Chương 18: Chu phong bị sờ mó
Sau chiến thắng trước nhóm tà thuật ở phía Nam và rèn được thanh Huyết Phong, Chu Phong trở về Tử Vân với tinh thần sảng khoái nhưng cơ thể cần nghỉ ngơi. Hắn quyết định dành một ngày thư giãn tại suối nước nóng bí mật trong rừng gần lâu đài – nơi hắn thường đến để thả lỏng sau những trận chiến căng thẳng. Hắn cưỡi ngựa một mình, mang theo thanh Huyết Phong và một bộ áo mỏng, ánh mắt sắc lạnh dần dịu lại khi gió rừng thổi qua.
Đến suối, Chu Phong cởi bỏ giáp và quần áo, để lộ cơ thể hoàn mỹ: cơ bụng sáu múi, lồng ngực vuông vức, con cu 22cm và trứng dái to lớn đầy uy lực. Hắn ngâm mình trong dòng nước ấm, nhắm mắt, để hơi nóng xoa dịu những vết sẹo chiến trường. Không khí yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy và chim hót, khiến hắn thả lỏng hoàn toàn.
Bất ngờ, một bóng người xuất hiện từ bụi cây – không phải Lyria hay Kael, mà là một cô gái lạ mặt, dáng người nhỏ nhắn, mặc áo choàng xám, ánh mắt tò mò. Cô tự xưng là Liana, một nhà thám hiểm từ vùng Đông đại lục, tình cờ phát hiện suối nước nóng khi đi ngang qua. “Tôi không ngờ lại gặp ai ở đây… đặc biệt là một người như ngài,” cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ý đồ, tiến lại gần Chu Phong.
Hắn mở mắt, nhíu mày, giọng lạnh băng: “Ngươi là ai? Đi ra khỏi đây.” Nhưng Liana không nghe, bước xuống suối, đưa tay chạm vào vai hắn như để kiểm tra vết sẹo: “Ngài là chiến binh, đúng không? Cơ thể này thật ấn tượng.” Chu Phong gầm lên: “Đừng đụng vào ta!” Hắn cố đứng dậy, nhưng cô nhanh hơn, luồn tay xuống ngực hắn, sờ mó cơ bụng và vô tình cọ vào núm vú nhạy cảm.
Khoái cảm bất ngờ dâng trào, con cu của Chu Phong cương cứng ngay lập tức. Hắn nghiến răng, đẩy cô ra: “Ngươi muốn chết à?” Nhưng Liana cười khúc khích, không sợ hãi, tiếp tục đưa tay sờ mó, lần này chạm vào trứng dái của hắn, xoa nhẹ rồi nắm chặt. Chu Phong rên lên, không thể kìm nén, bắn tinh xối xả ngay trong nước, 25 đợt liên tiếp, tinh dịch hòa vào dòng suối, làm hắn thở hổn hển, ánh mắt vừa phẫn nộ vừa bất lực.
“Ngươi… quá to gan!” hắn quát, nhưng Liana không dừng lại, tay kia sục cu của hắn, tay còn lại sờ mó núm vú, xoắn nhẹ. Hắn cố chống cự, nhưng cơ thể nhạy cảm sau những ngày chiến đấu khiến hắn bắn tinh lần thứ hai, 30 đợt, nước suối đục ngầu vì tinh dịch. “Dừng lại… ngay!” hắn gầm lên, nhưng giọng đã yếu đi vì khoái cảm.
Liana vẫn không nghe, ngồi sát hắn, sờ mó khắp người, từ ngực xuống bụng, rồi lại sục cu mạnh hơn. Lần thứ ba, hắn bắn tinh 35 đợt, cơ thể rung lên dữ dội, nước bắn tung tóe. Cuối cùng, cô đứng dậy, lau tay, mỉm cười: “Cảm ơn ngài vì buổi gặp thú vị này. Tôi sẽ còn quay lại.” Rồi cô biến mất vào rừng trước khi Chu Phong kịp phản ứng.
Hắn nằm đó, thở dốc, cơ thể ướt đẫm mồ hôi và tinh dịch, ánh mắt sắc lạnh trở lại dù đầy bực bội: “Cô ta là ai mà dám…” Sau vài phút lấy lại bình tĩnh, hắn tắm rửa sạch sẽ, mặc lại quần áo, cầm thanh Huyết Phong trở về lâu đài. Hắn triệu tập Kael, kể lại vụ việc, giọng lạnh băng: “Tìm cô ta. Ta không để kẻ lạ sờ mó ta mà không trả giá.”
Một vị hoàng tử bất khuất, vừa bị sờ mó bất ngờ trong lúc thư giãn, giờ đây càng quyết tâm bảo vệ danh dự và Tử Vân, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ ai dám thách thức, dù là kẻ thù hay một nhà thám hiểm táo bạo.
Sau những ngày căng thẳng củng cố Liên Minh Đại Lục, Chu Phong quyết định thư giãn một buổi tối tại một quán ăn nhỏ ở ngoại ô Tử Vân – nơi hắn từng ghé qua trong các chiến dịch. Hắn muốn ăn uống thoải mái giữa dân chúng, cải trang bằng áo choàng mỏng, che giấu thân phận hoàng tử. Ngồi vào góc khuất, trước mặt là thịt nướng, bánh mì, và một ly rượu, hắn cởi áo ngoài, để lộ cơ thể hoàn mỹ qua lớp áo lót: cơ bụng sáu múi, lồng ngực vuông vức, cơ bắp săn chắc.
Hắn vừa cầm miếng thịt đưa lên miệng, thì một đám nhóc trong làng – khoảng năm đứa, từ 10 đến 13 tuổi – chạy ùa vào quán, cười đùa ầm ĩ. Chúng nhận ra Chu Phong là “người lạ” và tò mò vây quanh. “Chú to khỏe quá! Cơ bắp kìa!” một thằng bé reo lên, bất ngờ đưa tay sờ mó ngực hắn, ngón tay vô tình cọ vào núm vú nhạy cảm. Chu Phong giật mình, khoái cảm bất ngờ dâng trào, con cu 22cm cương cứng trong quần. “Dừng lại, lũ nhóc!” hắn gầm lên, giọng lạnh băng, đẩy tay thằng bé ra.
Nhưng bọn trẻ không sợ, coi đó là trò chơi, lao vào sờ mó khắp người hắn. Một đứa khác chạm vào cơ bụng, tay trượt xuống sục con cu qua lớp vải mà không biết mình làm gì. Chu Phong nghiến răng, cố chống cự, đứng dậy quát: “Đủ rồi! Tránh ra!” Hắn đẩy một đứa ngã nhẹ, nhưng đám nhóc lại càng hăng, ôm chặt lấy hắn, tay chân quờ quạng lung tung. Một thằng bé lớn hơn xoắn núm vú hắn, trong khi đứa khác sục cu mạnh hơn.
Hắn rên lên, không kìm được, bắn tinh xối xả ngay trong quần, 25 đợt liên tiếp, tinh dịch thấm ướt vải, làm hắn thở hổn hển, ánh mắt phẫn nộ: “Lũ tiểu quỷ… dừng lại!” Hắn cố giằng ra, nhưng bọn nhóc vẫn bám lấy, tay một đứa sờ mó ngực, tay đứa khác tiếp tục sục cu. Lần thứ hai, hắn bắn tinh 30 đợt, tinh dịch chảy xuống ghế, làm bàn ăn nghiêng đổ, thịt và rượu rơi vãi khắp sàn.
“Ta bảo dừng cơ mà!” hắn gầm lên, dùng sức đẩy mạnh cả đám nhóc ra, đứng bật dậy, nhưng một đứa tinh nghịch cuối cùng nhéo núm vú hắn lần nữa trước khi chạy. Chu Phong không chịu nổi, bắn tinh lần thứ ba, 35 đợt, tinh dịch bắn tung tóe lên bàn, phá hỏng hoàn toàn bữa ăn. Hắn đứng đó, thở dốc, quần ướt đẫm, ánh mắt sắc lạnh xen lẫn bất lực, trong khi lũ nhóc cười vang, chạy mất hút ra ngoài quán.
Chủ quán chạy đến, lo lắng: “Ngài không sao chứ?” Chu Phong khoác áo choàng, che đi vết nhơ, giọng lạnh băng: “Không sao. Đừng để lũ nhóc đó vào đây nữa.” Hắn ném vài đồng vàng lên bàn, rời quán, trở về lâu đài với cơn giận âm ỉ. Gặp Kael, hắn kể lại, giọng trầm lạnh: “Lũ nhóc trong làng quá láo. Tăng tuần tra, dạy chúng cách cư xử.”
Hắn tắm rửa sạch sẽ, mặc lại giáp, thanh Huyết Phong sáng rực bên hông. Một vị hoàng tử bất khuất, vừa bị lũ nhóc sàm sỡ trong lúc ăn, dù cố gắng chống cự vẫn không thoát khỏi tình huống khó xử, giờ đây càng quyết tâm giữ vững danh dự, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào, dù lớn hay nhỏ, trong thời bình rực rỡ của Tử Vân.
Sau vụ việc bị lũ nhóc sàm sỡ tại quán ăn, Chu Phong trở về Tử Vân với tâm trạng bực bội, nhưng cơ thể lại rơi vào trạng thái nhạy cảm khó chịu. Những ngày tiếp theo, hắn tập trung vào việc huấn luyện quân đội và củng cố pháo đài, cố gắng quên đi sự cố đáng xấu hổ. Tuy nhiên, một buổi tối sau khi luyện kiếm đến kiệt sức trong sân lâu đài, mồ hôi đầm đìa, hắn cảm nhận con cu 22cm bất ngờ cương cứng dữ dội mà không có lý do.
Chu Phong ngừng lại, thở hổn hển, nhìn xuống cơ thể mình qua lớp áo mỏng ướt đẫm: cơ bụng sáu múi, lồng ngực vuông vức, và con cu nổi rõ dưới quần. Hắn nghiến răng, ánh mắt sắc lạnh: “Đm, sao lại thế này?” Hắn thử tự sục để giải tỏa, nhưng tay đau mỏi sau buổi luyện tập, không đủ sức làm đến cùng. Cảm giác nứng càng tăng, khiến hắn khó chịu tột độ, không thể tập trung.
Hắn bước vào lâu đài, gọi Kael – cận vệ trung thành nhất – đến phòng riêng. Kael xuất hiện, nhíu mày khi thấy Chu Phong đứng đó, quần căng phồng, ánh mắt bất thường. “Có chuyện gì, hoàng tử?” Kael hỏi, giọng trầm ổn. Chu Phong quay đi, giọng lạnh băng nhưng pha chút ngượng: “Ta… nứng quá. Tay ta mỏi, không làm được. Ngươi sục giúp ta, nhanh lên.”
Kael ngẩn ra, nhưng không phản đối, gật đầu: “Nếu ngươi ra lệnh, ta sẽ làm.” Hắn bước lại gần, Chu Phong cởi quần, để lộ con cu cương cứng và trứng dái to lớn đầy uy lực. Kael nắm lấy, sục mạnh ngay từ đầu, tay còn lại giữ vai Chu Phong để hắn không ngã. Chu Phong rên nhẹ, khoái cảm dâng trào: “Nhanh hơn…” Kael tăng tốc, sục như vũ bão, khiến hắn bắn tinh lần đầu sau 5 phút, 30 đợt xối xả, tinh dịch văng lên sàn đá, làm hắn thở dốc, ánh mắt dịu đi một chút.
Nhưng cơn nứng không dừng lại. “Tiếp tục,” Chu Phong ra lệnh, giọng yếu đi vì sung sướng. Kael sục thêm, lần này chậm rãi để kéo dài, sau 10 phút, hắn bắn tinh lần thứ hai, 35 đợt, tinh dịch chảy xuống chân Kael, khiến Chu Phong run rẩy, phải dựa vào tường. “Chưa đủ…” hắn thì thào, và Kael tiếp tục, sục mạnh hơn, ép hắn bắn tinh lần thứ ba, 40 đợt, tinh dịch phủ đầy sàn, làm hắn kiệt sức, ngã ngồi xuống ghế.
Chu Phong thở hổn hển, cơ thể ướt đẫm mồ hôi và tinh dịch, ánh mắt sắc lạnh trở lại: “Được rồi… đủ rồi.” Kael lau tay, nhếch môi: “Ngươi ổn chứ?” Chu Phong gật đầu, đứng dậy chậm rãi: “Cảm ơn. Đừng nói với ai.” Kael gật đầu, rời phòng, để lại Chu Phong tự tắm rửa sạch sẽ.
Sau đó, hắn mặc lại giáp, cầm thanh Huyết Phong, tinh thần sảng khoái hơn hẳn. Hắn tự nhủ phải kiểm soát cơ thể tốt hơn, nhưng không phủ nhận sự giúp đỡ của Kael đã giải tỏa cơn nứng khó chịu. Một vị hoàng tử bất khuất, dù phải nhờ người sục giúp trong lúc nứng, vẫn giữ vững ý chí, sẵn sàng dẫn dắt Tử Vân và Liên Minh Đại Lục qua mọi thử thách trong thời bình rực rỡ phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro