Chương 4
Cung Tuấn không ăn nữa, Trương Triết Hạn cũng ăn xong, mẹ Cung lặng lẽ đưa thẻ ngân hàng cho anh, bảo anh thích gì thì mua đó.
"Cái này... Con thật sự không thể..."
"Mật khẩu là sinh nhật Tiểu Tuấn, con hỏi nó là biết, cứ việc mua sắm, không đủ mẹ nói cha chuyển thêm cho con."
Sau khi từ chối mấy lần, tấm thẻ vẫn được đưa cho Trương Triết Hạn, anh thật sự không ngờ mình lại có địa vị như vậy trong Cung gia. Cung Tuấn thích phụ nữ, hẳn là cha mẹ Cung đều biết, chuyện này đổi lại là ai cũng sẽ nghĩ vì muốn sỉ nhục bọn họ nên mới chọn một người đàn ông làm con dâu, nhưng hiện tại có vẻ bọn họ quả thật rất tốt.
Cứ như vậy đến tám giờ mặc dù Cung Tuấn không muốn, nhưng dưới sự ép buộc của cha vẫn phải dẫn Trương Triết Hạn đến Cục Dân Chính để đăng ký kết hôn. Vì để tạo không gian cho hai người, không cho tài xế đi theo, hai vị trưởng bối nhìn thấy Cung Tuấn ngồi ghế lái, Trương Triết Hạn ngồi ghế phụ lái, vui vẻ cười ha ha rồi vẫy vẫy tay để bọn họ đi.
Cung Tuấn lái xe chỉ nhìn thẳng về phía trước, trông không muốn mở miệng nói chuyện, Trương Triết Hạn tựa vào cửa kính, quay đầu giả vờ ngắm phong cảnh bên ngoài.
"Cái đó..."
"Tôi..."
Hai người đột nhiên đồng thời lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc, Trương Triết Hạn vội nói một câu cậu nói trước đi.
"Tôi muốn nói rõ, lát nữa sẽ không đi đăng ký kết hôn thật, chỉ lừa cha mẹ một chút, anh cảm thấy thế nào?"
"Tôi cảm thấy được, không thành vấn đề, tôi biết cậu không muốn kết hôn với tôi, ủy khuất cho cậu rồi, nhưng cậu phải hiểu rõ, tôi cũng không muốn kết hôn với cậu. Chúng ta đều không tự nguyện, cho nên... Coi như châu chấu trên cùng một sợi dây đúng không?"
Trương Triết Hạn chọn lôi kéo quan hệ trước, hóa thù thành bạn, mấy năm tới anh nhất định phải tiếp xúc với Cung Tuấn nhiều nhất, nếu không xử lý tốt mối quan hệ này, bản thân sẽ không sống tốt được.
"Vừa rồi anh muốn nói gì."
"Cái đó, mẹ cậu đưa thẻ cho tôi, bà ấy không cho tôi nói với cậu, nhưng tôi cảm thấy như vậy không tốt lắm, thẻ này cậu giữ thì hơn."
Trương Triết Hạn thẳng thắn nói thật, không định giấu giếm, anh vốn cũng không muốn tiêu tiền trong thẻ nào, nợ ân tình, chi bằng nói với Cung Tuấn, như vậy còn có thể tạo hảo cảm.
"Không cần, mẹ cho anh thì anh cứ cầm đi, nếu không bà ấy lại trách tôi. Có phải bà ấy nói mật khẩu là sinh nhật tôi không, tôi biết ngay mà, mật khẩu thẻ ngân hàng của bà ấy chỉ có một."
Sau khi trò chuyện vài câu, không khí cũng thoải mái hơn một chút, xem ra bọn họ thật sự rất yêu thương Cung Tuấn, Trương Triết Hạn ngưỡng mộ nhìn cậu một cái. Dù sao Cung gia cũng là nhân vật của công chúng, tư liệu đều có thể tìm thấy trên mạng, cho nên không cần phải hỏi Trương Triết Hạn cũng biết được đại khái các thành viên trong gia đình.
Buổi sáng nghe mẹ nói các thành viên trong gia tộc đều tới để chúc mừng Cung Tuấn đã kết hôn, vậy anh có nên ăn mặc chỉnh tề một chút không, anh có âu phục, chẳng qua đều để ở chỗ Tiểu Vũ.
"Vậy thì cứ lái xe ra ngoài mấy vòng, đợi gần đến giờ rồi về nhà."
Cung Tuấn lái xe ra khỏi khu biệt thự, đây là nhà của cha mẹ cậu, thật ra bình thường cậu không thích ở nhà, cậu có chỗ ở riêng, còn cách nhà rất xa, đúng là độ tuổi phản nghịch, không thích bị cha mẹ quản.
"Được, nghe cậu."
Thái độ không tệ, Cung Tuấn rất hài lòng với cách cư xử của Trương Triết Hạn, sau chuyện xảy ra đêm qua, cậu còn tưởng anh là một người thích bạo lực. Sau khi đọc tư liệu bạn thân gửi tới, cậu cứ nghĩ Trương Triết Hạn cũng giống như trên phim truyền hình, chim sẻ biến thành phượng hoàng sẽ trăm phương ngàn cách muốn ở lại, muốn chiếm đoạt tài gia sản nhà cậu gì gì đó. Nhưng trước mắt xem ra anh khá nghe lời, là một người dễ bắt nạt.
"Dù sao cũng đi dạo, có thể đến nhà bạn tôi một chuyến để lấy đồ được không? Vừa tốt nghiệp xong tôi còn đang tìm nhà, đồ trong ký túc xá đều gửi hết ở nhà cậu ấy, bây giờ lại..."
Trương Triết Hạn muốn nói lại thôi, anh sợ Cung Tuấn cảm thấy mình vượt quá giới hạn, tùy tiện như ở nhà của mình.
Vì một vài lý do nên anh đi học trễ, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học, tốt nghiệp xong còn chưa kịp tìm nhà tìm việc thì đã kết hôn với Cung Tuấn.
"Được. Địa chỉ, anh mở chỉ đường đi."
Cung Tuấn gật đầu, dù sao sau này cũng không định sống chung với anh, yêu cầu này cũng không quá đáng.
Cậu đã đọc hết tư liệu của Trương Triết Hạn, cần xuất thân không xuất thân, cần quan hệ không quan hệ, vô cùng sạch sẽ. So với gia tộc cậu quăng tám sào cũng không tới, nếu không có ông nội, e là cả đời cũng sẽ không xuất hiện trong cuộc đời của cậu. Tra cũng không tra được gì quan trọng, ngoại trừ cậu, người trong nhà nhất định đều biết rõ.
Cậu biết Trương Triết Hạn là sinh viên được ông nội giúp đỡ, sau khi công ty lớn mạnh, mỗi năm ông ấy đều làm rất nhiều công ích để báo đáp xã hội, trong đó cô nhi viện.
Có lẽ ông nội tìm đối tượng kết hôn cho cậu, nếu tìm một người trong giới, tranh giành tài sản lục đục với nhau cũng rất phiền toái nên mới trực tiếp tìm một người ngoài giới sạch sẽ mà ông hiểu rõ, như vậy thì không phiền nữa.
Cung Tuấn đã suy nghĩ cẩn thận chuyện này, chỉ là vẫn không hiểu vì sao lại tìm cho cậu một người đàn ông, lại còn là Trương Triết Hạn.
"Để tôi gọi cho bạn tôi hỏi xem cậu ấy có nhà không."
Trương Triết Hạn lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Vũ, là bạn học cấp ba của anh, lên đại học vẫn học chung một trường, quan hệ rất tốt, thường xuyên chăm sóc lẫn nhau.
"Alo, Tiểu Vũ, cậu có nhà không, tôi đến lấy đồ."
"Hả, sớm vậy, tôi còn chưa dậy. Chuyện của cậu, cậu..."
"Cậu mau dậy giúp tôi dọn đồ rồi đặt ở ven đường đi, tôi sắp đến rồi, sẽ không vào nhà đâu."
Trương Triết Hạn biết Tiểu Vũ muốn hỏi chuyện kết hôn, vội vàng đổi chủ đề, Cung Tuấn ngồi ngay bên cạnh, trong xe cũng không có ai, cho dù không mở loa cũng có thể nghe thấy bọn họ đang nói gì. Tiểu Vũ muốn nói gì anh cơ bản có thể đoán được, không thể để Cung Tuấn nghe thấy.
Tới nhà Tiểu Vũ, Trương Triết Hạn thấy hắn mang dép lê đứng bên đợi mình, vừa nhìn là biết mới ngủ dậy, nghĩ thầm quả nhiên anh em tốt làm việc rất đáng tin cậy.
Tiểu Vũ nhìn thấy một chiếc Mercedes đi ngang qua trước mặt mình, vẻ mặt không chút thay đổi, sau đó xe chậm rãi đỗ bên đường, Trương Triết Hạn mở cửa bước xuống, kinh ngạc đến mức tròng mắt sắp rớt xuống.
"Cậu đây là đang tận hưởng cuộc sống hào môn giàu có à?"
Cung Tuấn cũng xuống theo, thấy ánh mắt khiếp sợ của Tiểu Vũ, trong lòng khinh thường một tiếng, bình thường cậu rất ít khi lái xe đi làm, lúc ra ngoài chơi với bạn mới lái xe thể thao đầy phong cách, hôm nay chẳng qua là chọn một chiếc xe ít chói mắt nhất trong ga ra mà thôi.
"Đây là bạn thân của tôi, Dư Tiểu Vũ."
Trương Triết Hạn chỉ Tiểu Vũ, giới thiệu với Cung Tuấn, Cung Tuấn gật đầu tỏ vẻ đã biết. Cuộc sống của cậu và Trương Triết Hạn vốn chính là hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau, sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục trở lại thành hai đường thẳng song song, cậu không có ý định để Trương Triết Hạn tham dự vào cuộc sống của mình, đồng thời cũng không muốn tham dự vào cuộc sống của anh.
Không làm phiền nhau thì tốt biết mấy, giống như người chưa kết hôn vậy, nói trắng ra việc ai nấy làm, nước sông không phạm nước giếng.
"Cậu ấy, cậu ấy là... Là..."
Trương Triết Hạn không biết nên giới thiệu Cung Tuấn với Tiểu Vũ thế nào, chữ "chồng" nói không nên lời, dù sao cũngd đang ở trước mặt bạn thân của mình.
"Tôi biết, tiểu thiếu gia của Cung gia."
Tiểu Vũ thấy anh ấp úng, lên tiếng tiếp lời.
Không khí rất xấu hổ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng. Cung Tuấn đang thầm nghi ngờ quan hệ giữa Trương Triết Hạn và Tiểu Vũ. Biết Trương Triết Hạn kết hôn với một người đàn ông mà còn bình tĩnh như vậy, có phải anh vốn thích đàn ông không. Vậy xem ra quan hệ giữa anh và Tiểu Vũ không đơn giản như vậy.
Tiểu Vũ thấy nụ cười ngượng ngùng trên mặt Trương Triết Hạn, rất cảm thông cho cảnh ngộ của anh, nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng không có khả năng xoay chuyển tình thế, chỉ có thể thương tiếc cho anh.
Suốt thời gian qua anh khó khăn thế nào Tiểu Vũ biết rõ, nhưng anh rất mạnh mẽ, không thích nhận sự giúp đỡ của người khác. Tốt nghiệp đại học tưởng chừng đã chịu đựng đủ rồi, kết quả lại bước xuống vực thẳm.
Trương Triết Hạn cũng chưa từng đề cập chuyện này với Tiểu Vũ, hôm qua hắn xem tin tức mới biết anh kết hôn, lấy thân phận một chàng dâu hèn mọn gả vào Cung gia để xung hỉ cho ông nội Cung, truyền thông không nói được lời nào hay, đều mắng anh có âm mưu gả vào hào môn, thật mất mặt.
"Còn thất thần làm gì, mau giúp tôi chất đồ lên xe đi. Hôm khác gặp lại, giờ tôi phải về ngay rồi."
Trương Triết Hạn thúc khuỷu tay vào bụng Tiểu Vũ, Cung Tuấn mở cốp xe, giúp bọn họ mang đồ lên xe. Trương Triết Hạn cũng không có nhiều đồ, chỉ có một chiếc vali, hai chiếc túi lớn và một thùng carton.
Cung Tuấn biết bọn họ muốn nói chuyện riêng, rất tự giác lên xe trước đợi anh, cũng không thúc giục.
Tiểu Vũ kéo Trương Triết Hạn sang một bên, ngữ khí sốt ruột.
"Cậu nghĩ gì vậy hả! Cậu điên rồi sao, yêu cầu vô lý như vậy mà cũng dám đồng ý! Cậu có còn là Trương Triết Hạn không vậy? Hả?"
Một trận giáo huấn đổ ập xuống đầu, nhưng Trương Triết Hạn cũng không có ý định giải thích với hắn ngay tại đây.
"Một hai câu không nói rõ được, đợi thêm vài ngày nữa, mọi việc bên tôi lắng xuống, tôi mời cậu đi uống rượu được không?"
"Tốt nhất cậu đừng giấu tôi chuyện gì."
Tiểu Vũ cũng hiểu được tình cảnh của anh hiện tại, không dây dưa thêm, để anh lên xe.
Trương Triết Hạn mở cửa ngồi vào ghế sau, không ngồi ghế phụ lái, anh không muốn lại gần Cung Tuấn, chủ yếu là vì cảm thấy không nói chuyện rất xấu hổ, tìm chủ đề để nói cũng rất xấu hổ.
"Anh yên tâm, chuyện của hai người tôi sẽ không quản, nhưng phải chú ý đúng mực, đừng để truyền thông thấy, truyền ra ngoài sẽ tổn hại đến thanh danh của gia tộc tôi."
Cung Tuấn nói vậy, Trương Triết Hạn hơi sửng sốt, lập tức hiểu ra cậu có ý gì.
"Quan hệ của chúng tôi không như cậu nghĩ đâu, chúng tôi chỉ là anh em tốt bình thường mà thôi, cậu đừng thấy tôi đồng ý kết hôn với cậu liền cho rằng tôi thích đàn ông, đừng thấy tôi và cậu ấy thân thiết liền cho rằng chúng tôi có quan hệ như vậy."
"Vậy anh cũng thích phụ nữ sao?"
Cung Tuấn hỏi lại một câu, cậu muốn nghe một đáp án chính xác. Nếu Trương Triết Hạn cũng thích phụ nữ thì rất tốt, ít nhất anh sẽ không có hứng thú với cậu, hai người ở chung còn có thể bình thường hơn. Nếu anh là gay, đại thẳng nam trong sáng thuần khiết Cung Tuấn cảm thấy có chút nguy hiểm.
Trước kia ra nước ngoài du học, ở đó có rất nhiều gay, Cung Tuấn đẹp trai, còn mang nét đẹp phương Đông, không chỉ có nữ sinh thích cậu, có một thời gian cậu còn bị một tên gay đáng ghét quấn lấy mãi, khiến cho cậu không có hảo cảm với cộng đồng này.
"Quan trọng sao."
Trương Triết Hạn nhìn vào đôi mắt đang nhìn ra ngoài trên kính chiếu hậu, đột nhiên cảm thấy sao Cung Tuấn lại ngây thơ như vậy. Chắc là nghĩ anh coi trọng tài sản nhà cậu, sợ anh bám lấy cậu.
Bất quá nói thật, Trương Triết Hạn cũng không có cách nào trả lời câu hỏi này. Anh chưa từng yêu đương, là nam hay nữ quan trọng đến vậy sao, không phải tìm một người mình thích là được rồi à. Anh cho rằng mình là kiểu người sẽ không kết hôn, bởi vì chuyện khi còn nhỏ nên sợ đàn ông, lại không có hứng thú gì với phụ nữ, vậy nên nhiều năm như vậy vẫn thờ ơ, chưa nghiêm túc xem xét tính hướng của mình.
"Tôi còn tưởng thiếu gia đi du học về cởi mở thế nào."
Trương Triết Hạn cười giễu một tiếng, khóe môi cong lên, có chút xem thường Cung Tuấn.
"Chẳng lẽ bởi vì hầu hết mọi người trong gia đình đều là nam nữ kết hôn sinh con, nên nam nam hay nữ nữ lại trở thành khác loài trong mắt người bình thường sao?"
"Tôi không có ý không tôn trọng bọn họ."
Cung Tuấn giải thích, quay đầu nhìn thoáng qua biểu cảm của Trương Triết Hạn. Rõ ràng lúc sáng ở nhà trông rất ngoan ngoãn nghe lời, lúc cười còn lộ ra lúm đồng tiền trên má, lúc này gương mặt vô cảm kết hợp với đôi mắt lạnh lùng, như thể biến thành một người khác.
Trương Triết Hạn cảm nhận được Cung Tuấn đang nhìn mình, liếc sang, khoảnh khắc đối diện nhau tim Cung Tuấn lỡ nửa nhịp, không hiểu vì sao cậu không dám nhìn vào mắt anh, bối rối quay đi chỗ khác, đúng lúc là đèn đỏ, lập tức đạp thắng.
Thật ra Trương Triết Hạn thực sự rất đẹp. Cung Tuấn thừa nhận, nếu ở nước ngoài tuyệt đối sẽ được giới gay săn đón, nhất là dáng người cũng... Cậu siết vô lăng, lại nghĩ tới xúc cảm kia, ngực nở mông cong, eo nhỏ uyển chuyển, sao đàn ông có thể như thế này được... So với Trương Triết Hạn, dáng người của Cung Tuấn lại rất bằng phẳng, không mông cũng không ngực.
"Đã đèn xanh rồi, Cung đại thiếu gia."
Xe phía sau sốt ruột bấm còi, Trương Triết Hạn không biết cậu nghĩ gì mà nghĩ đến ngây người, lên tiếng nhắc nhở.
"Anh thích nam hay nữ không liên quan đến tôi, chuyện của anh tôi cũng không muốn biết, tôi chỉ có một yêu cầu, lúc ở nhà thì diễn một chút, chuyện này chắc anh cũng hiểu rõ. Chỉ cần anh không quá phận, tôi cũng sẽ không làm khó anh."
Cung Tuấn cảm thấy vừa rồi có chút mất mặt nên ra vẻ thiếu gia, vừa mở miệng liền ra lệnh.
"Cậu yên tâm đi! Tôi thích quỷ cũng không thích cậu!"
Trương Triết Hạn khoanh tay, bởi vì từ nhỏ anh đã vất vả phấn đấu mà lớn, nên rất chướng mắt mấy tên nhà giàu ngu ngốc như Cung Tuấn, ăn của nhà uống của nhà, không có bản lĩnh còn chỉ biết ăn chơi.
"Vậy chúng ta miễn cưỡng duy trì quan hệ bạn bè đi, không hỏi về chuyện của nhau nữa."
Cung Tuấn ra giọng bố thí, ý tứ là anh làm bạn với Cung thiếu gia tôi có chút hời cho anh rồi.
"Cầu còn không được."
Trương Triết Hạn lập tức tỏ thái độ, một gậy đánh thẳng vào chứng vọng tưởng của cậu, cho rằng trong nhà có chút tiền có chút quyền thế thì tất cả mọi người đều phải nịnh bợ sao.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro