị cấp trên kia không còn nghi ngờ gì là pháp sư thiên tài.

Từ nhỏ tới lớn, sau hàng trăm nghìn trận chiến, chị ấy đã trưởng thành thành một chuyên gia chiến đấu còn tinh vi hơn cả máy móc, chỉ trong nháy mắt đã có thể phán đoán trận đấu―một người như vậy, có lẽ ngay cả chuyện "phát cáu", cũng phải coi là thứ xa xỉ, cân nhắc dành cho lúc thích hợp.

Không muốn khiến bất kì ai phải phiền phức.

Không muốn cuốn thêm những người khác vào.

Cố gắng suy nghĩ làm sao để cho càng nhiều người có thể an toàn trở về nhà.

Sự khủng hoảng từng xảy ra trên người khắc sâu vào nội tạng, linh hồn cùng ý chí, và không thể để cho người khác phải chịu điều tương tự.

Nanoha-san... Nhất định đã nắm chặt lấy tín niệm như thế mới có thể bước tới tương lai bây giờ.



Cho nên, một người như vậy, dù có vì con gái mình cũng sẽ không...

Suy nghĩ của Sally dừng ở đây, công việc bận rộn đến tận chiều khiến cô quên đi chuyện đó.

Có điều, khi người kia xuất hiện ở bộ phận hành pháp, Sally mới biết suy nghĩ của mình đã sai. Fate-san là đã bạn bè lâu năm với Nanoha-san, sẽ hiểu tính tình chị ấy hơn phân tích của Sally.



"Na, Nanoha-san... Đã, đã lâu không gặp."

"Đã lâu không gặp, Sally."

Sĩ quan đào tạo đứng trước bàn làm của Sally, người mặc bộ đồng phục xanh trắng đan xen quen thuộc, nhìn như trưởng thành hơn so với hồi đội 6, tràn ngập sự uy nghiêm không thể nhầm lẫn.

Tuy là khuôn mặt với ngũ quan đáng yêu, đôi mắt to sáng như idol ca hát nhảy múa trên TV, giọng nói ngọt ngào yếu ớt hơn phụ nữ bình thường, tức đủ mọi đặc điểm của một cô gái trẻ vô hại, nhưng toàn thân chị ấy phát ra một khí chất nghiêm nghị. Lưng thẳng cùng ánh mắt ánh mắt kiên định cho thấy sự tự tin về thân phận mình đã đường hoàng có được, lời cô nói nhấn mạnh khả năng truyền đạt nổi bật.

Dù chỉ nhìn qua, cũng không ai dám cả gan xem thường chị ấy.

"Cái này, ừm..." Người như vậy đứng trước Sally, trên mặt không mang theo ý cười, trong màu phiến đá xanh có một sự u ám mùa đông. Sao nhìn thế nào cũng là tức giận vậy... . "Chị muốn tìm Fa, Fate-san ạ?"

"Đúng vậy, nếu không làm phiền em." Giọng điều sĩ quan đào tạo hơi thấp, khác với sự ngọt ngào như kẹo bông thường ngày, đặt một áp lực nặng nề như chì lên đầu người khác. "Chị muốn gặp sĩ quan chấp vụ Fate."

Quả nhiên là Nanoha-san, dù lửa giận cháy trong mắt làm Sally thấy lạnh sống lưng, nhưng lễ nghi giữa cấp trên với cấp dưới vẫn hoàn hảo.

Sally cảnh giác. Nếu để Nanoha-san đi vào thế này, Fate-san sẽ bị giết chết mất!

"Chuyện đó... Nhưng, nhưng..."

"Có khó khăn gì ư? Nếu giờ không tiện, chị sẽ quay lại sau."

"Không, không, chị đừng đến nữa!" Sự trấn áp của sĩ quan đào tạo đã dọa hết những đồng nghiệp xung quanh cô đi từ khi bước vào cơ quan chấp vụ. Khi Sally phát hiện ra, bốn phía đã không còn bóng người. Toi rồi, nếu có án mạng sẽ lấy đâu ra nhân chứng chứ! "Á, ý em là,... Fate-san nói hôm nay không tiếp người không có trong danh sách hẹn trước."

"Cũng không thể 'tiếp' chị ư?"

Có một cảm xúc nào đó quấn quanh những từ ngữ được nhất mạnh bởi giọng lạnh lẽo của Nanoha-san, làm trán Sally ứa mồ hôi lạnh. Cô không hề biết Nanoha-san cũng có mặt này, không còn là chuyên gia chiến đấu luôn bình thản, ngược lại còn giống...

Như những người vừa cãi nhau với người yêu và cảm xúc cực đoan, chỉ cần một câu nói không đúng sẽ trở nên tức giận... Một cô gái bình thường.

Một cô gái bình thường. Kết luận này làm Sally có chút hoảng hốt.

Cô thậm chí còn cảm thấy, chuyện nghĩ về Nanoha-san như một cô gái bình thường là vô cùng thiếu tôn trọng.

Và suy nghĩ này của cô hẳn cũng giống đại số của những người khác trong tổng cục.

Sĩ quan đào tạo Takamachi là pháp sư ngàn năm có một, là anh hùng đã cứu vớt rất nhiều thế giới. Pháp thuật trong tay cô chính là khái niệm của ma pháp. Với vô số những người đã tiếp xúc với Sally, đó là ý nghĩa của cuộc sống.

Cho nên, việc giống một cô gái bình thường... thế này, làm cô hơi khó đánh lại một cô gái... cuồng loạn... bình thường, Sally đột nhiên không biết phải đối phó với Takamachi Nanoha này thế nào.

Không còn là một cấp trên dùng tiếng phổ thông quanh co, cũng không phải sĩ quan đào tạo ổn định trong mắt đồng nghiệp và hậu bối, mà là một cô gái bình thường chỉ có Fate-san mới biết cách đối phó.

Nếu muốn trách, phải trách Fate-san tại sao lại khiến Nanoha-san tức giận đến thế chứ?



"―A, Nanoha-san!" Một tiếng nói trẻ trung cắt đứt sự sợ hãi của Sally, cô nhìn theo tiếng gọi, phát hiện ra Tiana trong bộ đồ hành pháp giả tập sự. Cô bé hẳn đang khá vui vì được gặp lại giáo viên cũ, nụ cười sáng sủa hiện lên trên khuôn mặt lúc nào cũng căng cứng và cẩn trọng quá mức. "Đã lâu không gặp, sao chị lại ở đây?"

"Tiana." Vẻ mặt Nanoha-san dịu lại, mỉm cười với học sinh đội 6. "Đã lâu không gặp, chị tới tìm sĩ quan chấp vụ Fate ... Em thì sao? Mới trở về từ nhiệm vụ à?"

"Vâng, em và Fate-san vừa mới kết thúc ―Á!"

"Tiana!" Sally nhảy ra khỏi ghế, một tay che che miệng đứa trẻ vừa gia nhập đối thoại không phát hiện ra không khí bất thường . "Hahaha, em, em hẳn rất mệt rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi!"

"Hả... ? Nhưng, nhưng..." Tiana hoang mang tránh ra khỏi tay Sally. "Fate-san đang trong phòng nghỉ, nên em mới ―"

Muốn đem tài liệu cho chị. Nói chưa dứt lời, Nanoha-san đã hỏi bằng giọng chầm chậm khoan thai, như không để trong lòng, "Hành pháp giả Fate ở phòng nghỉ à?"

"A? Dạ, vâng." Tiana gật đầu, không hiểu sao Sally bên cạnh lại ngẩn ra.

"Là sao?" Nanoha-san nhẹ nhàng hỏi Sally, "Nếu chỉ là đi nghỉ ngơi, chị có phải hẹn trước để sĩ quan chấp vụ Fate nguyện ý dành thời gian "tiếp" không?"

"Cái này. . . Đương, đương nhiên là không cần..." Sally như một đứa trẻ làm chuyện gì sai, không ngóc đầu lên nổi trước áp lực kinh khủng của Nanoha-san.

« Có chuyện gì vậy? » Tiana nhìn về phía sempai này và hỏi với vẻ ăn ý. Dù sao cũng là một hành pháp giả nhạy cảm, cô phát hiện ra không khí bất thường. « Nanoha-san có gì đó sai sai. »

« Sẽ nói cho em biết sau... » Sally chấp nhận số phận, thở dài. "Nanoha-san, vậy... Để em đưa chị đến phòng nghỉ. "

Nanoha-san gật khẽ thỏa mãn. "Làm phiền em, Sally."



Tiana không thấy yên tâm nên đã đi theo, sau khi ba người đi vào phòng nghỉ, Sally mở cánh cửa và thám thính tình hình trước.

"A..."

Fate-san nằm cuộn tròn trên ghế sofa, giày cao gót đã cởi trên đất, áo khoác đồng phục màu đen biến thành chăn bông, chị ấy định chợp mắt một chút trước khi rời đi cho công việc tiếp theo.

"Bởi vì vài ngày rồi Fate-san chưa nghỉ ngơi, " Tiana giải thích nguyên nhân. "Hôm nay em đã hạn chế chị ấy uống cà phê, nên giờ cuối cùng cũng không chịu được nữa. "

Sally bất đắc dĩ thở dài, "Fate-san uống hết cà phê của cơ quan chấp vụ rồi, hôm qua khi chị ấy đi tìm hành pháp giả Dido, em thấy bọn họ lén giấu cà phê đi."

"Đúng vậy." Tiana gật đầu, đứng đắn nói, "Cơ thể Fate-san có 80% làm từ cà phê đấy."

"Gần đây thực sự nhiều việc~~Fate-san cũng rất mệt mỏi ~~" Sally cố tình khoa trương phóng đại, nhưng đây cũng là sự thật. Cô nhìn về phía Nanoha-san đang giữ im lặng, muốn kích thích một chút cảm giác thương hại, nhưng mặt nạ của sĩ quan đào tạo khiến người khác đoán không ra.

Cuối cùng hai vai rũ xuống. Đã chiến đấu dung cảm hết sức rồi, Sally!

Làm công tác động viên tâm lý xong, cô quyết định đánh thức Fate-san, đối mặt với vận mệnh không thể tránh khỏi.

"Fate-san... Đến lúc dậy rồi?" Sally gọi vài lần, còn người cấp trên không hề động đậy, cô thử lay người chị ấy. "Fate-san, Nanoha-san tới rồi, ngay ở đây rồi! Nanoha-san tới rồi!"

Trong tiếng gọi hoảng sợ như "Quỷ đến rồi!", Tiana đảo mắt và quan sát người thầy cũ cạnh mình, nhìn không ra dấu vết nào trên mặt nhìn từ bên của Nanoha-san, có điều, chị ấy không hề tiến đến gần Fate-san một bước, cô e mình cũng biết một chút.

Có chuyện gì sao? Trong suy tư của Tiana về cấp trên, cô nhớ lại thời gian ở chung với Fate-san. Bất chấp là Nanoha-san hay chỉ huy trưởng bây giờ của cô, hai người với Tiana mà nói, đều không phải đối tượng chỉ dùng vài câu là có thể miêu tả.

Họ đều là những cá nhân không thể tưởng tượng nổi.

Cá tính đặc biệt cùng sức mạnh tuyệt vời, hình ảnh họ bay lượn trên trời đã trở thành lí tưởng cho rất nhiều người. Trong phần tương hợp này vẫn có cảm giác mất cân bằng, đôi khi họ vô tình đâm xuyên qua sự biểu tượng của sự hài hòa, lộ ra những thứ người khác sẽ để ý.

Sẽ không còn có người nào thân mật với Fate-san hơn Nanoha-san, nhưng Tiana lại cảm giác sự gần gũi của họ thường lộ ra những bí ẩn phức tạp, y như sóng triều từng đợt mãnh liệt. Mỗi một nhịp đều mang đến những giai điệu kích thích khác nhau, chỉ có người lắng nghe từ đầu đến cuối mới hiểu được quy luật trong đó/

"Xin lỗi, Nanoha-san, Fate-san một khi ngủ sẽ rất khó đánh thức." Tiana tạ lỗi.

"Chị biết." Nanoha-san cười gượng. "Cậu ấy... sĩ quan chấp vụ Fate hình như gầy không ít."

Cặp mắt màu lam phiến nhìn sang Tiana chăm chú, muốn tìm ra một đáp án.

Trong thời gian huấn luyện, Tiana từng gặp một loại khoáng thạch màu sắc rất giống mắt Nanoha-san ở thế giới nào đó. Nó lẳng lặng phát ra ánh sáng nhạt tinh túy trong đêm. Fate-san trong trí nhớ của Tiana ngồi cạnh cô, người hướng vào lửa trại và gió rét của sa mạc. Chị ấy nhìn vào viên khoáng thạch trong tay, nói một chút về chuyện quá khứ với Nanoha-san.

Những câu chuyện đó không có trong tài liệu chính thức.

Fate-san nói, những giọt nước mắt từng rơi của Nanoha-san cứ như viên khoáng thạch này đong đầy.

Lửa trại chiếu vào gương mặt Fate-san và viên đá trở nên ấm áp trong tay, còn Teana, nghe thấy giọng nói dịu dàng kia, cảm thấy hình ảnh này có thể quét sạch nỗi buồn và nguôi ngoai nỗi đau cho họ.

Đêm hôm đó, có mười mấy trẻ em trong làng dùng phải thuốc phi pháp, tứ chi vặn vẹo, chết trong tư thế không phải người và phải chôn cất. Tiana không ngủ được, Fate-san vẫn ở cạnh cô.

"―Vâng." Cắt đứt suy nghĩ của mình, Tiana nhỏ giọng trả lời, "Ba tháng trước, Fate-san tình nguyện tham gia một cuộc thí nghiệm để lấy sự tin tưởng của người dân ở một thế giới ngoài quản lý."

Đó là một bộ tộc với nền văn minh chưa khai hóa. Tiana giải thích sơ qua.

Sử dụng ma pháp nhưng lại không biết là ma pháp, sùng bái thần linh nhưng không thấy được tinh linh, một bộ lạc vô cùng bài xích ngoại nhân. Fate-san cần phải thu thập dữ liệu ghi chép và thuốc được bọn họ trao đổi với những chủ mưu tiếp, nên đã tiếp nhận "phép thử của thần linh" lâu đời.

"Có vu sư và thần nữ vây quanh Fate-san." Giờ nhớ lại, Tiana vẫn thấy cảnh tượng đó kỳ quặc. "Họ muốn Fate-san đi một nơi nào đó, lấy được thứ bọn họ tin là thuốc trị bách bệnh, cũng không cho phép Fate-san sử dụng ma pháp ở đất thần vì thần linh sẽ tức giận. "

"... Hành pháp giả Fate đã hoàn thành yêu cầu của họ. " Không cần nghe hết, Nanoha-san đã đoán ra kết cục.

Giọng nói bình tĩnh, nhưng làm cho người nghe không khỏi đau lòng.

"Vâng." Tiana chỉ có thể gật đầu."Mặc dù bọn em đã điều tra trước chỗ đó, nhưng Fate-san chỉ có một mình. Mười ngày sinh tồn trong thiên nhiên mà không đem theo gì cả-"

"Không mang gì? Nước và thức ăn cũng không có sao?" Nanoha-san cao giọng vì kinh ngạc và lo lắng, hai mắt mở to phản chiếu gương mặt cứng ngắc của cô học sinh cũ.

"Do đó là bài thử thách. Sau khi trở về, Fate-san bị mất nước nghiêm trọng, vết thương cũng nhiễm trùng nên ốm nặng. Vốn dĩ môi trường đó dành cho thí nghiệm phi pháp nên cực kỳ gay gắt, sức khỏe suy giảm sẽ rất dễ mất mạng. "

"... Có lẽ là do trận ốm trước đó không lâu, Fate-san vẫn còn hơi yếu." Sally từ bỏ việc đánh thức cấp trên, trở lại trước mặt Nanoha-san. "Chưa kể trước giờ chị ấy cũng không tự chăm sóc tốt. Bác sĩ cũng nói nhắc được Fate-san chú ý đến cơ thể rất khó."

Nanoha-san khẽ nhìn, sau sự ầm ĩ của Sally trên sofa, Fate-san càng thêm cuộn tròn người lại. Cuối cùng, chị ấy khẽ đi đến cạnh ghế, ngồi xuống, một tay đặt lên trán Fate-san, những ngón tay mượt mà xinh đẹp không ai nhìn ra là cầm vũ khí, dịu dàng vén những sợi tóc vàng.

Tiana không nhìn thấy biểu cảm của chị ấy từ góc độ này. Sally cũng đột nhiên không nói thêm gì nữa, họ chỉ có thể chờ đợi sĩ quan đào tạo kia hành động.

Không biết mất bao lâu trước khi họ nghe Nanoha-san thở dài. Cô đứng lên, hướng Tiana cùng Sally và mỉm cười nói, "Cám ơn các em đã chăm sóc cậu ấy."

"A... Không, không có gì ạ." Tiana xua tay, "Thực ra đều là Fate-san chăm sóc cho em."

"Ở ngoài thế giới thứ nguyên, là sĩ quan chấp vụ Fate chăm sóc cho tất cả chúng em." Sally cười lại, sự khủng hoảng vừa rồi mất hết. "Cho nên giờ đương nhiên đổi lại chúng em chăm sóc Fate-san. "

Nanoha-san quay đầu nhìn Fate-san một chút, cúi người xuống đắp lại áo khoác lên người đối phương và nói khẽ, "... Chị đi trước đây, đừng để hành pháp giả Fate biết chị đã ghé qua nhé."

Khi ra khỏi cửa, Nanoha-san dừng bước, như thể đang đấu tranh tinh thần.

Không biết bên nào thắng, nhưng nó đã thúc đẩy cô hướng Sally mở miệng, "Chờ hành pháp giả Fate tỉnh lại, có thể phiền em nói lại với cậu ấy không... ? Là, nếu có thể, hãy dành thời gian liên lạc với chị."

"Em rõ rồi, Nanoha-san. "

Sĩ quan đào tạo cảm kích cười với hai người, rồi ngẩng cao đầu bước đi, ra khỏi cơ quan chấp vụ. Hình bóng kia làm người ta thấy có chút cô đơn.



"Không phải đôi lúc Nanoha-san rất đáng thương sao?" Đóng cửa phòng nghỉ, để cấp trên tiếp tục ngủ không thoải mái thêm một lúc, Sally và Tiana đi trên hành lang, nói chuyện một chút.

"Đáng thương?" Đó là tính từ Tiana cho là rất không liên quan khi miêu tả Ace of Ace. "Sao chị lại nói vậy?"

"Chị cũng không biết nói thế nào. Chỉ là thấy Nanoha-san... thấy Nanoha-san nhìn Fate-san với vẻ mặt đó như đang thức trắng đêm xem drama tình cảm ngược luyến tàn tâm hơn trăm tập vậy."

"Ngược luyến tàn tâm cái gì?" Tiana thật sự không hiểu ý của cô. "Chị cũng thức đêm xem phim sao?"

Sally lườm Tiana một chút. "Làm người trẻ thật tốt. Nhớ sau này đừng có cứng nhắc quá đấy."

Nói tạm biệt với Sally xong, trong khi cô vẫn còn đang suy nghĩ về cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng ám chỉ rất nhiều thứ này với Nanoha-san, đèn báo hiệu liên lạc từ Shamal-sensei đã sáng.

"Shamal-sensei?"

[ Tiana-chan, Testarossa-chan đâu rồi? ]

"Không may, Fate-san đang nghỉ ngơi ạ. Chị có chuyện gì quan trọng ư?"

[ Ừ, không phải chuyện khẩn cấp đâu. Chỉ là lúc trước Testarossa-chan liên lạc với chị về báo cáo tình hình sức khỏe của Nanoha-chan.]

"A... Ra vậy."

Số lần Fate-san liên lạc thưa thớt với tổng cục do phải làm nhiệm vụ cơ mật suốt một năm đều dành cho Shamal-sensei, bởi vì Shama-sensei là bác sĩ chỉ định cho Nanoha-san.

Ngay cả Shamal-sensei cũng từng không chịu nổi Fate-san, kêu chị ấy phải dành cơ hội liên lạc cho gia đình và bạn bè mới đúng. "Vì nếu Nanoha-chan có vấn đề sức khỏe, chị nhất định sẽ lập tức nói cho em mà."

"Để đến khi có vấn đề mới nói cho em thì đã quá muộn rồi. " Fate-san cứng đầu đáp lại.

Dường như việc trị liệu cho Nanoha-san sau trận chiến Nôi Thánh cần phải thêm chú ý, nhưng không thể trông mong gì vào người này. Với sự xuất hiện của thành viên mới là Vivio, chị ấy chắc chắn sẽ ưu tiên cho tất cả trừ mình, nên Fate-san lo lắng cho Nanoha-san hơn bao giờ hết.

"Nanoha-san không sao chứ ạ?"

[ Không sao. Người có vấn đề là Testarossa-chan thì có, nếu không bổ sung dinh dưỡng, cơ thể sẽ sụp đổ.]

"Đúng vậy..."

[ Nhanh giải quyết xong chuyện của các em đi, để Testarossa-chan về nhà ăn một bữa cẩn thận do Nanoha-chan nấu~ Tài nghệ nấu ăn của con bé dạo này ghê gớm quá.]

Tiana không nhịn được cười. "Em sẽ nhớ báo lại với Fate-san."



Sally nói, đôi khi nhìn Nanoha-san nhìn Fate-san như đang xem drama ngược luyến tàn tâm. Ngược lại, Tiana cảm thấy, dù xa xôi nhiều thế giới thế nào, Fate-san đều lo lắng về tình trạng sức khỏe của Nanoha-san, bản thân chuyện này đã là drama rối ren rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro