Chương 21.2
Đổi xong quần áo, đoàn người trở về nhà.
Lệ Vấn Chiêu vừa gặp nạn nên ở trong nhà nghỉ ngơi hai ngày.
Cảnh Nghi được nhàn rỗi, vui vẻ ăn uống, đôi khi cũng ở phòng khách thảo luận kịch bản giới giải trịa với Lệ Minh Chức .
“Cảnh quản gia, tôi có thể chất xui xẻo nha, nhìn trúng tiết mục nào cũng đều hỏng .” Lệ Minh Chức đem tư liệu ném trên bàn, bỏ cuộc.
Cảnh Nghi cũng không thể tưởng tượng được người Lệ gia lại xui xẻo vậy, cho dù hạ độc ở một trong một nghìn ly nước thì bằng một sức mạnh nào đó ly nước độc vẫn được Lệ gia chọn trúng , thật giống lời nguyền a
Cảnh Nghi thở dài, vùi đầu giúp Lệ Minh Chức chọn.
Lệ gia xui xẻo vì trên đầu có mẹ kế tác giả nhưng không sao cậu có vận khí tốt , có thể chọn nha.
“Cảnh quản gia.” Lệ Minh Chức nằm liệt trên sô pha: “Hay là tôi đi đổi tên ,tên này cũng quá đen rồi .”
Cảnh Nghi thuận miệng nói: “Cậu muốn sửa thành cái gì ?”
“Tôi muốn nghịch thiên sửa mệnh, về sau luôn thuận lợi.” Lệ Minh Chức nhìn trần nhà phát ngốc: “Hay là sửa thành……”
Cảnh Nghi suy đoán: “Lệ nghịch thiên? Lệ thuận lợi?”
Lệ Minh Chức lớn tiếng nói: “Là lệ bá đạo!”
Cảnh Nghi: “……”
Cậu nhẹ giọng: “Này cùng nghịch thiên sửa mệnh còn có thuận lợi…… Có quan hệ gì sao?”
Lệ Minh Chức vuốt cằm: “Tôi nghĩ, tên bá đạo, nói không chừng ông trời sẽ sợ .”
Cảnh Nghi đưa ra kiến nghị: “Chính là không dễ nghe nha.”
“Cũng là.” Lệ Minh Chức suy tư trong chốc lát, “Cảnh quản gia, anh lấy giúp tôi một quẻ đi , chúng ta tiếp thu ý kiến quần chúng một chút.”
Cảnh Nghi nghĩ nghĩ, “Muốn nghịch tập, còn muốn sửa mệnh, vậy…… Chuyện cũ đều bỏ qua, ngày sau đều quang minh xán lạn tiền đồ như nước !”
Lệ Minh Chức: “Lệ xán lạn?”
“……” Cảnh Nghi ánh mắt sáng lấp lánh: “Hay là lấy Nữu Hỗ Lộc · Lệ Hi Hi đi.”
“……”
Lệ Minh Chức không gấp sửa tên, sau một thời gian , bảo vệ vào nhà báo cáo, nói Thẩm Thù Bách tới cửa thăm hỏi.
“Hắn tới làm gì.” Lệ Minh Chức bĩu môi: “Nhà chúng ta cùng hắn lại không có giao tình.”
Lệ Minh Chức không biết sự việc ngày hôm qua, chỉ cho rằng Lệ Vấn Chiêu là gặp người có ý đồ mưu hại.
Cảnh Nghi ở bên cạnh xé một túi Oreo, một bên ăn một bên phun tào:
【 nha, chồn đến chúc tết gà 】
“……”
“……”
Trong lúc nhất thời không biết Cảnh Nghi đang mắng ai.
Lệ Vấn Chiêu nói: “Cho vào đi.”
“Vâng .” bảo tiêu xoay người ra cửa mời người.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thù Bách đến Lệ gia , bảo vệ dẫn đường, Lệ Vấn Chiêu cùng Lệ Minh Chức ngồi ở trên sô pha, mí mắt cũng không nâng.
Cảnh Nghi cũng không nâng, miệng đầy Oreo nhai nhai nhai.
“Lệ tổng.” Thẩm Thù Bách tới, cười cười xin lỗi,
“Nghe nói Lệ tổng ở trong yến hội bị ám toán, tôi xong việc mới biết, cố ý tới cửa thăm hỏi, chắc ngài không có việc gì đi?”
Lệ Vấn Chiêu không có cảm xúc mở miệng: “Không có việc gì, Thẩm tổng thất vọng rồi.”
Thẩm Thù Bách cười gượng hai tiếng, ngồi xuống sô pha:
“Xem Lệ tổng nói kìa, đều do tôi tiếp đãi không chu toàn, thuộc hạ sơ hở tạo thành hậu quả, tôi lo lắng còn không kịp, sao có thể vui sướng khi người gặp họa.”
Cảnh Nghi lúc này mới ngẩng đầu nhìn Thẩm Thù Bách một cái.
【 khóe miệng nhếch đến mang tai luôn rồi còn nói không có vui sướng khi người gặp họa, nếu muốn diễn thì cũng nên giấu đuôi cáo đi】
Thấy không ai để ý mình, Thẩm Thù Bách sắc mặt có chút khó coi, hắn đi thẳng vào vấn đề nói:
“Tôi hôm nay tới, là có việc muốn cùng Lệ tổng thương lượng, quản gia nhà anh gu ăn uống khá hợp tôi,tôi muốn cùng Lệ tổng bàn một cái nhân tình, không bằng mời Cảnh quản gia đến chỗ tôi công tác?”
“?”
Cảnh Nghi chớp chớp mắt, thì ra cậu mới là bị chúc tết gà.
Bang.
Lệ Minh Chức đem tài liệu hung hăng ném lên bàn.
Muốn c·ướp Cảnh quản gia của nhà bọn họ? Không có cửa đâu!
Lệ Vấn Chiêu không mặn không nhạt: “Thẩm tổng muốn nhân tài gì mà không có, như thế nào liền theo dõi Cảnh Nghi.”
Thẩm Thù Bách đánh rắm: “Chủ yếu là hợp duyên.”
Lệ Vấn Chiêu nhìn về phía góc: “Cảnh Nghi, Thẩm tổng coi trọng cậu cậu muốn đi bên kia công tác sao?”
Cảnh Nghi nhai bánh quy nhỏ nâng mặt, dứt khoát nói: “Không đi.”
Thẩm Thù Bách không phải người tốt, cậu mới không làm tay sai cho vai chính, vẫn là Lệ gia tốt, không đi không đi.
Lệ Vấn Chiêu tựa hồ cười nhẹ một tiếng.
Thẩm Thù Bách nhìn chằm chằm Cảnh Nghi, tung mồi: “Cảnh quản gia, tôi là rất thích cậu đấy chỉ cần cậu tới, tiền lương tùy ý.”
Cảnh Nghi không cắn câu: “Vậy một trăm triệu đi.”
Thẩm Thù Bách: “……”
【 không cho được đi ( nhai nhai nhai ) còn dám đến đào góc tường, xem tôi chỉnh chết anh! 】
Thẩm Thù Bách trên mặt không nhịn được cười, ý vị không rõ nói: “…… Cảnh quản gia, cậu thật đúng là thích nói đùa , xem ra là chướng mắt Thẩm gia.”
Cảnh Nghi: “Nếu anh nghĩ như vậy thì tôi cũng không có cách nào.”
“……”
Thẩm Thù Bách hít sâu: “Cảnh quản gia, chỉ cần cậu tới, tôi cho cậu gấp mười lần tiền lương, thế nào?”
Đây chính là thành ý lớn nhất của hắn, tiểu quản gia nếu không đáp ứng, thì thật không biết điều.
Lệ Vấn Chiêu giương mắt nhìn qua, anh là sợ tiểu quản gia đáp ứng rồi đi ăn máng khác, dù sao cậu cũng rất tham tiền.
【 chẳng ra gì. 】
Cảnh Nghi vùi đầu ăn bánh quy: “Thôi bỏ đi Thẩm tổng, tôi vừa mới suy nghĩ rất lâu, hai ta thật sự không thích hợp, tôi hoàn hảo như vậy, là anh không xứng với tôi, lời anh nói tôi coi như chưa nghe thấy, chúng ta làm bạn tốt, được không?”
Thẩm Thù Bách: “……???”
Này không phải là mấy câu hắn thường xuyên nói với mấy người phụ nữ kia sao? Cảnh quản gia nói vậy giống như hắn tự mình đa tình vậy!
Miệng lưỡi cũng thật sắc a .
Thẩm Thù Bách hoàn toàn bị phá vỡ, đứng dậy liền đi, ngay cả chào tạm biệt cũng không nói.
Căn cứ vào chức trách của quản gia, Cảnh Nghi đem người đưa đến cửa.
Thẩm Thù Bách ánh mắt ngả ngớn, không chiếm tiện nghi, hắn trước khi đi liền nghĩ khiến cho Lệ gia thêm ngột ngạt: “Đây là đạo đãi khách của Lệ gia đi , hôm nay coi như được lĩnh giáo.”
Cảnh Nghi khiêm tốn nói: “Còn tốt, chúng tôi tới cửa thăm hỏi đều mang theo quà lớn , không giống ai đó tay không mà đến.”
Thẩm Thù Bách: “……”
《 quà lớn 》
Thẩm Thù Bách nhớ tới món đồ trong kho nhà mình “quà lớn” đồng hồ để bàn, tức giận đến đau phổi, đóng cửa xe thật vang.
Cảnh Nghi mắt thấy xe nhanh chóng chạy đi, tấm tắc một tiếng: “Vai chính này tố chất tâm lý chẳng ra sao, chưa gì liền chạy.”
Ai, không thú vị.
“Không bằng tôi gọi hắn quay lại , cho cậu chơi tiếp?”
Cảnh Nghi hoảng sợ, xoay mặt: “Đại thiếu gia, anh đến lúc nào vậy.”
Lệ Vấn Chiêu rũ mắt cười: “Lúc cậu nói đến quà lớn .”
Cảnh Nghi thẹn thùng cười, a, tới đúng lúc thật.
【 xem tôi giúp Lệ gia nhiều như vậy. 】
【 còn không mau mau phân phó phòng bếp khao tiểu quản gia của anh! 】
Lệ Vấn Chiêu mặt mày nhu hòa, thoạt nhìn tâm tình cũng không tệ lắm: “thẻ này tiền không nhiều lắm, cậu cầm tiêu vặt đi.”
Một tấm card đặt trong tay Cảnh Nghi .
Cảnh Nghi đôi mắt liền sáng: “Cảm ơn đại thiếu gia!”
【 oa ca ca ca, quả nhiên ở Lệ gia không sai, đều có tiền thưởng cầm!! 】
Thật cẩn thận đem tấm card cho vào túi ,Cảnh Nghi nhấp miệng hỏi Lệ Vấn Chiêu: “Trong thẻ…… Có bao nhiêu tiền ?”
Nếu quá nhiều, cậu sẽ ngượng ngùng lấy cạc cạc cạc cạc.
Lệ Vấn Chiêu lời ít ý nhiều: “50.”
Cảnh Nghi nghiêng đầu hỏi: “Không giữ lại à?”
“……” Lệ Vấn Chiêu bị cách miêu tả của cậu làm cạn lời, chỉ đáp ngắn gọn: “Ừ.”
“Oa, ông chủ thật hào phóng!”
“……”
Thẩm Thù Bách xe biến mất cuối đường ,nhìn bộ dáng lúc rời đi, hẳn là trong khoảng thời gian tới sẽ không tới tìm Lệ gia .
Cảnh Nghi cầm cải thẻ 50 về phòng , trên đường không yên tâm cùng Lệ Vấn Chiêu dặn dò: “Dù sao cũng là người xấu, tôi cảm thấy hắn sẽ không vì vậy mà chịu thiệt đâu.”
Lệ Vấn Chiêu ừ một tiếng: “Cho nên, cậu có biện pháp?”
Sao có thể.
Tôi lại không phải con giun trong bụng hắn, biết hắn kế tiếp muốn ra cái chiêu gì.
Cảnh Nghi vẻ mặt đứng đắn: “Chỉ có thể giặc tới thì đánh, nước đến đất ngăn, đại thiếu gia anh phải nhớ kỹ, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.”
“……”
Nhận tiền thưởng không bao lâu, Cảnh Nghi được phát tiền lương , sau thuế , 10 vạn nguyên chỉnh, Cảnh Nghi cao hứng đến mức nhìn điện thoại đếm từng số 0.
Hơn nữa Lệ Vấn Chiêu cấp tiền thưởng,cậu hiện tại đã có 60 vạn tiền tiết kiệm.
Hắc hắc hắc.
Cảnh Nghi ôm điện thoại cảm thấy mỹ mãn ở trên giường lăn lăn.
Cậu thật có tiền a.
Hai ngày sau, Lệ Minh Chức từ trăm cái kịch bản chọn được một cái tiết mục tử tế.
Trải qua Cảnh Nghi xác nhận , quả thật có thể đi.
Lệ Minh Chức hứng thú bừng bừng mà cầm tư liệu đi báo danh, Lệ Vấn Chiêu lo lắng em trai ngây thơ, lại mắc mưu bị lừa, ra lệnh Cảnh Nghi đi theo .
Lệ Minh Chức ước gì cùng Cảnh Nghi đi cùng nhau, cũng không để anh trai vào trong mắt, vô cùng cao hứng lôi kéo Cảnh Nghi ra cửa.
Trên đường, Cảnh Nghi nhận được mấy tin tức ăn dưa giới giải trí.
Là về…… Văn Túc An?
# diễn viên Văn Túc An nói xấu đồng nghiệp !#
# Văn Túc An trộm đồ #
# Văn Túc An thiếu gia giả #
[ Hiện tại đã đổi Thái Tử! Văn Túc An tu hú chiếm tổ 20 năm, phát hiện thân thế sau nhiều lần hãm hại thiếu gia thật quả là tâm địa độc ác!!! ]
[ thiếu gia thật vô tội chịu nhục, nhiều năm tr·a t·ấn vẫn như cũ rất thiện lương, mèo hoang vĩnh viễn không thay thế được Thái Tử! ]
[……
Văn Túc An lên hot search, mười cái thì chiếm ba cái, fan đều bị sốc với scandal của idol, vòng xã giao hào môn cũng sập.
Cảnh Nghi đã từng trong lén lút đăng tin nóng về Văn Túc An, đăng xong liền quên, không nghĩ tới sự tình phát triển bỗng dưng hôm nay bạo phát.
Lệ Minh Chức cũng đồng thời nhận được tin tức ,nhìn một lát liền trầm mặc.
Cảnh Nghi tắt điện thoại, quan tâm: “Tiểu thiếu gia, cậu không sao chứ.”
“Hả?” Lệ Minh Chức hoàn hồn: “Cái gì?”
Cảnh Nghi nhìn hắn: “Cậu suy nghĩ cái gì?”
“Suy nghĩ buổi tối ăn cái gì.” Lệ Minh Chức nói:
“Tôi vừa xem trên mạng nói nấm tùng lộ chiên cơm ăn rất ngon, sò hấp rau cũng không tồi, Cảnh quản gia, chúng ta thử vai xong rồi cùng đi ăn đi.”
Cảnh Nghi tầm mắt lướt qua: “……”
Thì ra đang xem video mỹ thực.
Không phải do xem scandal của Văn Túc An mà sầu não.
Khá tốt, đỡ phải an ủi.
Tại một địa điểm nhỏ ở trung tâm thành phố, trụ sở của một công ty giải trí quy mô khiêm tốn, từ nhà đầu tư đến diễn viên đều chưa có danh tiếng gì đáng kể.
Nhưng Cảnh Nghi hiểu rõ, chương trình này sau này sẽ bùng nổ. Thẩm Thù Bách cũng sẽ nhanh chóng tham gia đầu tư vào đó, thu về lợi nhuận khổng lồ, tiền bạc như nước đổ đầy bồn, đầy chén.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro