Stay


Porchay đã dành cả hai tuần để cố gắng quên đi Kim.Cậu đứng dậy, ăn uống, chịu đựng sự ngu ngốc của Tankhun.Nhưng đêm thật khó khăn, Chay thấy mình trong phòng một mình và cậu khóc khi nghĩ về chuyện tình ngắn ngủi của mình.
Cậu đã từng thật ngốc, yêu quá nhanh nhưng với tình yêu thì thường như vậy, cậu không ngờ ...

Porchay nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào không gian, sau đó cậu nhận ra cây đàn mà Kim đã đưa cho cậu. Cậu đứng dậy đi lấy nó, quỳ gối vào cửa sổ, điện thoại rung lên:

Một lời mời kết bạn ... Một đoạn video ... Kim đang ở trước mắt, trông thật buồn

[Cái này cho Porchay]-Kim nói với giọng buồn

Anh ấy bắt đầu hát, một bài hát do Chay tự viết và anh ấy nhận thấy những giọt nước mắt trên khuôn mặt của Kim…

Chết tiệt.

Porchay vẫn đang khóc, cậu không thể thoát khỏi Kim. Cậu hung dữ và tức giận, nhưng trái tim cậu vẫn dịu dàng, cậu không thể kìm được.
Porchay không trả lời, cậu chỉ cảm thấy buồn nôn. Cậu cố gắng thu mình lại vì ai đó vừa gõ cửa phòng cậu. Tankhun, anh cả, bước vào với nụ cười tươi:

Hellooooo, khỏe không? Porchay thân yêu -Tankhun nói

Khỏe ạ-Cậu đáp

Nói cho tao biết, mày có thể đi bar tối nay không? Họ có dàn karaoke hay nhất. Tao cần gửi Mày đến đó, bởi vì vệ sĩ của tao không có ở đây. Làm ơn làm ơn làm ơn-Tankhun nói

Porchay nhướng mày, tại sao phải đến đó? Không phải Tankhun đã có mọi thứ rồi sao?Nhưng Tankhun không cho cậu nói chuyện, và Tankhun buộc cậu phải đi

Tao sẽ gửi cho mày địa chỉ trên điện thoại của mày, được không? Cảm ơn mày !-Tankhun nói

Do đó, Porchay đi bộ một chút trước khi thấy mình đứng trước một quán bar nhỏ, có một vài khách bà một sân khấu ở đó như thể ai đó sẽ biểu diễn ngay bây giờ.Porchay bây giờ mới hiểu tại sao Tankhun lại cử cậu đi ... Chết tiệt. Đúng là một con cáo ranh mãnh! Anh ấy rất muốn Porchay quay lại với Kim ...

Porchay muốn bỏ đi nhưng khi quay lại cậu lại đối mặt với Kim ....

Ồ ? Chào buổi tối P'Kim, đã nhiều tháng rồi.-Cậu nói

Hmmm .... Và em có sao không?-Anh hỏi

Vẫn tốt.Em đã quên tất cả những điều tồi tệ đó.-Cậu nói

Tốt rồi-Anh nói

Kim nhìn xuống sàn, anh đi quanh Porchay và tiến về phía sân khấu. Trong những phút dài, Chay ngập ngừng bỏ đi, nhưng trong sâu thẳm cậu biết mình xứng đáng được nghe giải thích. Không nhìn cảnh đó, Porchay ngồi xuống bàn phía sau quầy bar và cậu nhìn chằm chằm vào Kim.

Kim chào khán giả trước khi bắt đầu ca khúc. Họ nhìn chằm chằm vào nhau. Khi Porchay cảm thấy nước mắt mình trào ra, cậu quay đi chỗ khác và bắt đầu dùng tay chùi nước mắt.... Giọng nói của Kim xuyên qua cậu

🎶 - Mất đi trong mắt anh, không còn nơi nào em có thể trốn
Đưa anh vào trong và để anh sống trong tâm trí em
Đêm nay không đau, nơi này chỉ dành riêng cho anh và em .... 🎶

Kim hoàn thành bài hát của mình, anh bước thẳng đến chỗ Porchay và ánh mắt họ lại chạm nhau, Kim đang đứng dựa vào tường, đối mặt với Chay.

Ngồi xuống.-Anh nói

Sau đó Kim ngồi xuống trước mặt cậ. Porchay không muốn nhìn anh nữa, vẻ điển trai của anh thực sự đè bẹp cơn giận của Chay, đặc biệt là với mái tóc hoàn hảo và biểu cảm nghiêm túc của anh.
Im lặng ngồi xuống, Porchay thậm chí không biết mình đang làm gì ở đó nữa. Sau đó Chay cố gắng đứng dậy nhưng Kim đã đưa tay ngăn cản:

Hãy ngồi xuống -Anh nói

Porchay ngoan ngoãn ngồi xuống, tay Kim đặt lên người Pochay đang run rẩy. Hít một hơi thật sâu, Porchay nhìn lên.

Anh muốn gì ?-Cậu hỏi

Hãy ở lại.-Anh nói

Với một cử chỉ âu yếm, Kim nắm tay Porchay và anh thở dài.

Anh xin lỗi.-Anh nói

Để làm gì ?-Cậu hỏi

Mọi thứ-Anh nói

Không phải.Anh không cần xin lỗi
. Em chỉ buồn vì em đã yêu một người đàn ông như anh.-Cậu nói

Kim cúi đầu, anh biết mọi lời Porchay đã nói đều xứng đáng. Dù rất đau đớn. Nhưng Porchay đã không bỏ tay anh ra, và anh đang ở trước mặt cậu.Đây có thể là cơ hội cuối cùng của anh ấy.

Chay-Anh nói

Sao ạ?-Cậu hỏi

Anh xin lỗi vì đã không thật lòng với em. Anh không nên ...-Anh nói

Anh ngụy biện tốt hơn rồi.-Porchay lạnh giọng, nhưng bên trong cậu cảm thấy chiến thắng, vì Kim có vẻ đau đớn giống như cậu

Anh không nghĩ là em lại như vậy ... Em..
Anh đã ngu ngốc Chay.-Anh nói

Đúng.-Cậu đáp

Anh không muốn ... Anh không muốn đặt em vào tình thế nguy hiểm.Emkhông xứng đáng với một người như anh-Anh nói

Anh không hỏi ý kiến ​​của em?-Cậu nói

Nếu ở bên anh, em sẽ không vui.-Anh đáp

Em đã không hạnh phúc vì anh. Và chúng ta không ở bên nhau.-Cậu nói

Kim thở dài, đúng là anh ấy đã sai và Porchay đã đúng.

Porchay cắn chặt môi trước khi hỏi một câu, trong lòng đang rạo rực:

P'Kim.Anh có yêu em không ?-Cậu hỏi

Kimhan nhìn lên đôi mắt lạnh lùng của Chay rồi lướt ngón tay xuống cằm chàng trai trẻ trước khi tách ra từng chữ:

Anh quan tâm đến em. Nhiều hơn anh nghĩ. Anh .... yêu em. Nhiều hơn em nghĩ và có thể nhiều hơn em-Anh nói

Kim sắc mặt biểu lộ tuyệt đối không phải đang nói đùa, hắn cực kỳ nghiêm túc. Sự thật bùng nổ trên khuôn mặt anh: anh đã khiến Porchay không vui bằng cách giữ anh lại nhưng anh cũng bất hạnh khi không có cậu. Họ chỉ có thể hạnh phúc nếu họ ở bên nhau. Chay ngoảnh mặt đi, lúc này má anh ửng hồng rất đẹp ...

Chết tiệt người anh em ngốc nghếch-Anh nói

Kim cười buồn với Porchay trước khi trìu mến chải tóc cho cậu. Porchay rên rỉ nhưng bất chấp những cố gắng của anh, trái tim cậu đã lấy lại ham muốn chiến đấu: Kim đã nói với cậu những gì cậu muốn nghe. Cậu không phải là người duy nhất cảm nhận được mối ràng buộc bền chặt này giữa cậu và Kim. Có lẽ .. lần này, Kim đang nói sự thật.

Em không phiền ... nếu chúng ta bắt đầu lại. Lúc đầu chúng ta có thể là bạn. Nếu em muốn..Chay-Anh nói

Em không chắc là em có tin tưởng anh hoàn toàn không, P.-Cậu nói

Kim gật đầu, Porchay nghi ngờ, cậu nói đúng. Nhưng Kim không phải chuyên gia trong tình yêu, anh chỉ biết rằng nếu Porchay ở bên cạnh anh thì anh hạnh phúc. Kim dẫn Porchay xuống lầu về tòa nhà của gia đình mình, tâm trạng vẫn còn lúng túng nhưng đôi mắt của Porchay lúc này đã sáng hơn một chút, ngay cả vẻ mặt cũng có vẻ thoải mái.

PorChay-Anh kêu cậu

Dạ-Cậu đáp

Tới gần hơn đi-Anh nói

Porchay tò mò nhìn anh rồi cởi dây an toàn trước khi nghiêng người về phía Kim. Kim nhìn cậu với vẻ dịu dàng và anh thở nhẹ lên trán Porchay trước khi hôn nhẹ vào giữa hai lông mày của cậu.

P'! Bạn bè không làm những thứ như vậy!-Chay càu nhàu trước khi đỏ mặt.

Nhưng Kim lại phá lên cười, Porchay đáng yêu quá, trông như một chú mèo con

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro