Một vị tổ tông sống như vậy, hắn dám không nâng niu trong lòng bàn tay mà dốc lòng che chở à?
Người người đều nói, Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, huống chi kiếp trước hắn tạo phản thất bại, chết sớm vô cùng.
Lục Thanh Lam nghĩ, vẫn nên triệt để vạch rõ giới hạn với hắn thì tốt hơn
Nhưng vạch vạch, vạch một hồi sao lại chui tọt vào trong chăn của người ta rồi?
Mà vị Khánh Vương điện hạ ngôn tình sủng trước mắt này, muốn gì được nấy, ngàn y trăm thuận, nghe lời răm rắp, bao che khuyết điểm, rốt cuộc là cái quỷ gì vậy...
Vẻ tà mị lãnh khốc mà mọi người đồn đãi đâu?
Đây là truyện xưa về một nữ chính đoạt lấy cơ hội sống lại của nam chính, vì trả nợ mà đành phải buộc lòng ủy thân gả cho hắn, đồng thời ân ái sinh bánh bao, từ nay về sau nửa đời thanh tình. Đọc truyện để rõ hơn.
" tương tư chú những năm trời...chú lúc nào cũng chửi em...nhưng em lại lấy cái đó là nét đáng yêu của chúchú nói chú mệt mỏi với cuộc sống...chú muốn chết đi...vậy em sẽ chết cùng chúem lấy hết cảm đảm nói yêu chú...cớ sao chú chẳng nói gì, chú lại lánh mặt emchú nói rằng chú là người đàn ông không tốt...nhưng dù chú xấu xa đến cỡ nào, em vẫn yêu chú Mãi mãi yêu chú...! "Condition: Đã hoàn thành…
Khói bụi dần tan đi, hình ảnh cũng dần trở nên rõ ràng, dưới ánh trăng trắng bạc, gió làm lay động những hàng cây tạo những âm thanh xào xạc du dương trong màn đêm. Dưới ánh trăng, một bóng người đứng đó, áo bào trắng giờ đây đã nhiễm bẩn xám xịt, nó lay động trong cơn gió. Mái tóc màu bạch kim cũng theo gió mà bay tán loạn. Điểm đặc biệt nhất là đôi mắt. Một đôi màu tím toát ra hơi thở lạnh lẽo, trầm lặng, nó yên tĩnh như mặt hồ thu. Sóng mắt lưu chuyển thu hút ánh nhìn của mọi người, tựa như đã thấy được sự kiêu ngạo không để bất cứ điều gì vào đó. Thanh đại kiếm được ghim xuống đất, trên đó vẫn còn chảy những dòng máu của quái vật kéo dài chảy xuống....Tình bạn. Tình yêu. Người thân. Đồng đội.Những cuộc hành trình, những cuộc phiêu lưu, những cuộc gặp gỡ, những kỉ niệm chẳng thể nào quên, ước mơ của tôi và bạn.Chúng ta không đơn độc, vì luôn có những người bạn kề bên, Những ngày của tôi và bạn, Cuộc sống kì diệu ẩn sau phép thuật của vùng đất thần tiên. Cùng nắm tay nhau, hòa chung nhịp đập, dù có ra sao đi nữa, bạn vẫn mãi ở bên cạnh tôi.…
Xin chào, lần đầu đến với động muối của Bangtan phải không? ⓒ Hội Thích Chế Ảnh BTS, Troll BTS, Hội dìm hàng BTS,...Là những tấm ảnh dìm về Bangtan. Hãy chuẩn bị tinh thần trước khi đọc :v…
[HOÀN]Thể loại: cổ đại, cung đấuEditor: Huệ Hoàng hậuVăn án :Từ đích trưởng nữ được nhận hàng nghìn hàng vạn sủng ái đến Tương trắc phi phủ thái tử.Từ trạch đấu trong phủ thái tử đến cung đấu kinh tâm động phách trong hậu cung.Đến xem đường đường là trưởng nữ làm sao phá tan trở ngại đoạt được quân tâm.Lời editor: Văn án như vậy thôi, nhưng nhịp điệu truyện không nhanh, không đấu long trời lở đất như kiểu "Nghề làm phi" hay "Hậu cung Chân Hoàn truyện" đâu ạ.Truyện khá nhẹ nhàng và chi tiết. Truyện miêu tả rất tốt từng sự kiện trong cuộc đời của nữ chính, miêu tả rất tinh tế từng sự biến chuyển trong cuộc sống cũng như tình cảm của nữ chính và nam chính, cũng như mối quan hệ với mọi người xung quanh. Cá nhân mình rất thích đọc những truyện xây dựng tỉ mỉ như thế này, không khiến mình cảm thấy quá yy (bàn tay vàng) hay như đa phần truyện thị trường bây giờ.Nhẹ nhàng nhưng sâu sắc! Đó chính là cảm nhận của mình.-----Nhắn gửi: Truyện đầu tay từ chục năm trước nên bạn nào đọc thì thông cảm giúp team các sạn trong truyện nhé. Bọn mình không có thời gian để beta lại truyện hihi…
Tác giả:Sanh Lạc LạcThể loại: Mạt thế, Dị năng, Zombie, Hài hước, Sạch, Sủng, Ngọt, HEEdit: Tương KỳNguồn: Cung Quang HàngVăn ÁnNhặt được zombie, ngốc manh đủ ba trăm sáu mươi kiểu, muốn loại nào có loại đấy.Những lúc nguy hiểm thì cô nói: "Anh lên trước, tôi bọc hậu"Lui về sau thì cô nói: "Anh đánh, tôi sẽ che"Khi chiến đấu cô nói: "Không được rồi, tôi đánh không nổi! Tôi áp sát"Khi chạy trốn cô dõng dạc: "Thế giới lớn như thế này, tôi muốn tham quan!"Nam chính không chịu đựng được nữa: "Trừ tôi ra ai cho em ăn no nữa? Em mau tỉnh lại là vừa."…