Chương 7
Cố Thanh Nam đỏ mặt ngay tức khắc. Trước khi xuyên qua, tuy hắn đã 22 tuổi, nhưng vẫn là một nam sinh hoàn toàn không có chút kinh nghiệm yêu đương nào, đừng nói là bị người khác hiểu lầm như vậy, cho nên phản ứng đầu tiên chính là đỏ mặt đến tận mang tai, vừa quay đầu định đi ra ngoài vừa lúng túng giải thích: "Ta... ta có ý nói là, ta đi nấu cơm tối."
"Người sẽ nấu cơm sao?" Bạch Kim Thời nghi ngờ nhìn hắn, trong ấn tượng của cậu, chưa từng nghe qua phu quân nhà ai lại xuống bếp.
Cố Thanh Nam: "Từng nấu một thời gian, cũng tạm được. Dù sao vừa rồi là ngươi bỏ tiền, thì để ta ra sức. Ngươi tiêu tiền, ta làm việc."
【Làn đạn: Không đùa đâu, ổng trước kia còn là mỹ thực chủ bá đấy.】
【Làn đạn: Ai còn nhớ tập hợp video tháng 9 năm trước không?】
【Làn đạn: Không phải cái trò chơi nấu ăn đó chứ? Tái bác nấu cơm á??】(Tên game nhé)
Cố Thanh Nam nhìn làn đạn nhắc đến tái bác nấu cơm, nhịn không được bật cười, "Khác gì đâu, hiện tại chẳng phải cũng đang trong trò chơi à."
Vào phòng bếp, Bạch Kim Thời thấy hắn vo gạo, rửa rau, thái độ nghiêm túc. Vốn muốn khen vài câu, còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy Cố Thanh Nam đang dọn đống củi thì từ phía dưới chui ra một con chuột nhỏ. Cố Thanh Nam hét một tiếng, trực tiếp nhảy phốc lên bệ bếp.
Bạch Kim Thời bước tới, giơ chân đạp một cái "bộp", chuột lập tức ngoẻo đầu c-h-ế-t ngay tại chỗ, "Ngươi xuống đi, một hồi ngươi lại nhảy luôn vào nồi, hay là hôm nay ăn lẩu thịt người luôn thể?"
"Ngươi đem mấy thứ đó dọn đi trước đã! Ta không xuống đâu!" Cố Thanh Nam chỉ tay vào đám xác chuột dưới đất.
Bạch Kim Thời nhìn hắn bộ dáng như gặp đại địch, không nhịn được bật cười, "Chưa từng thấy qua nam nhân nào như ngươi."
Cậu cầm chổi quét xác chuột ra ngoài, nhìn bộ dáng hoảng hốt của Cố Thanh Nam, trái lại lại khiến cậu thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Trước đây những kẻ cậu gặp, dù là ai cũng đều làm ra vẻ cao cao tại thượng, luôn nói lời trào phúng cậu, giống như cậu chỉ là một món đồ xinh đẹp vô dụng. Cậu ghét nhất cái cảm giác bị người khác xem thường ấy.
"Ngươi về phòng nghỉ ngơi đi. Dù sao hôm nay chỉ có một bữa phải nấu, ngày mai đầu bếp mới tới rồi, lúc đó chẳng ai phải đụng tay." Bạch Kim Thời vừa bước vào thì thấy Cố Thanh Nam từ bệ bếp nhảy xuống, "Ít nhất khinh công nhảy bệ của ngươi rất khá."
Cố Thanh Nam: "......"
Cố Thanh Nam cũng không dám ở lại phòng bếp nữa, thật sự sợ không biết lại có chuột ở đâu chui ra không, "Ta ra vườn dọn dẹp, vất vả ngươi nấu cơm."
"Ngươi làm được không đó?" Bạch Kim Thời lo lắng hỏi hắn.
"Không sao, ta khỏe mà." Cố Thanh Nam vỗ vỗ ngực, nhưng chưa được hai nhịp đã ho khan vài tiếng.
Bạch Kim Thời: ".......Ngươi đi đi. Có thể làm bao nhiêu thì làm bấy nhiêu."
Cố Thanh Nam ra hậu viện, mở ba lô rút một phát ném xuống đất sáu cái xẻng sơ cấp, "Sao mấy cái xẻng này im lìm vậy? Không phải tự động? Trước kia chơi, chỉ cần đưa cái xẻng xuống ruộng là tự động cày rồi. Còn phát ra tiếng 'bá bá' nghe rất đã tai."
Hắn cúi xuống tự cầm xẻng đào thử, "Giống như đang làm đậu phụ vậy đó. Xoát xoát, cũng không khó lắm."
Mỗi lần cái xẻng xoẹt xuống, làn đạn liền hiện một dãy 【Bá~】【Bá~】【Bá~】
Không đến mười phút, hắn đã đào xong sáu luống đất, đứng trước thành quả của mình lau mồ hôi: "Nhưng đúng là lợi hại tới mức muốn gãy eo rồi đó."
【 Nhiệm vụ xới đất hoàn thành. Phần thưởng đã phát. 】
【 Tăng lên cấp 3. Phần thưởng thăng cấp đã phát. 】
【 Đánh dấu nhiệm vụ đã mở khóa, đánh dấu có phần thưởng 】
Hắn liếc nhìn cửa hàng, hạt giống lúa mì đã mở nhưng những cái còn lại vẫn là màu xám, đa số yêu cầu đạt cấp 5 mới được mua.
"Nếu có nhiều nhiệm vụ đánh dấu hơn, biết đâu sau này còn mở thêm nhiều tính năng." Cố Thanh Nam trước click mở giao diện đánh dấu, dựa theo lịch hiện đại mà tính, hắn đăng nhập trò chơi vào ngày 02/07, hiện tại ngày hiển thị là 10/08. Fans từng nói với hắn rằng hắn đã hôn mê khá lâu ở thế giới hiện thực, xem ra không phải lừa hắn.
Hôm nay đánh dấu nhận được 50 đồng tiền, phần thưởng mỗi ngày sẽ thay đổi. Có khi là tiền, có khi là xẻng, hạt giống, phân bón, cũng có khi là đá quý.
Đá quý để làm gì thì hắn còn chưa rõ, sau này sẽ biết.
Mỗi tháng nếu đánh dấu đủ, sẽ nhận được một phần thưởng lớn. Tháng này là mười viên đá quý.
"Xem ra đá quý dùng được vào nhiều việc đây, cứ chờ thăng thêm vài cấp nữa rồi xem xem." Cố Thanh Nam thu gọn đống vật phẩm vừa nhận rồi mở mấy cái phần thưởng thăng cấp.
【Phần thưởng thăng cấp: Vật liệu gỗ x5, Củi x20, Cần câu x20, Công cụ khai khoáng x20, 300 đồng tiền】
"Ồ, còn có thể câu cá, khai thác khoáng sản? Tuy giờ chưa dùng đến, bỏ hết vào ba lô đã." Cố Thanh Nam gom tất cả lại, quăng vào ba lô, vừa vặn phát hiện dung lượng ba lô.
【Dung lượng ba lô: (40/15)】
Cố Thanh Nam bấm vào nút mở rộng ba lô, "Lên cấp 4 thì ba lô tự động tăng lên 45 ô. Còn nếu muốn mở rộng luôn bây giờ thì phải dùng 15 viên đá quý để thêm 20 ô."
"Hiểu rồi. Đá quý là để mở rộng ba lô. Mà chắc chắn không chỉ có thế, là đồ vật cực quan trọng." Cố Thanh Nam nghiên cứu ba lô thêm một chút, tiện tay ném cục đá nhỏ vào, ba lô hiển thị đã dùng một ô, nhưng ném hai cục thì vẫn ở chung một ô.
Hắn muốn xem thử một ô trong ba lô để được bao nhiêu, cứ thế nhét đá vụn vào, một ô để được 121 cục, còn đâu sẽ đẩy sang ô thứ hai 30 cục.
Hắn bỏ toàn bộ đá ra, "Nếu không phải đá, là đồ vật lớn hơn thì sao?"
Hắn nhét vào hai băng ghế, cũng giống cục đá trước đó, "Bất kể là đồ vật lớn thế nào, chỉ cần cùng thuộc tính thì đều có thể chứa 121 cái trong một ô. Hữu dụng đấy."
Xong xuôi, hắn mở giao diện nhiệm vụ mới:
【Nhiệm vụ 1: Gieo 20 phần hạt giống lúa mì (Thưởng: 200 tiền đồng + 100 điểm kinh nghiệm)】
【Nhiệm vụ 2: Thu hoạch 20 túi lúa mì (Thưởng: 200 tiền đồng + 100 điểm kinh nghiệm)】
"Trồng lúa mì giờ có thể làm." Hắn vừa nói vừa lôi hạt giống ra. Hạt giống tính theo phần, mỗi phần gieo vừa một miếng đất.
Bạch Kim Thời nấu cơm xong, không nghe thấy động tĩnh gì từ hậu viện, sợ người mệt c-h-ế-t ở ngoài đó, bèn dành thời giờ đi xem thử, sau đó thấy Cố Thanh Nam rải gì đó lung tung khắp vườn rau.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Bạch Kim Thời bất đắc dĩ hỏi hắn.
"Trồng lúa mì." Cố Thanh Nam ngừng lại động tác, đứng dậy nhìn Bạch Kim Thời. Hắn vừa mới gieo xuống một miếng đất, nhiệm vụ hẳn là yêu cầu gieo một miếng, thế nhưng thanh nhiệm vụ lại không có thông báo gì.
"Lúa mì? Người có biết vì sao không gọi đây là động ruộng mà gọi là vườn trồng rau nhà không?" Bạch Kim Thời đi đến bên cạnh hắn, nhìn hạt giống trong tay, "Hôm nay ra ngoài muộn, không gặp người bán rong, mai đi sớm hơn ra chợ, những thứ đó của ngươi tạm cất đi, ta nghĩ trong nhà không được đâu."
Nếu trồng rau thì nhiệm vụ của hắn thất bại mất, "Người không muốn cái này sao? Ta thấy ở đây nhiều ăn mày như vậy, xin cơm mãi cũng không hay, chi bằng khai khẩn đất hoang, để bọn họ gieo trồng xem hạt giống này có tốt không."
Đây là cái cớ hắn vơ đại, nhưng cũng cảm thấy cách này không tệ, trước tiên để toàn dân huyện thành ăn no đã. Khai hoang là chủ ý tốt, chỉ là hắn không biết khất cái trong thành xuất hiện như thế nào.
Xuôi xuống dưới huyện còn có mấy thôn trang, người bên trong sống ra sao cũng không rõ ràng lắm, đều phải đi gặp.
Nhưng việc trước mắt, là phải đến phủ nha, trước kia xem phim truyền hình, thấy mấy ông huyện lệnh đều ở nha môn, sao ta lại trôi dạt ngoài dân gian thế này?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro