[Đông Xuân] Dược sư cầu được ước thấy 2

[Học Viện Trinh Thám] Thuyết Tương Đối Hogwarts

Chương này góc nhìn kép

⋇⋆⋆✦⋆⋆⋇

Sau khi nhận ra có điều gì đó không ổn, Lang Đông Triết lập tức lao ra ngoài, ném áo choàng tàng hình sang một bên, bỏ lại những lọ độc dược chạy ra ngoài.

Nguy rồi. Lang Đông Triết trông vẫn rất bình tĩnh, nhưng bước chân chạy về phía trước rất nhanh.

Nếu vừa rồi anh không tính sai, thì thứ mà Vương Xuân Úc lấy đi hẳn là - cái thứ 'bất hợp pháp' kia.

May mắn thay, Vương Xuân Úc chưa đi quá xa, bóng lưng xuất hiện cuối hành lang ở phía xa.

Lang Đông Triết tăng tốc, đổi kịp bóng dáng đó, mặc dù anh không muốn mọi người biết rằng mình là Dược sư, nhưng không thể quan tâm đến những thứ khác trong tình huống hiện tại, nếu anh ta không ngăn chặn Vương Xuân Úc, khẳng định sẽ xảy ra chuyện lớn.

Sẽ là loại sự kiện gì. . . Lang Đông Triết chỉ nghĩ đến thôi đã thấy da đầu run lên.

"Vương Xuân Úc." Anh đuổi kịp Vương Xuân Úc, vỗ vai anh ra hiệu quay lại.

Vương Xuân Úc có chút ngoài ý muốn nhìn Lang Đông Triết, nhìn trái nhìn phải nhưng xung quanh không có ai, bản thân lên tầng tám vì đang tìm Dược sư, vậy tại sao Lang Đông Triết lại ở đây?

"Lang học trưởng?" Vương Xuân Úc cố gắng không lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Ừ." Lang Đông Triết đầu óc quay cuồng, "Cậu. . . . . . . . . . . . . tìm 'Dược sư'?"

"A. . . Đúng vậy," Vương Xuân Úc như có điều suy nghĩ cười cười, "Lang tiền bối cũng tới tìm Dược sư sao?"

"Không. . ." Lang Đông Triết vừa muốn phủ nhận, lại nghĩ lại, chỉ có thừa nhận mới có thể tách mình ra khỏi Dược sư! Không còn cách nào khác ngoài cắn răng gật đầu: ". . .Ừ"

"Ồ? Anh cũng tới đây cầu Phúc Lạc Dược?" Vương Xuân Úc mở to hai mắt nhìn Lang Đông Triết, vẻ mặt như phát hiện thế giới mới.

"...Không." Lang Đông Triết mặt không đổi sắc.

"Vậy anh đây là..." Vương Xuân Úc tò mò nói.

"Tôi tới đây," Lang Đông Triết dừng lại như bị nghẹn, nhưng vẫn bình tĩnh nói, "Tôi đến đây để trấn áp nạn hàng giả."

"A?" Vương Xuân Úc hỏi với những dấu chấm hỏi trên đầu.

"Đúng, trấn áp hàng giả." Lang Đông Triết quyết định thực hiện hành vi tự bôi đen mình đến cùng, miễn là Vương Xuân Úc không uống lọ thuốc trái pháp luật đó, anh ta rất nghiêm túc nói với Vương Xuân Úc: "Thuốc của anh ta không tốt, ngàn vạn lần đừng uống."

"A. . ." Vương Xuân Úc ngơ ngác nhìn anh, "Nhưng mà tôi uống rồi."

Lang Đông Triết mặt không đổi sắc nuốt nước bọt, lời nói của Vương Xuân Úc như đâm vào tim anh, Lang Đông Triết nhất thời không biết nên nói gì, vì vậy đại não tự động bắt đầu niệm tác dụng của tình dược.

—— Tình dược, loại tình dược mạnh nhất, khiến người dùng sinh ra ảo giác, có ảo giác rằng mình đang yêu người đầu tiên mình nhìn thấy sau khi uống, sau khi thuốc hết tác dụng, cảm tình này sẽ bị lãng quên bởi người dùng.

Người đầu tiên......

"Cậu. . ." Lang Đông Triết cảm thấy đầu lưỡi không tự chủ được, lắp bắp đáp lại: "Vậy. . . sau khi uống xong, có gặp qua ai không?"

Vừa hỏi, đã cảm thấy ớn lạnh sống lưng, bởi vì không ai biết rõ hơn chính Lang Đông Triết — tầng tám thưa thớt người, hơn mười hai giờ trưa còn yên tĩnh như vậy, khả năng gặp người khác là bao nhiêu?

"Không có nha" Vương Xuân Úc một bên nghi hoặc một bên hướng anh cười, chỉ vào Lang Đông Triết, "Tôi chỉ gặp qua anh."

Lang Đông Triết không trả lời, chỉ đứng như khúc gỗ tại chỗ, Vương Xuân Úc vẫn mỉm cười không di chuyển, hai người cứ như vậy im lặng, trầm mặc.

Im lặng hồi lâu, nụ cười của Vương Xuân Úc đông cứng lại, cuối cùng không nhịn được lên tiếng trước: "Ừm. . . Tiền bối, nếu không có việc gì, tôi đi về trước. . ."

Lang Đông Triết lúc này mới từ trong mộng tỉnh lại, phức tạp ngẩng đầu nhìn anh: "Cậu, cậu có chỗ nào không thoải mái sao?"

"Không có a?" Vương Xuân Úc mặt mạc danh kỳ diệu.

". . .Không có?" Bây giờ đến lượt Lang Đông Triết trở nên choáng váng, một bên lo lắng Vương Xuân Úc vô tình uống phải lọ thuốc tình dược mà anh ấy đưa cho, một bên bối rối trước Vương Xuân Úc không có triệu chứng gì trước mặt.

Chẳng lẽ dược của mình có vấn đề? nội tâm Lang Đông Triết như sét đánh giữ trời quang, cả người bị sốc đến mức đông cứng tại chỗ.

Không đúng, điều này sao có thể? Nhưng, không nên một chút triệu chứng cũng không chứ? Chẳng lẽ là mình ngày thường quá kiêu ngạo, tự cho mình chế dược không không tồi. . . Chẳng lẽ thật sự là . . .

Lang Đông Triết vẫn đứng trước mặt Vương Xuân Úc một mặt vô cảm, kỳ thật nội tâm đã bị gió bão thổi bay hết lần này đến lần khác, lòng tự tin vào thảo dược nhiều năm không còn nữa.

"Học trưởng? Lang học trưởng?" Thấy Lang Đông Triết không đáp lại lời mình, Vương Xuân Úc vươn tay vẫy vẫy trước mặt hắn, "Nếu không có việc gì, tôi đi về trước?"

"A?Được." Lang Đông Triết nhàn nhạt đáp.

Vương Xuân Úc hiếm khi nhìn thấy bộ dáng 'không thông minh lắm' của Lang Đông Triết, tiền bối bình thường rất điềm tĩnh lợi hại, nhưng bây giờ bộ dạng này cũng rất đáng yêu a. Vương Xuân Úc nở một nụ cười hài lòng nhìn Lang Đông Triết đang lặng lẽ lùi lại mấy bước không rõ lý do.

"Vậy tôi về trước." Vương Xuân Úc mỉm cười vẫy tay với Lang Đông Triết, Lang Đông Triết cuối cùng cũng trở lại bình thường, đẩy kính ra vẫy tay với anh.

"À, đúng rồi," Vương Xuân Úc đột nhiên quay người lại, "Trận đấu liên hiệp ngày mai, học trưởng, anh có đến không?"

Sự tình đã đến nước này, Lang Đông Triết không có biện pháp, nếu là tình dược bình thường, tác dụng của thuốc hẳn là một hai tuần, như vậy chỉ cần tránh mặt một hai tuần là được, nhưng trạng thái Vương Xuân Úc hiện tại hiển nhiên không bình thường, rất có thể là mình đưa nhầm thuốc, như vậy kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì. . . Lang Đông Triết cũng không biết.

Chỉ còn cách là tận mắt theo dõi mà thôi, dù có chuyện gì xảy ra, mình cũng phải tìm cách xử lý.

Haiz. Lang Đông Triết thầm thở dài. Đều tại cái cậu nhà Gryffindor đó.

"Ừm, tôi sẽ đến." Lang Đông Triết đáp lại.

Vương Xuân Úc hai mắt sáng lên, "Vậy thì tốt rồi, ngày mai gặp."

"Hẹn ngày mai gặp."

Phải làm sao bây giờ... Lang Đông Triết vẻ mặt bình tĩnh quay trở lại Phòng Yêu cầu, nhưng đầu óc đã rối bời.

Có vẻ như tôi cần một chai Phúc Lạc Dược.

✧༝┉˚*❋ ❋*˚┉༝✧

Lời tác giả:
Cảm ơn đã đọc
Do không thể viết lại chính văn nên mình sẽ viết ngoại truyện để bù vào số lượng
Tôi đã viết về tác dụng của Tình dược và Phúc Lạc Dược để mọi người xem . . .
Xin nhắc lại: Hai Ravenclaw không thể ngốc nghếch như một số người nào đó thầm mến người khác rất nhiều năm.
Bình luận và thảo luận được chào đón!

Lời Editor: Tại ngoại truyện này hơi dài nên tui gộpvô mục lục chính văn luôn nha.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro