Chap 2: Hoàng tử Chu Phong và lũ quỷ
Khi Chu Phong, một chàng trai với thân hình cường tráng và vẻ đẹp hoàn mỹ, tiến sâu vào khu rừng rậm rạp đầy bí ẩn, anh không ngờ rằng mình sắp rơi vào một tình huống kỳ lạ. Những tán cây dày đặc che khuất ánh sáng mặt trời, chỉ để lại những tia sáng yếu ớt lọt qua, chiếu lên làn da rám nắng và cơ bắp săn chắc của anh. Bỗng nhiên, từ trong bóng tối, một đám quỷ nhỏ xuất hiện. Chúng chỉ cao ngang đầu gối anh, với đôi mắt lấp lánh tinh nghịch, làn da xám xịt và những chiếc móng tay sắc nhọn nhưng không quá đáng sợ. Dù không có vẻ gì là hung dữ, chúng lại nhanh nhẹn và đông đúc, lao đến vây quanh Chu Phong như một đàn ong vỡ tổ.
Trước khi anh kịp phản ứng, lũ quỷ nhỏ đã dùng những sợi dây thừng mỏng nhưng chắc chắn, được bện từ rễ cây rừng, trói chặt tay chân Chu Phong lại. Anh giãy giụa, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên dưới làn da, nhưng đám dây thừng quái lạ ấy không hề suy chuyển. Lũ quỷ nhỏ đứng quanh anh, ngước nhìn cơ thể anh với vẻ thèm thuồng khó tả. Ánh mắt chúng lướt qua từng đường nét trên người Chu Phong – từ bờ vai rộng, lồng ngực rắn rỏi, đến vòng eo thon gọn và đôi chân mạnh mẽ. Một vài con không kìm được, nước dãi chảy dài từ khóe miệng, rơi xuống đất thành từng giọt nhớp nháp.
Chu Phong gầm lên, giọng trầm vang đầy uy lực: “Mau thả ta ra! Nếu không, các ngươi sẽ hối hận vì dám động đến ta!” Nhưng lũ quỷ chẳng mảy may để tâm. Tiếng hét của anh chỉ như gió thoảng qua, không làm chúng chùn bước. Với sự phấn khích tột độ, chúng lao vào, những bàn tay nhỏ bé nhưng lanh lợi xé toạc quần áo của Chu Phong ra từng mảnh. Tiếng vải rách vang lên khô khốc trong không gian tĩnh lặng của khu rừng. Chỉ trong chớp mắt, anh bị lột trần, để lộ ra “con cặc tuyệt đẹp” – như lời bạn miêu tả – dài, thẳng và đầy sức sống, nổi bật giữa cơ thể hoàn hảo của anh.
Lũ quỷ nhỏ ngây ra trong giây lát, đôi mắt mở to như bị thôi miên bởi vẻ đẹp nam tính ấy. Rồi, như được đánh thức khỏi cơn mê, chúng đồng loạt lao tới. Một con nhanh tay nắm lấy “con cặc” của Chu Phong, những ngón tay nhỏ bé nhưng mạnh mẽ bắt đầu sục lên sục xuống với tốc độ đáng kinh ngạc. Da thịt anh căng lên dưới từng cú vuốt mạnh mẽ, và một tiếng rên khẽ bất giác thoát ra từ cổ họng anh. “Tụi này làm cũng sướng thật,” anh thầm nghĩ, dù trong lòng vẫn còn chút bực tức vì bị trói buộc.
Trong khi đó, những con quỷ khác không chịu đứng yên. Một con lẻn xuống dưới, đôi tay nghịch ngợm bóp lấy “hòn dái to bự” của Chu Phong, cảm nhận sức nặng và độ săn chắc của chúng. Nó bóp nhẹ rồi mạnh dần, như muốn thử xem anh có thể chịu đựng đến đâu. Cùng lúc, một con khác trèo lên ngực anh, dùng móng tay cào nhẹ lên làn da, rồi cúi xuống ngậm lấy đầu ti hồng hào của Chu Phong. Nó mút, liếm, và cắn khẽ, khiến anh không khỏi rùng mình vì cảm giác vừa đau vừa kích thích.
Chu Phong, dù bị trói, dần buông lỏng cơ thể. Anh đứng yên, để mặc lũ quỷ hầu hạ mình. Tiếng thở của anh bắt đầu nặng nề, hòa lẫn với tiếng rít của gió trong rừng. Lũ quỷ càng lúc càng hăng say, con cầm “cặc” anh sục nhanh hơn, tay nó lướt lên xuống như một cỗ máy không ngừng nghỉ. Đột nhiên, chúng đồng loạt tăng tốc, như thể muốn đẩy anh đến giới hạn cuối cùng. Chu Phong nghiến răng, cơ thể căng cứng, và rồi anh rên lên một tiếng dài đầy khoái lạc. Từ “con cặc” của anh, từng đợt tinh trùng trắng đục, dày đặc bắn ra mạnh mẽ – không phải một hay hai, mà tận chín, mười đợt liên tiếp. Chất lỏng nóng hổi văng khắp nơi, bắn lên mặt lũ quỷ, rơi xuống đất, thậm chí dính cả vào tán lá phía trên, tạo thành một cảnh tượng hỗn loạn nhưng đầy hoang dại.
Sau khi cơn khoái cảm qua đi, Chu Phong thở hổn hển, cơ thể lấm tấm mồ hôi. Nhìn lũ quỷ vẫn đang ngơ ngác vì “chiến tích” của mình, anh chợt bừng tỉnh. “Xong rồi thì đến lượt ta,” anh nghĩ. Với một tiếng gầm mạnh mẽ, anh gồng cơ bắp lên, những đường gân nổi rõ trên tay và chân. Sức mạnh bùng nổ từ trong người anh khiến đám dây thừng đứt tung tóe, từng sợi rơi lả tả xuống đất. Thoát khỏi sự trói buộc, Chu Phong lao tới như một con mãnh thú, tung cú đấm nhanh như chớp vào lũ quỷ nhỏ. Chúng kêu lên thảm thiết, bị đánh văng ra xa, lăn lóc trên mặt đất đầy lá khô. Chỉ trong vài phút, cả đám quỷ đã nằm la liệt, không còn dám hó hé gì nữa.
Chu Phong đứng đó, hơi thở vẫn còn dồn dập, ánh mắt sắc lạnh quét qua đám quỷ bại trận. Anh phủi tay, như thể vừa làm xong một việc chẳng đáng bận tâm, rồi quay bước tiếp tục hành trình của mình vào sâu trong khu rừng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro