4. Em gái
Cô quay người bỏ đi vừa đi vừa nấc nhẹ, thật đáng sợ, anh quay trở lại sân, trái bóng rổ bay tới phía anh, anh dùng tay hất trái banh đi chỗ khác, tiến tới phía giỏ đồ lấy chai nước ra rồi đổ thẳng lên đầu, những giọt nước nhỏ còn vương lại trên mái tóc làm tăng thêm vẻ quyến rũ cho anh, anh ngồi bệt xuống đất vứt vỏ chai nước vào giữa lùm cây, nghĩ ngẫm một hồi anh dùng tay hất lại mái tóc rồi chạy đi, anh nhìn đông nhìn tây rồi chạy về hướng trạm xe bus gần nhất, cô đang đứng đó dùng 2 tay dụi dụi mắt, chiếc xe bus màu xanh dừng trước mặt cô, cô bước lên xe và tìm cho mình một chỗ ngồi, anh đuổi theo không kịp đành bất lực đứng lại thở hổn hển nhìn xe bus lăn bánh...
Một căn nhà màu xanh nhạt nổi bật nhất dãy phố, phía trong có một bà già khoảng 60 đang ngồi ung dung uống trà xem tivi cùng với một bé gái mặc đồ ấm, khuôn mặt nhợt nhạt, đầu đội chiếc nón len màu hồng nhạt, cô bé khoảng bảy, tám tuổi
- Bà ơi! Khi nào chị Jelly về?
Bà lão hiền hậu xoa tay đứa bé rồi nhẹ nhàng nói
- Chị con đi học, chắc cũng sắp về tới rồi!
- Còn mẹ con thì sao?
Bà ngập ngừng trước câu hỏi của đứa bé nhưng rồi cũng tươi cười đáp
- Mẹ con đang đi làm, rồi mua đồ cho con nữa!
Cô bé gật đầu rồi lấy miếng bánh quy trên bàn ăn, vẻ mặt của cô bé có vẻ hơi buồn, gia đình của Jelly thuộc dạng khá giả, mẹ cô là một nhà tài phiệt nổi tiếng, ba cô mất trong một vụ tai nạn xe máy, cô thừa hưởng đôi mắt nâu nhạt từ ba và làn da trắng hồng từ mẹ, cô đẹp không cần bàn cãi, cô còn có bà nội và đứa em gái nhỏ bị ung thư phổi, sức khoẻ rất yếu không thể đến trường học được... Cô vừa về đến nhà thì bé gái chạy tới ôm lấy cô, cô bế nó lên hôn vào má nó
- Bích Trâm của chị ở nhà có ngoan không?
- Dạ có! Em phụ bà nấu bánh nữa đó! Mà chị ơi! Khi nào mẹ về?
Cô lặng người trước câu hỏi đó, bà nhìn cô khẽ lắc đầu
- Trâm nè! Tí nữa chị dẫn em đi mua đồ chịu không?
Cô bé tươi cười gật đầu, bà nhìn đứa cháu gái bé nhỏ tội nghiệp của mình mà lòng đầy xót xa
F
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro