Death

     

Cuối cùng thì Time cũng nhận được lệnh từ Kinn: đưa Porchay về với Kim.
Porchay cảm thấy mình như một đồ vật, mọi người nhặt lấy cậu hoặc ném cậu đi khi không cần. Để khuấy động sự tức giận của mình, P'Kim thậm chí còn không có ở nhà, anh ấy đã để hai người của mình trông chừng Porchay.

Bên cạnh đó, Chay đang phát điên vì lo lắng, cậu sợ cho anh trai của mình. Không ai muốn cậu tiếp xúc với thế giới bên ngoài, vì vậy Porchay ủ rũ trên chiếc ghế dài. Cậu đã dành rất nhiều thời gian để lo lắng Porchay thậm chí không nhận thấy trời đang tối.

Chay-Giọng anh phát ra

Kimhan vừa đến, anh bê bết máu từ đầu đến chân. Ngay cả mái tóc dài lộng lẫy của anh cũng dính đầy máu. Porchay sợ hãi hét lên, cậu đột ngột ngã khỏi ghế sô pha và giấu mắt:

P'KIM ANH ĐÃ CHẾT VÀ ANH LẠI QUAY LẠI TRẢ THÙ EM HẢ ???? !!!-Cậu hét lên

Kim nhìn cậu với ánh mắt vô hồn rồi ném súng xuống đất, dù sao thì nó cũng đã hỏng và chưa được tháo dỡ. Anh nặng nề ngồi xuống ghế sofa.

Kit.Để chúng tôi yên và đợi ngoài cửa.-Anh nói

Vâng thưa ngài.-Kit đáp

Chậm rãi anh đưa tay về phía Porchay cậu đang kinh hãi và lấy lòng bàn tay vỗ vào mặt Chay.

Đừng nhìn anh như vậy ... Chay, anh xin lỗi. Anh không muốn em nhìn thấy phần đó của anh. Anh là sát thủ, Porchay. Anh vừa giết ...-Anh nói

Tim Porchay loạn vài nhịp, hơi thở gấp gáp và cảm thấy nước mắt mình trào ra .... Kim không dám, hay anh thực sự .... Bằng một giọng run run, Porchay hỏi:

Anh ... đã ... giết ai?-Cậu hỏi

Kimhan im lặng. Anh không biết phải nói gì. Anh biết trái tim của Porchay sẽ tan vỡ và mối ràng buộc của họ sẽ vĩnh viễn bị phá hủy ... Kimhan là một con quái vật. Nhưng Kim không muốn nói dối Chay nữa.

Pete đến để cứu Vegas và Porsche. Nhưng họ không muốn dừng lại và mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát ... Chà anh hứa với em là anh không muốn bất kỳ điều này.Anh không bao giờ muốn làm một điều như vậy, tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là ... em-Anh nói

Porchay kéo tay Kim ra, anh nhìn cậu khó hiểu và ánh mắt bắt đầu tối lại.

Anh giết anh trai tôi?-Cậu kích động nói

Cho anh một chút, làm ơn đi Chay của anh-Anh nói

Cái quái gì vậy?-Cậu nói

Kim lắc đầu, anh mệt quá .... Anh gục đầu xuống ghế sô pha, anh đưa một điếu thuốc lên môi. Porchay vẫn đang mắng anh vì cái tật xấu này, nhưng lần này trái tim cậu như vỡ vụn ra.Cậu đứng dậy và muốn rời đi, nhưng cửa đã bị khóa. Porchay đập cửa dữ dội:

Cho tôi ra ngoài !!!! ƠI! Chết tiệt.-Cậu nói

Chay để người gục vào cửa, gục đầu vào giữa hai đầu gối khóc rất lâu. Kim vừa mới định thần lại một chút và anh cố gắng an ủi Porchay, nhưng khi anh đến gần cậu, Porchay nhìn anh với vẻ sợ hãi.

Đừng đến gần tôi.-Cậu nói

Chay, anh có thể giải thích cho em hiểu, không phải như em nghĩ đâu ...-Anh nói

KHÔNG, HÃY TRÁNH XA TÔI !!!-Cậu hét

Kimhan thở dài, ngày đã dài, đêm càng khó, anh dứt khoát nắm lấy tay Chay đập thẳng vào cửa và anh không ngờ ... Porchay vừa tát anh, bằng tất cả sức lực của mình. Kim nhếch mép cười, anh nắm lấy cổ họng Chay trước khi bóp nhẹ và anh nói với giọng đe dọa:

Anh sẽ ở lại đây, vì anh muốn em. Em sẽ không đi đâu. Đừng kiểm tra anh Porchay.-Anh nói

Kệ tao đi,con mẹ nó, tao muốn đi gặp Hia ..... argffff ... -Cậu nói và Kim đang bóp cổ Chay nhẹ, anh mất hết kiên nhẫn rồi, nếu Chay không nghe lời thì Kim sẽ cưỡng bức cậu

Trở thành một cậu bé ngoan-Anh nói

Sau đó, anh thả Chay ra cậu chạy trốn sang đầu kia của căn phòng những giọt nước mắt giận dữ. Cậu ném một cuốn sách về phía Kim một cách thô bạo trước khi hét vào mặt anh

EM THẬT SỰ GHÉT ANH-Cậu hét lên

Porchay tự nhốt mình trong một căn phòng khác, ngay cạnh nhà bếp. Như để xoa dịu nỗi đau và sự tức giận của mình, Porchay chộp lấy một gói khoai tây chiên giòn và một ít soda.

Vài phút sau khi nuốt một lượng lớn thức ăn, Chay nghe thấy tiếng Kim đang tắm. Tốt,anh trông giống như một  người bán thịt với tất cả máu đó, yuck. Thật là kinh tởm.

Trong căn phòng tối om, Porchay hoàn toàn không nhận ra rằng những lon nước ngọt không chỉ là đồ uống ... Thực tế, chúng còn là rượu!

Hơi nóng bốc lên mặt, má đỏ bừng và vai phập phồng vì tiếng nấc.

Chay-Anh kêu

Kim vừa mới nhẹ giọng gọi cậu, cậu đã ở sau cửa, ngồi dựa vào. Porchay say đến mức suýt chút nữa thì ngã ngửa ra, thế giới quay cuồng. Cậu đứng dậy nhanh chóng trước khi mở cửa và cậu đẩy Kim đến nôn mửa khắp sàn nhà.

PORCHAY!!! Nhưng .... Đợi đã,em có say không ?! Chay em uống cái quái gì vậy ..?!-Anh hỏi

Porchay bật lên một tiếng cười trẻ con và nắm lấy eo Kim trước khi nhìn anh, vẻ mất hút:

P'Kim .... nó quay rất nhiều. Em nghĩ em sẽ nôn.-Cậu nói

Em đã nôn rồi. Porchay nhưng cái gì ....? Em không thể nghe anh nói? Tại sao em phải làm một điều ngu ngốc như vậy?-Anh hỏi

Porchay đã đặt môi mình lên môi Kim và sau đó cậu vô cùng chán ghét. Nhưng cậu cố gắng nhẹ nhàng đẩy người anh ra. Anh đi cùng Chay vào nhà tắm và yêu cầu Kit, người đang đợi bên ngoài, vào dọn dẹp. Sau đó,anh khó khăn để đưa Chay vào giường, người cứ xen kẽ giữa khóc và cười khúc khích.

Và anh nhận ra không?Hắn nói hắn đói ahahahah, tôi vừa mở lòng với hắn và cái thằng khốn nạn đó hắn đã giết gia đình duy nhất của tôi. Đúng là một thằng ngu. Hia đã đúng-Porchay thì thầm

Chay cười như vừa nói câu hài hước nhất trên đời. Kimhan cảm thấy bối rối, anh vuốt tóc Chay để trấn tĩnh và sau đó có vẻ cậu bình tĩnh hơn sau hai tiếng mê sảng vì say xỉn.

Anh xin lỗi Porchay,anh không giết anh trai của em. Porsche còn sống và đang ở cùng Kinn.-Anh nói

Ừm? Ai đó đã chết, P'Kim? Ai đã chết? Anh đã giết ai?-Cậu hoảng hốt hỏi

Bố anh-Anh nói

Giọng nói của Kimhan chỉ là một hơi thở, khuôn mặt anh ấy đầy nỗi buồn và anh ấy giấu mặt vào vai Porchay, Kimhan Theerapanyakul đang khóc

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro