Cute

Sau một tháng ở Macau, Porchay thậm chí có thể bắn chính xác mà không sợ hãi
.Chà, tương lai của cậu trong giới mafia đầy hứa hẹn. Làm vệ sĩ không dễ dàng và Macay chỉ nói những câu như: Bắn khắp nơi và giải quyết hậu quả sau! ... Nghiêm túc mà nói, những người họ đã bị làm sao vậy ?!

Porchay được phép đi đến nơi cậu muốn, nhờ Hia của cậu.

Cuối tuần nào cậu cũng đến căn hộ của Kim, bất chấp sự lạnh nhạt giữa họ, hai người không thể xa nhau quá lâu.

P.-Cậu kêu

Hả?-Anh trả lời

Kimhan đang ở trước bàn làm việc của mình, một đống hồ sơ mua khách sạn hoặc những thứ tương tự - mà Porchay không hiểu. Nó khá là nhàm chán.

Anh thực sự không muốn giúp em?-Cậu hỏi

Không.-Anh không chút suy nghĩ nói

Làm ơn mà-Cậu nói

Porchay đẩy bàn tay đang cầm tài liệu của Kim ra và cậu ngồi vào lòng Kim. Kimhan thở dài, anh ôm lấy Porchay trước khi cắn vào cổ cậu và cười nói:

- Không. Và đừng dụ dỗ anh nữa, anh sẽ không đồng ý đâu. Em biết anh sẽ là người bảo vệ em, hãy cứ vui vẻ đi học và tiếp tục chăm chỉ nhé. Anh sẽ ủng hộ em, không có vấn đề gì. Miễn là nó không phải là thứ có thể đưa em vào tình huống nguy hiểm.-Anh nói

Chay nhún vai lúc này cậu đã quá mệt mỏi khi tranh luận với Kim, cộng với việc Porchay có chút ý tứ, anh nở một nụ cười gian xảo:

P'Kim.-Cậu nói

Không được-Anh đáp

Anh thậm chí không biết em sẽ nói gì!- Porchay càu nhàu.

Kim nhìn cậu đầy nghi ngờ;

Nói cái gì?-Anh hỏi

Bạn bè của em đang đi nghỉ cuối tuần trên núi.-Cậu nói

Hừ.-Anh nhìn cậu

Sẽ có Ai'Tee, Ai'Best, Ai'Nao .... Có lẽ một số P 'mà em cũng không biết-Cậu nói

Vậy hãy đi cùng bạn bè, chắc chắn em sẽ rất vui.-Anh nói

Porchay cau mày, đó không phải là phản ứng mà cậu mong đợi, cậu muốn làm cho Kim ghen.

Anh sẽ không giận nếu em rời đi chứ?-Cậu hỏi

Không, em có quyền tự do.Anh chắc chắn rằng em sẽ thích nó. Em không cần phải nhắn tin cho anh nhiều, nếu em muốn. Chỉ cần thư giãn và tận hưởng.-Anh nói

Porchay bật dậy, cậu mệt mỏi với thái độ lỏng lẻo của Kim. Porchay cảm thấy đó là sự thiếu quan tâm đến cậu. Porchay thích cảm giác được yêu thương và che chở, giống như mọi người trong một mối quan hệ.
Nhưng Kim đã cho cậu quá nhiều tự do khiến Chay cảm thấy bị bỏ rơi.Cậu không biết phải làm gì khác để thu hút sự chú ý của Kim. Vì vậy, Porchay lấy điện thoại ra và bắt đầu phàn nàn với Macau .... Macau đang chết vì cười, tên khốn đó.

[Nghiêm túc? ]-Macau

[Tôi đang nói với cậu! Anh ấy không còn yêu tôi nữa! ]-Porchay

[Chay, mày có nghiêm túc không ?! ]-Macau

[RẤT NGHIÊM TÚC! ]-Porchay

Porchay thậm chí còn không nhận ra rằng Kimhan đang nhìn mình với nụ cười dịu dàng trên môi, Porchay thực sự quá dễ thương, mặc dù khá bất an. Kim không muốn cậu lãng phí tuổi trẻ của mình, anh muốn Porchay tận hưởng trọn vẹn cuộc sống của mình.

Kimhan đã phải vật lộn với những con quỷ của mình, anh ấy đã rất khó khăn để không trở thành giống như cha anh ấy - một kẻ điên cuồng bị ám ảnh bởi tình yêu. Nếu Kim có thể, anh sẽ nhốt thiên thần nhỏ của mình trong căn hộ của mình và anh sẽ không cho cậu ra ngoài.

Anh để ý thấy Chay càng ngày càng khó chịu, cậu còn đánh chiếc gối nhỏ trên ghế sa-lông của mình.

Porchay, đừng hành hạ cái gối tội nghiệp đó nữa-Anh nói

P'Kim.-Cậu nói

Kim nhận chiếc gối vào mặt và anh tiễn thiên thần nhỏ của mình rời đi đóng sầm cửa lại.

Kimhan thở dài, anh xem lại giấy tờ của mình, ở đó anh có chứng thư sở hữu ngôi nhà Kittisawsad. Một tình huống mới có thể sẽ khiến Chay không hài lòng. Nhưng Kim cần một cách gây áp lực để ngăn chặn Porsche và Vegas.

Chay lúc này đang rất căng thẳng, không thể tin được là P'Kim lại lạnh nhạt với mọi chuyện như vậy. Porchay có thể cá rằng nếu cậu hôn một người con trai khác trước mặt Kim, anh thậm chí sẽ không tức giận! Chết tiệt.
Macau nhìn cậu, cả hai đang ở trong một tiệm mì, một trong những món mà Chay yêu thích.

Có lẽ mày chỉ nên nói với anh ấy?-Macau nói

À đúng rồi, rất hay, xin lỗi P'Kim, em định hôn người khác, anh có sao không?-Cậu nói

Macau nhún vai, anh không chắc lắm ...

Tao không nghĩ Kim sẽ cho phép mày làm một điều như vậy.-Macau nói

Tôi biết nhưng anh ấy ngốc đến mức không chịu nói về chuyện đó!-Cậu nói

Chay, Chay tội nghiệp của tao đang ở trong một mối quan hệ tồi tệ-Macau nói

Porchay lúc này đang phớt lờ Kim, cauy liên tục nói những câu như: Chúng tôi thậm chí còn không chính thức ở bên nhau! ... và .. tôi thật kinh khủng khi nghĩ về điều đó,anh ta đúng là một tên khốn lừa dối và không chung thủy-Cậu nói

Khi mày sắp kết thúc cơn giận dữ của mình như một đứa trẻ hư hỏng chúng ta có thể vui lòng ăn không? .... Tao đói-Macau nói

MẸ KIẾP,CHẾT TIỆT TÔI ĐÓI-Porchay lúc này đang khóc như điên

Mọi người đều bỏ ăn và cả Macau chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy. Anh nhanh chóng nắm lấy tay Chay trước khi buộc cậu rời khỏi nhà hàng.

PORCHAY- Kim hét lên

Macau đã tát khá mạnh vào má Chay và Kimhan đã chứng kiến ​​cảnh này. Anh ta gần như nhảy lên người em họ của mình, như một con chó điên. Macau đã rất ngạc nhiên, cậu bé tội nghiệp ngã xuống đất và cậu ấy kêu đau:

Ối chết tiệt. Cả hai người. Tao ghét mày-Cậu hét

Porchay nắm tay Kim để ngăn anh lại và cậu xin lỗi Macau. Nhưng Kimhan đã mất kiểm soát:

ĐỪNG đụng vào em ấy nữa-Anh nói

Ừ đúng rồi, thằng khốn bảo vệ chết tiệt (cái này dịch ra là vậy có sai sót thì tui xin lỗi nha)-Macau nói

Trong khi gầm gừ những lời lăng mạ, Macau bỏ đi. Và Porchay phải đối mặt với Kim cùng má đỏ của cậu

Tại sao anh ở đây ?-Cậu hỏi

Tại sao ? Em thích bị Macau tát?Em có muốn anh làm điều đó không? Emđang nghĩ gì vậy Chay ?!-Anh nói

Porchay không muốn điều này. Cậu muốn Kim ghen chứ không phải là một thằng khốn nạn bảo vệ quá mức.

Macau không làm điều đó vì em thích nó, P'Kim ngu ngốc.Em không nghiện những cơn đau như -Cậu nói

Tốt. Anh không phải là Vegas.Anh không muốn làm tổn thương em.-Anh nói

Chay gật đầu, bạo lực không phải thứ dành cho họ ... Nhưng Kimhan vẫn còn tức giận, anh khẽ chạm vào má Chay.

Em đang bị đau?-Anh hỏi

Đúng.-Cậu đáp

Kim hôn lên má cậu

Có tốt hơn không?-Anh hỏi

Rồi ạ-Cậu nói

Em có bị thương ở chỗ khác không?-Anh hỏi

Chay mỉm cười với anh và cậu chu môi:

Hừ ở chỗ này -Cậu nói

Kim cười một chút trước khi hôn một nụ hôn nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro