Chap 17: Wendy

Lisanna hét lên:

- Không Natsu! Tớ không cho phép!* khóc nức nở* Mặc kệ những lời cô ta nói , ở lại với tụi mình đi mà.......!!!!!

Natsu chỉ hơi rưng rưng:

- Lisanna, hãy mạnh mẽ lên! Còn đồng đội bên cạnh cậu mà! Tớ sẽ về sớm thôi( câu này mình cũng thấy quen quen=.='')!

Cả Lucy và các bạn cũng xúc động. Không khí bỗng trở nên u buồn lạ thường. Tiếng nức nở...tiếng khóc.....lại hòa quyện với màn đêm. Bên Flare cũng hơi hơi có cảm giác lay lòng. Bỗng Flare nói lớn phá tan bầu không khí này:
- Thôi đi! Chuyện này đến đây là xong rồi nhé! Bây giờ các ngươi có thể về rồi đó. Ta sẽ thả Mira ra....*nhìn Lucy* Bố mẹ của mày này! Coi chừng tao đó!

Lisanna và Erza lườm Flare, còn Lucy ra cởi trói cho bố mẹ. Mọi người tụ tập lại phòng nghỉ của nhóm The Little Fairy. Mọi người buồn bã ngồi nhìn nhau rồi thở dài, không ai muốn nói gì cả. Natsu đi rồi, bầu không khí thật ảm đạm. Mọi khi, Natsu luôn là người pha trò của cả nhóm, vậy mà bây giờ....
- Thôi, bố mẹ về đây!-bố mẹ Lucy lên tiếng- Cũng sắp khuya rồi, mấy đứa đi ngủ đi!
Cả bọn đồng thanh:
- Vâng, bác về cẩn thận!
Lucy lo lắng:
- Hay để con tiễn bố mẹ....
- Thôi, bố mẹ tự về được. Con ở lại an ủi các bạn nhé!
Sau tiếng "dạ" nhẹ của Lucy, bố mẹ Lucy về. Cô đứng nhìn họ cho đến khi bóng họ mờ dần. Sự im lặng đáng sợ lại trở lại như lúc ban đầu. Bỗng có một giọng nói nhỏ nhẹ cất lên:
- Xin lỗi.....
Mọi người ngước lên thì thấy cô gái nhỏ bên Flare, tay bê khay trà. Cô gái cười:
- Hình như mọi người mệt rồi, làm ngụm trà đi^^!
Lisanna trừng mắt:
- Cô có khùng không? Đêm đi uống trà cho mất ngủ ra à? Hay ả Flare ra lệnh cho cô ám hại bọn tôi bằng trà độc?
Cô gái vội vàng xin lỗi, Erza nói với Lisanna:
- Chắc cô ta không cố ý và cũng không dám làm vậy đâu! Nếu chúng ta có mệnh hệ gì, đó không là lợi thế cho Flare vì Natsu sẽ không để yên cho cô ta đâu.
Lucy lạnh lùng bảo:
- Cô cứ để đó đi!
Cô gái ấp úng mãi rồi mở lời:
- Thực ra, tôi chỉ giả làm tay chân cho Flare thôi. Tôi muốn giúp mọi người đánh bại Flare, giành vé vào học viện!
Mọi người tròn mắt ngạc nhiên, cô gái lại nói tiếp:
- Tôi tên là Wendy. Mọi quen gọi tôi là Wen-san nên các bạn cứ gọi vậy đi! Tôi muốn kể cho các bạn nghe câu chuyện trước khi tôi trở thành tay sai cho Flare!
~Hồi tưởng~
Trước đây, tôi là một cô bé bị coi là lập dị, khó gần....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro