[Đông Xuân] Dược sư cầu được ước thấy 1
Thuyết tương đối Hogwarts: Dược sư xin gì được nấy cp Đông Xuân
Sau này sẽ có Nam Bắc/ Vỹ Quân/ Cửu Minh làm nền.
* Phúc Lạc Dược: Felix Felicis Chiết xuất từ Trứng Ashwinder, củ thủy tiên và xúc tu của sinh vật murtlap. Nó là loại thức uống đem lại may mắn bất ngờ liên tiếp cho người sử dụng. Tuy nhiên trong một số trường hợp như thi đấu, kiểm tra trên lớp, những sự kiện mang tính tranh đua thì Phúc Lạc Dược là thứ bị bộ Pháp thuật nghiêm cấm.
˚₊· ͟͟͞͞➳❥
"Cậu biết không?" Phan Hựu Thành thần bí nói với Thiệu Minh Minh, "Truyền thuyết về Căn phòng Yêu cầu* là thật!"
"Chuyện này toàn trường đều biết rồi được không?" Thiệu Minh Minh tiếp tục viết luận văn Bùa chú, "Mấy tuần trước không phải đã truyền ra rồi sao?"
"Chuyện đã đồn đại từ lâu, nhưng tớ vẫn không tin đó là sự thật." Phan Hựu Thành dựa vào bàn, cây bút lông ngỗng trong tay thổi tới thổi đi, khi nói đến điểm chính, cậu đứng dậy nhìn. Thiệu Minh Minh nói: "Cho nên hôm nay tớ tới phòng yêu cầu, đoán xem?"
"Có chuyện gì vậy?"
"Xem nè! Chất dịch Nấm Nhầy* còn tươi đó!" Phan Hựu Thành kích động nâng lên một lọ chất lỏng dính, Thiệu Minh Minh bịt mũi lùi lại một bước lớn, đẫy Phan Hựu Thành ra khỏi cậu.
"Chỉ là hơi đắt một chút," Phan Hựu Thành bĩu môi, "Tớ phải trả mấy đồng Sickle*."
"Có xài là may rồi! Đừng kén chọn. . ." Thiệu Minh Minh bịt mũi nói: "Nấm Nhầy vốn không có bao nhiêu, cậu đem mủ Nấm Nhầy Trương giáo sư đưa cho chúng ta làm hỏng hết, còn có Dược sư bán cho cậu một ít là không tồi rồi a?"
"Ồ——" Phan Hựu Thành trả lời với giọng kéo dài, đi lên lầu với lọ mủ quý giá.
'Dược sư', một truyền thuyết học đường đã được lưu truyền ở Hogwarts gần đây.
Truyền thuyết kể rằng mỗi ngày vào lúc mười hai giờ trưa, hãy chân thành đến Phòng Yêu cầu, nói với bức tường phía đông những gì bạn cần, sau đó trả phần thưởng tương ứng, bạn có thể nhận được thứ mình muốn từ Phòng Yêu cầu.
Về phần tại sao lại gọi là Dược sư. . .
Bởi vì hắn sẽ chỉ trợ giúp về dược liệu.
Điểm này Đường Cửu Châu đã lĩnh hội qua, cậu chân thành đem luận văn dược thảo đến, lại bị dược sư một quyền "Ngươi tự viết đi" đánh trở về.
Sau khi truyền thuyết về Dược sư lan truyền trong giới sinh viên, những sinh viên tìm Phòng yêu cầu đã xếp hàng từ tầng năm xuống tầng hầm theo đúng nghĩa đen. Cầu gì cũng có, những người thất tình hoặc thầm mến thì đến cầu nhân duyên, còn những người thi trượt thì cầu học hành.
Sau khi trải qua vô số yêu cầu kỳ lạ, Dược sư không thể chịu đựng được đã viết một mảnh giấy để trong Phòng Yêu cầu – "Chỉ bán dược liệu." Sau đó, cái tên "Dược sư" ra đời.
Truyền thuyết này đã bắt đầu lan truyền như thế nào?
Người đầu tiên phát hiện ra Dược sư, Gryffindor Thạch Khải đã kể lại trải nghiệm của mình vào buổi trưa ngày hôm đó với sự xúc động tột độ, thật không may, cậu đã "làm mất" lá Long diên hương* (thực ra nhún lẩu ăn luôn, định chỉ ăn một ít thôi ai ngờ lỡ miệng ăn hết) của giáo sư Trương. Đang lo phải giải thích với Giáo sư Trương kiểu gì, thì Căn phòng Yêu cầu xuất hiện trước mặt cậu.
*龙岩草: không tìm thấy tài liệu nào hết có lẻ do tác giả tự nghĩ ra.
"Thành thật mà nói, có thể lúc đó tớ tuyệt vọng quá nên đến Phòng Yêu cầu cũng không nhìn nỗi nữa," Thạch Khải nói.
Cậu tìm thấy lá Long diên hương trong Căn phòng Yêu cầu, còn nghĩ rằng mình đang bị ảo giác. Cậu mừng rỡ đi tới, lại thấy khắp nơi bày biện đủ loại đan dược, dược liệu trong vạc còn bốc khói nghi ngút.
Thạch Khải ngẩn ra, nhưng cậu thật sự cần những lá Long diên hương này, chỉ có thể yếu ớt hỏi: "Có ai không?"
Không ai trả lời.
". . .Cho tôi xin một ít lá Long diên hương được không?" Thạch Khải thanh âm càng lúc càng nhỏ, đại khái là không nhìn nổi vẻ mặt đáng thương của Thạch Khải, không biết từ đâu truyền tới một tiếng: "Được."
Thạch Khải trong nháy mắt sống lại, nói cảm ơn rồi cầm thảo dược chạy đi.
Thạch Khải, người đang kể chuyện một cách sinh động, không chú ý rằng có một ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng lưng cậu từ bàn Ravenclaw bên cạnh.
Lang Đông Triết không ngờ rằng chính mình lúc ấy nhất thời không đành lòng, sẽ mang đến cho bản thân nhiều rắc rối như vậy.
Anh ấy không thích nói chuyện, bình thường luôn giữ một khuôn mặt lạnh lùng, vì vậy không ai nhận ra sự khác thường của anh ấy.
Lang Đông Triết, học sinh năm sáu của Ravenclaw, một thiên tài thảo dược có thể khiến giáo sư Trương cảm thấy nguy cơ, bản thân anh không cảm thấy mình rất lợi hại, cũng không phải quá khiêm tốn, chỉ là nghĩ rằng điều này không có gì quan trọng. Anh ấy chỉ thích nghiên cứu các loại thảo mộc, điểm môn độc dược cũng tốt, nhưng anh không thường xuyên giao tiếp với mọi người, vì vậy mọi người không biết nhiều về anh ấy.
Nhà bọn họ nhiều đời nghiên cứu thảo dược, Lang Đông Triết trước khi nhập học đã đem phần lớn thảo dược có ghi chép trong sách nghiên cứu qua hết. Giáo sư Táp cũng cho biết, anh lên lớp nghe giảng chỉ để giữ thể diện cho giáo viên.
Phòng Yêu cầu là phòng thí nghiệm nhỏ của anh.
Đó là khoảng đầu năm ba, anh không muốn quấy rầy thầy cô cùng bạn học nên ở trong phòng yêu cầu, mỗi buổi trưa và cuối tuần đều ngâm mình trong phòng yêu cầu, yên lặng nghiên cứu thảo dược.
Đây cũng là lý do tại sao anh không cảm thấy được chính mình rất lợi hại, anh thật sự thực vẫn đang cố gắng học tập, muốn trở thành một, thầy thuốc, một học giả lợi hại giống người nhà, mà rất nhiều người căn bản không có đem trọng tâm đặt lên việc học tập, lại vẫn có được thành tích tốt.
Lang Đông Triết bàn quan bí mật quan sát những người trong trường.
Anh ấy không phán xét bản thân hay cuộc sống người khác tốt hơn, điều đó không có ý nghĩa, anh ấy chỉ cần sống tốt là chính mình là được rồi.
Mà hết thảy đều bị phá vỡ.
Không phải Lang Đông Triết chưa nghĩ ra cách đối phó khi có người bước vào, anh ấy luôn mang theo áo choàng tàng hình của tổ tiên gia đình mình, trước đây đã có người vào Phòng Yêu cầu khi anh ở đó, vào ngày Thạch Khải xông vào, anh ấy cũng khoác lên mình chiếc áo tàng hình như trước.
Nhưng anh không nên đồng ý với cậu để cậu ta mang Long diên hương đi.
Khuôn mặt của Lang Đông Triết co giật vài lần, anh tiếp tục lặng lẽ cắt miếng bít tết của mình.
Sau khi Thạch Khải rời đi, mọi người đã đến Phòng Yêu cầu trong nhiều ngày liên tiếp, Lang Đông Triết thực sự rất kỳ quái, tìm người hỏi thăm một chút, mới phát hiện ra mình đã trở thành một truyền thuyết học đường lúc nào không hay.
Lang Đông Triết rất khiếp sợ, phát hiện ra truyền thuyết này ngày càng khoa trương, ngày càng có nhiều người tìm kiếm anh. Lang Đông Triết đau đầu đành phải bắt đầu nghĩ cách giảm bớt "lưu lượng khách" của mình.
Phương pháp đầu tiên của anh ấy là - tính phí.
Lý do chính là nếu anh ta tiếp tục cung cấp miễn phí, các loại thảo mộc của anh sẽ bị lỗ mất.
Nhưng điều này không ngăn được những học sinh mê tín của Hogwarts, vì có tính phí ngược lại họ bắt đầu nghĩ—"Thu phí? Vậy nhất định là đáng tin cậy a!"
Nhìn những "thiệp cầu duyên", "thiệp nhờ làm bài tập" ngày càng nhiều, Lang Đông Triết nghĩ một lúc: "Vậy thì bán độc dược đi, ít nhất mình thực sự có dược liệu." Liền để lại tờ giấy đó.
Vì vậy, Lang Đông Triết đã trở thành 'Dược sư' một cách khó hiểu.
Để không gây thêm rắc rối cho bản thân, anh tiếp tục duy trì thân phận của một thầy thuốc bí ẩn.
Tin tốt duy nhất là Phòng Yêu cầu không dễ tìm, phải thực sự muốn làm gì đó mới có thể vào Phòng Yêu cầu.
Gần đây, Lang Đông Triết cũng rất lo lắng, khi thời hạn giao bài tập về dược thảo và độc dược đang đến gần, yêu
cầu của học sinh ngày càng xảo quyệt.
"Tôi sắp trễ giờ làm bài tập độc dược. . . tôi có thể lấy đơn thuốc đa dịch* được không?"
——Không, tự mình làm đi.
"Tôi muốn nước mắt kỳ lân!"
——Không phải dược liệu.
"Nhân sâm của tôi trốn mất rồi. . . Dược sư ở đây có nhân sâm nào không? Ngày mai giáo sư Trương sẽ kiểm tra!"
——Hóa ra là làm mất rồi, bảo trọng nhé.
"Dược sư, ngươi có Tình dược* không?"
——Bất hợp pháp.
Nhưng nói thật, Lang Đông Triết đúng là có một lọ tình dược, anh ấy đã chế tạo một lọ trong lúc ôn tập "Chế tạo thuốc cao cấp", nhưng bản thân suýt chút nữa đã quên mất.
"Cho tôi một chai Felix Felicia* được không?"
Lang Đông Triết đã khoác áo tàng hình lên, anh có chút kinh ngạc, không ngờ lại gặp người này ở đây.
Vương Xuân Úc nhẹ giọng nói, anh lần đầu tiên tới đây, tò mò nhìn chung quanh, không như lời Thạch Khải nói đầy những bình thuốc (bị Lang Đông Triết cất giấu rồi), chỉ có căn phòng yêu cầu trống rỗng.
"Ngài không ở đây sao?" Vương Xuân Úc tự nói.
Cậu ấy ở đây để làm gì? Lang Đông Triết không hiểu, anh ngồi sang một bên im lặng nhìn Vương Xuân Úc, đồng thời gõ vào tường để thể hiện sự hiện diện của mình.
"A, ngài có ở đây à."
"Bởi vì tôi không thể đánh bại anh ấy, tôi tự hỏi liệu vận may của mình có quá tệ không hahaha." Vương Xuân Úc tiếp tục, "Hiện tại ngẫm lại, quả thật là anh ấy rất giỏi. vẫn là nên quay lại trau dồi kỹ năng của mình thôi."
"Nhắm mắt lại." Lang Đông Triết nói.
Vương Xuân Úc nghe vậy ngoan ngoãn nhắm mắt lại, nhưng vẫn là đứng dậy, mò mẫm lui về phía cửa: "Thôi vậy, thôi vậy, Dược sư, tôi không cần nữa."
"Cầm lấy." Lang Đông Triết lấy một lọ thuốc nhỏ nhét vào tay Vương Xuân Úc.
"Đây là gian lận, quên đi, tôi không cần nữa." Vương Xuân Úc lại đẩy về.
"Là vận may, không phải gian lận." Lang Đông Triết khẽ chạm ngón tay đem lọ thuốc nhỏ đặt vào trong lòng bàn tay cậu.
"Được, vậy cám ơn ý tốt của ngài." Vương Xuân Úc cuối cùng cũng chấp nhận, cậu nhắm mắt lại hỏi: "Cái này. . . bao nhiêu tiền?"
"Tặng cho cậu."
". . .Ồ, cảm ơn." Vương Xuân Úc cũng không phải người không ít nói, nhưng trường hợp này cũng không tiếp nỗi nữa.
Lang Đông Triết ngồi trở lại trong góc của mình không nói gì nữa.
Vương Xuân Úc không nhận được phản hồi, cảm ơn anh ta một lần nữa rồi rời đi.
Chỉ là..... Lang Đông Triết mặt không chút thay đổi nhìn lọ thốc màu hoàng kim trong tay: "Thuốc Phúc Lạc
Dược không phải ở đây sao... vậy thứ mình đưa cho cậu ấy là....?"
✧∞༺♥༻∞✧
Lời tác giả:
Cảm ơn đã đọc
Viết xong cảm thấy bác sĩ Lang khổ thật hahahaha
Đây là lần đầu tiên tôi viết Đông Xuân, tôi hy vọng nó không OOC
Đó là một tuần tự khác, tại sao tôi lại thích nhiều tuần tự như vậy (tát vào mặt)
Mạch truyện nên là sau khi kết thúc thuyết tương đối
Chào mừng bạn đến bình luận và thảo luận
Bổ sung:
Mọi người hình như có chút hiểu lầm, để mình phổ biến (?)
Tình dược là một lọ thuốc tình yêu mạnh mẽ, nhưng nó không tạo ra tình yêu, chỉ tạo ra cảm giác mê đắm mạnh mẽ
Ví dụ: A uống tình dược của B, sẽ yêu B, nhưng thực ra không phải yêu, chỉ là ảo tưởng của việc yêu B mà thôi.
Vì vậy, nó không phải là thứ bạn có thể lái xe! ! !
Lời Editor: Tới rùi tới rùi!!!!! Vì cái ngoại truyện này mà tui sụp hố Đông Xuân í ♡(ŐωŐ人) Hí hí hí
* Phòng Yêu cầu, còn được gọi là Phòng Đến và Đi, là một căn phòng bí mật trong lâu đài Hogwarts, điều đó chỉ xuất hiện khi một người đang rất cần nó.
* Nấm Nhầy: Bundimun 1 loài sinh vật huyền bí có thể được tìm thấy trên toàn thế giới. Nó chuyên luồn lách dưới ván sàn và đằng sau ván nẹp tường, tiết ra chất dịch có tính acid - có thể gây thối rữa, phá hủy các cấu trúc, làm hỏng nhà cửa. chất dịch do Nấm Nhầy tiết ra có thể pha loãng để làm thành phần trong 1 số hợp chất tẩy rửa phát thuật.
*Sickle: một loại đơn vị tiền tệ ở thế giới phù thủy. Một đồng vàng Galleons = 17 đồng bạc Sickle, một Sickle bạc = 29 đồng Knuts.
* Thuốc đa dịch: Polyjuice potion thuốc cải trang giúp bạn biến thành bất kỳ ai chỉ cần có tóc của người đó. Rất khó pha chế, đó là lý do tại sao nhiều phù thủy và pháp sư trưởng thành nghiên cứu để đạt được nó một cách chính xác và thành công.
* Tình dược – Amortentia: Một loại độc dược mang đến tình yêu, tuy nhiên nó không tạo ra tình yêu thật sự. Nó chỉ tạo nên sự say đắm mạnh mẽ tức thời, khiến người sử dụng bị ám ảnh đối với người đã tặng lọ thuốc hoặc sử dụng lọ thuốc lên người họ bằng cách tẩm vào thức ăn hoặc nước uống.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro