Chương 92
Chẳng bao lâu sau, Bạch Kim Thời đã nhận được thiệp cưới của Chu Nhậm và Đạo Hoa, cậu vô cùng phấn khởi chạy tới báo tin cho Cố Thanh Nam: "Không ngờ bọn họ ra tay nhanh thật! Xem ra hai người kia đúng là không nhìn lầm nhau!"
"Vậy cũng chứng tỏ bọn họ có duyên phận," Cố Thanh Nam làm bộ dáng tiếc hận, "Một người là khuê mật của em, một người là bằng hữu thân nhất của ta, phần lễ này khẳng định không thể sơ sẩy, đáng tiếc chúng ta thành thân lúc trước còn chưa quen họ, thiệp mừng cũng coi như không thu lại được nữa rồi."
Một bên, Tiên Nhi vội vàng chen vào: "Chờ sau này Tiên Nhi thành thân thì có thể lấy lại phần tiền mừng đó!"
Hai người nghe bé nói thì bật cười không nhịn được.
"Còn nhỏ xíu, đã nghĩ đến chuyện thành thân rồi? Con biết thành thân là gì không hả?"
"Tiên Nhi tất nhiên biết chứ, thành thân không phải là ở bên người mình thích sao!" Tiên Nhi hớn hở chia sẻ với hai người, "Tiên Nhi cũng có người mình thích! Lớn lên rồi sẽ thành thân với người đó!"
Cố Thanh Nam nghe xong, trong đầu liền vang lên chuông cảnh báo, "Ai ya! Là tiểu tử thúi nhà ai câu dẫn nhà ta Tiên Nhi vậy? Xem ta có đánh chết hắn không!"
Cố Thanh Nam nói rồi làm ra vẻ như tay đang cầm đao, định xông ra chém người.
Chẳng qua Tiên Nhi lại chẳng hề sợ hãi, còn nói: "Cha đánh không lại sư phụ đâu!"
"Sư phụ?" Cố Thanh Nam nhíu mày, "Sư phụ nào?"
"Chính là sư phụ dạy con cưỡi ngựa bắn tên ấy." Tiên Nhi trời sinh vận động linh hoạt, gần đây say mê cưỡi ngựa bắn cung, Cố Thanh Nam bèn tìm một vị lão sư dạy hắn. Người kia vốn là thủ lĩnh thị vệ ngự tiền, thi thoảng còn dẫn Tiên Nhi ra ngoài đi săn, lớn lên tuấn tú nho nhã, tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Chỉ tiếc là hơn Tiên Nhi tận mười hai tuổi.
"Không được! Ta không đồng ý hôn sự này!" Cố Thanh Nam kiên quyết phản đối, "Nếu mà là con trai nhà hắn muốn cùng con ở bên nhau, ta còn miễn cưỡng chấp nhận được!"
Hắn một tay ôm Tiên Nhi vào lòng, "Ngày mai ta sẽ cho ngươi đổi lão sư khác."
Tiên Nhi nghe được lời này liền òa khóc nháo loạn, Bạch Kim Thời vội vàng ở bên cạnh dỗ dành: "Con giờ còn nhỏ, sùng bái người lợi hại hơn mình là chuyện bình thường. Đợi thêm mấy năm nữa trưởng thành rồi, tự nhiên sẽ hiểu cái gì mới là tình yêu."
Cố Thanh Nam thấy làn đạn phía trên nói, tiểu hài tử đều rất phản nghịch, hắn càng không cho thì càng muốn làm. Nếu giờ mà hắn đổi lão sư kia đi, nói không chừng sau này người kia sẽ trở thành bạch nguyệt quang của Tiên Nhi, thành chân ái đời bé.
Cố Thanh Nam càng nghĩ càng thấy không ổn! Đổi cũng không được, mà không đổi cũng không xong, hắn đành phải tìm cách dẫn dắt theo hướng khác, bắt đầu giảng giải cho Tiên Nhi rằng thích có nhiều loại, không phải cứ thích là phải kết hôn.
Tiên Nhi gãi đầu, vẻ mặt như nghe không hiểu: "Vậy sau này con cũng không được thành thân với ngựa nhỏ của con sao?"
Cố Thanh Nam: "???"
Tiên Nhi bắt đầu đếm trên đầu ngón tay, bé còn muốn kết hôn với tiểu cẩu bé nuôi, muốn kết hôn với bạn học chơi thân trong lớp, bé muốn cùng tất cả những người và động vật mà bé thích ở bên nhau, cả đời không rời xa.
Cố Thanh Nam xoa trán, lúc này mới hiểu ra: hóa ra nãy giờ lo lắng đều là thừa!
"Kết hôn chỉ có thể chọn một người, và nhất định phải là người, giống như ta với a cha con vậy."
Sau đó Cố Thanh Nam phân biệt cho Tiên Nhi nghe các loại cảm tình: tình bạn, tình thân, tình yêu... nói rõ từng loại một, giảng đến rõ ràng rành mạch. Tiên Nhi cái hiểu cái không, nhưng đại khái cũng đã hiểu, biết rằng không thể kết hôn với lão sư, cũng không thể ở bên tiểu động vật.
Tuy rằng Tiên Nhi đã hiểu, nhưng Cố Thanh Nam vẫn không yên tâm, lúc nào rảnh là sẽ đến xem Tiên Nhi học hành thế nào, bận rộn cũng phải đích thân tới đón bé tan học.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro