Chương 6
Hoàng Dung cả kinh, sau đó gắng gượng nở nụ cười duyên nói: "Muội luyện một loại kỳ công, bất quá loại nội công này nhập khi vào sâu thì sẽ khiến muội hô to gọi lớn, toàn thân chảy mồ hôi, huynh xem, Dung nhi hiện tại toàn thân đều ướt đẫm, mồ hôi còn chảy ướt đẫm ga trải giường đây này."
Quách Tĩnh ngạc nhiên nói: "Đây là loại nội công gì mà kỳ quái đến vậy Dung nhi?"
"Ai nha. . . Chính là. . . Chính là. . . Nha. . . Chính là ta đệ tử Cái Bang vô tình mà thu thập rồi mang đến cho muội, các tu luyện của loại nội công rất ngượng ngùng, đó chính là khi luyện công thì người luyện không được mặc bất cứ thứ gì trên người mà phải toàn thân lõa lồ để luyện công, khi luyện đến một mức độ cao thâm thì sẽ mang lại cảm giác giống muội cùng Tĩnh ca ca hành phòng vậy cảm giác đó rất thoải mái, Tĩnh ca ca làm sao cũng quan tâm tới loại sự tình của phụ nữ chúng muội sao?" Nói còn không quên dùng đôi mắt hạnh trùng một cái với Quách Tĩnh khiến Quách Tĩnh không còn tâm trí tìm ra sự bất thường của Hoàng Dung.
Quách Tĩnh mặt đỏ, cũng không nghi ngờ còn nghi ngờ phu nhân Hoàng Dung nữa.
Lúc này Quách Tĩnh lại đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hỏi: "Dung nhi, khi muội tu luyện loại kỳ công thì khi bị quấy rối có nghiêm trọng xảy ra không?"
Hoàng Dung gắt giọng: "Vừa nãy huynh quấy rối khiến ta suýt chút nữa làm gân mạch của muội hủy mất rồi, bất quá lần sau nếu như huynh muốn tìm Dung nhi có việc nói chuyện có thể gõ cửa trước, sau đó để Dung nhi có thời gian thu công lực lại, thì sẽ không sợ tẩu hỏa nhập ma rồi "
"Ra vậy, vậy lần sau ta tìm Dung nhi có việc ta trước hết gõ cửa" Quách Tĩnh không nghi ngờ trong phòng Hoàng Dung có địa đạo.
"Dung nhi, muội lúc này thật là đẹp a. . ." Quách Tĩnh lúc này cuối cùng không nhịn được mà thốt lên, sau đó Quách Tính đột nhiên tiến đến ôm chầm kiều thê, gần đến nỗi Quách Tĩnh có thể ngửi thấy được mùi hương tản ra từ người của kiều thê, cùng những lần trước giống nhau, giống như thúc tình hương mang lại tất cả những nam nhân ngửi thấy cảm nhận này, tràn ngập mùi hương dâm đãng từ dưới hạ thân ngớp nháp, mùi hương khiến Quách Tĩnh trở nên kích động.
Quách Tĩnh không làm cái gì dạo đầu, trực tiếp đem quần áo của hai người cởi hết sạch sau liền tiến nhập bên trong mật huyệt của kiều thê khiến cho cả người co rúm lên.
Vừa tiến vào Quách Tĩnh liền cảm thấy bên trong đã ướt đến bất ngờ. Và điều này khiến cho Quách Tĩnh lấy làm kinh hãi, hỏi: "Dung nhi, làm sao bên trong muội. . ."
"Ồ. . . Là do lúc muội luyện công tạo ra như vậy "
"Ồ" Quách Tĩnh cũng không hề nghi ngờ gì mà liền đĩnh động dưới thân, bên trong mật huyệt quá ướt át, mang lại cho tới Quách Tĩnh cảm giác kích thích cực kỳ.
Dương vật Quách Tĩnh liền bị ngâm trong thứ hỗn hợp tinh dịch của nam nhân khác cùng với dâm dịch của kiều thê mà liên tục trừu sáp, đột nhiên Quách rút ra ngoài, dĩ nhiên dương vật chỉ lùi tới ở ngoài âm thần. Quách Tĩnh khi chuẩn bị tiến lại vào mật huyệt của kiều thê, bỗng nhiên dương vật lại cắm xuống bên dưới hướng xuống lỗ hậu môn bên dưới. Quách Tĩnh cả kinh, muốn rút ra một lần nữa để cắm lại vào mật huyệt nhưng khi phát hiện ra dương vật của hắn đã tiến sâu vào bên trong hậu môn thì càng cả kinh hơn nữa, sự cả kinh không hề nhỏ. Trước đây cùng kiều thê làm thì cũng nhiều lần đâm nghiêng ra ngoài, nhưng bất luận thế nào thì đều không thể tiến vào bên trong hậu môn của thê tử được, nhưng mà lần này lại vô cùng nhẹ nhàng mà cắm vào trong, thật giống so với mật huyệt phía trước còn rộng hơn. Nhưng lần này Quách Tĩnh cảm thấy đâm vào cảm thấy vô cùng mới mẻ, khiến cho hạ thân không kiềm được mà đĩnh động. Nhung không tới một khắc ( 15 phút) thí mắt liền không kìm được mà bắn một luồng nóng vào trong hậu huyệt kia của phu nhân, sau đó thở hổn hển mà nằm nhoài lên trên người thê tử.
"Dung nhi, ngươi. . .Hậu huyệt của ngươi làm sao so với mật huyệt phía trước lại còn rộng hơn vậy?" Quách Tĩnh có chút ngập ngừng một vẻ mặt thật không tiện nói mà thốt lên với Hoàng Dung.
"Nói đến hơi khó nghe chút, huyệt gì mà huyệt. . .À . . . Đó là lúc muội luyện công khiến muội như vậy. . ." Hoàng Dung có chút chột dạ nói dối, vẻ mặt tự như nhờ hờn dỗi để che dấu chột dạ. Đúng là do luyện công dẫn đến, bất quá loại "Luyện công" này là do cùng Võ Tam Thông cùng nhau ở trên giường mà làm không ngừng cái loại “luyện công” khiến cho Hoàng Dung sướng đến chết đi sống lại, cũng là loại “ luyện công” không thể để người khác nhìn thấy được kia.
"Há, thì ra vật, nhưng muội đừng vì luyện công hang say khiến bản thân bị mệt mỏi" Quách Tĩnh quan tâm thê tử mà nói.
"Tĩnh ca ca, muội biết rồi, huynh cũng về phòng mà nghỉ ngơi đi, ngày mai huynh còn mệt hơn hôm nay đó" Hoàng Dung vặn vẹo thân thể mềm mại muốn đem Quách Tĩnh đuổi khỏi phòng nhanh chóng.
"Dung nhi, ngươi thực sự quá đẹp, huynh, huynh muốn đêm nay cùng muội ngủ cùng một chỗ" Quách Tĩnh hiếm khi kiên quyết nói ra lời ham muốn với thê tử.
Hoàng Dung vừa nghe thấy ý muốn của Quách Tĩnh khiến cho trong lòng nàng hoảng hốt vô cùng, đêm nay chính là không thể để cho trượng phu ngủ cùng với nàng được, nghĩ xong Hoàng Dung liền làm nũng nói: "Tĩnh ca ca tốt nhất là trở về đi thôi, huynh mà còn ở này sẽ khiến cho hai đệ tử nhìn thấy sẽ cười huynh đó nha, hơn nữa huynh mà ngủ cùng Dung nhi thì ngày mai huynh sẽ cũng lên không thể dậy sớm được, ngoan. . ." Hoàng Dung ở bên lỗ tai của trượng phu không ngừng thổi hương khí thơm ngát, đại chiêu làm nũng thần công này luôn vô cùng hiệu quả với tất cả nam nhân từ phu quân Quách Tĩnh đến hán tử Võ Tam Thông, khiến cho hai nam nhân đều nghe theo những gì nàng nói.
Quả nhiên Quách Tĩnh nghe thấy thanh âm làm nũng của kiều thê mang theo hơi thở như hoa lan mùi thơm, Quách Tĩnh liền giống như một đứa trẻ được cho cái kẹo mà cao hứng mặc quần áo rồi quay về phòng của mình ngay lập tức.
Ngay khi Quách Tĩnh rời khỏi phòng của Hoàng Dung được một lúc, Hoàng Dung vươn mình xuống giường, lật ga trải giường một phen, lộ ra bên dưới gầm giường, sau đó nhanh chóng ấn vào cơ quan, gầm giường phát ra một âm thanh “răng rắc”, ván giường liền tách ra làm đôi để lộ ra một khoảng không trống rỗng bên dưới giường, chỗ này vừa đủ cho một người lớn trốn bên dưới. Đây chính là thứ mà Hoàng Dung mấy ngày gần đây nghĩ ra. Chỉ thấy từ bên trong lộ ra đầu người, sau đó một hán tử từ bên trong bò ra, đó chính là Võ Tam Thông, hơn nữa hắn còn trần truồng ôm một đống quần áo của chính hắn, do lúc nãy do quá vội trốn Quách Tĩnh mà không kịp mặc quần áo tử tế vào được. Hai người nằm trên giường, lại dính vào nhau.
"Vừa nãy thật kích thích. . ." Võ Tam Thông một bên đem xoa nắn hai vú tròn to của Hoàng Dung vừa cười nói.
"May là ta sớm chuẩn bị kỹ càng. . . Hanh. . . Ân. . ." Hoàng Dung chim nhỏ nép vào người trạng y ôi tại Vũ Tam Thông trong lồng ngực, bị làm lại có cảm giác "Dung nhi, không nghĩ tới ngươi dâm cốt bị khám phá ra, thực sự là thật đáng mừng a" Vũ Tam Thông gia tăng khí lực lên.
Hoàng Dung cảm thấy có chút xin lỗi trượng phu, nhưng trượng phu nhưng chưa từng có khiến chính mình thư thái như vậy quá."Vì là tiết kiệm tĩnh ca ca tinh dịch, chỉ có thể hi sinh chính mình" Hoàng Dung nghĩ như vậy, trong lòng dễ chịu điểm.
Hai người trên giường lại quấn quýt lấy nhau, vượt qua một cái cao trào thay nhau nổi lên buổi tối.
Hai người ở không so sánh luyến bên trong lại một tháng trôi qua.
Tối hôm đó, Hoàng Dung gian phòng trên giường. Hoàng Dung một mặt sợ hãi: "Vũ Tam Thông ngươi tên khốn này. . ." Nói xong lại nghẹn ngào nức nở lên.
"Làm sao, ngươi này tao hàng. . ." Vũ Tam Thông bị đổ ập xuống mắng cũng nổi giận.
"Ngươi. . . Ngươi. . ." Hoàng Dung giận tím mặt. Mắt thấy liền muốn làm lớn, Vũ Tam Thông chỉ có chịu thua, đem hoàng dong ôm, ôn nhu nói:
"Làm sao?"
"Ta, ta. . . Mang thai hài tử. . . Ô" Hoàng Dung nức nở nói.
"A. . . Chuyện khi nào. . ." Vũ Tam Thông cũng bị kinh ngạc.
"Tháng này có phản ứng, hẳn là tháng trước ngươi ở thụ thai kỳ thời điểm bắn vào ta phòng trong mang thai "
"Quách Tĩnh biết không?"
"Này đứa ngốc đương nhiên không biết, vợ hắn đang bị người khác giữ lấy thời gian vốn là là có thể bắt được, khanh khách, lại bị ta lấy luyện kỳ công như thế hoang đường nguyên do cho đã lừa gạt, khanh khách. . ." Hoàng Dung nghĩ đến trượng phu lại tốt như vậy qua loa lấy lệ, không khỏi vừa buồn cười, phong tình quyến rũ mà dâm đãng.
"Khà khà, ngươi cái này nguyên do có thể khiến cho ngươi sau đó yên lòng thâu hán tử "
"Nhân gia. . . Nhân gia là không biết xấu hổ như vậy người sao "
"Khà khà, đương nhiên không phải, chỉ có điều này miệng nhỏ muốn ăn thịt mà thôi" Vũ Tam Thông nói sờ soạng một thoáng Hoàng Dung dâm huyệt.
"Ai nha. . ." Hoàng Dung làm bộ đánh một cái Vũ Tam Thông.
"Nếu chồng ngươi không biết, vậy thì dễ làm rồi, mấy ngày nay câu dẫn hắn trên ngươi "
"Nhân gia đã sớm nghĩ đến "
Mấy ngày nay Quách Tĩnh phát hiện một chuyện, chính là mình kiều thê thường thường chạy tới gian phòng, nói là muốn lại muốn hài tử, hơn nữa kiều thê các loại tư thế đều là đều để cho mình không cách nào từ chối, không nhịn được kiều thê mê hoặc. Không khỏi cảm thán thê tử càng đến càng mỹ càng ngày càng mê hoặc.
Một năm sau, Hoàng Dung ở Tương Dương thành sinh hạ khác phái sinh đôi, gọi là quách tương quách phá lỗ. Quách Tĩnh sướng đến phát rồ rồi, mà bí mật trong đó mật người biết chuyện, cũng là Hoàng Dung cùng Vũ Tam Thông mà thôi, mà nửa năm trước, Vũ Tam Thông ở bên trong chiến trường chết trận, vì lẽ đó điều này cũng làm cho thành bí mật không muốn người biết.
Mà Quách Tĩnh vị này phong tao mê người kiều thê ở nàng tình nhân chết rồi lẽ nào liền kết thúc ăn vụng sao? Trả lời có hay là không.
Vũ Tam Thông chết rồi hai tháng một ngày buổi tối. Hoàng Dung cửa phòng kẹt kẹt một tiếng mở ra, Lữ Văn Đức đi vào, sau đó xoay người lại đóng kín cửa. Lữ Văn Đức liếc mắt nhìn trên giường, Hoàng Dung như thường ngày trần như nhộng nằm ở trên giường, ở nguyệt quang chiếu rọi xuống có vẻ câu người dị thường.
"Quách phu nhân, không kịp đợi đi, khà khà "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro