[Đông Xuân] Dược sư cầu được ước thấy 3

Lời Editor: Giờ mới nhớ ra quên cập nhập trên Wattpad ┗(・ω・;)┛sorry.

Mọi người có thể vào trang Facebook 'Học Viện Forever' để đọc truyện nhé, và nhắc nhẹ nhỏ editor mất não cập nhập truyện lên Wattpad nữa (╥╯⌒╰╥๑)

[Học Viện Trinh Thám] Thuyết Tương Đối Hogwarts

Câu chuyện về thông minh bị thông minh hại của hai anh.

ₓ˚. ୭ ˚○◦˚.˚◦○˚ ୧ .˚ₓ

Có cái gì đó không đúng.

Vương Xuân Úc nhìn lọ thuốc trong tay từ Dược sư, lọ nhỏ làm bằng đất sét không có gì nổi bật. Vương Xuân Úc lắc cái chai nhẹ nhàng mở nút chai. Một luồng hơi bốc lên. Anh nghiêng người ngửi nó. Đó không phải là Phúc Lạc Dược mà anh đã ngửi ở chỗ của Giáo sư Âu, mà là một loại hương từ gỗ. Vương Xuân Úc lại ngửi ngửi, kinh ngạc phát hiện thấy nó có mùi giống bàn cờ phù thủy.

Đây rõ ràng không phải là Phúc Lạc Dược!

Vương Xuân Úc bị sốc, lại ngửi thấy một số mùi khác, chẳng hạn như mùi bánh dứa, nước nho đỏ yêu thích của mình, và một số mùi mà anh ấy không thể phân biệt được, tất cả trộn lẫn với nhau.

Uh...nó thực sự có mùi hơi kinh tởm. Vương Xuân Úc cau mày di chuyển ra xa hơn.

"May mà không có uống." Vương Xuân Úc có chút may mắn nghĩ, nhớ tới chính mình mặt không đổi sắc nói với Lang Đông Triết đã uống hết lọ thuốc, trong lòng có chút áy náy, không nghĩ tới Lang Đông Triết thực sự tin.

Anh hiện tại cơ bản có thể khẳng định, Lang Đông Triết chính là Dược sư, anh xuất hiện ở chỗ này trong khoảng thời gian này, hiểu biết đối với tri thức thảo dược, ngữ khí trước đó cùng Dược sư nói chuyện, cùng với chính mình nhận được thuốc không lâu liền đuổi theo. . .

Nói là trùng hợp ngẫu nhiên Vương Xuân Úc chắc chắn không tin.

Hơn nữa, Vương Xuân Úc cảm thấy rằng Lang Đông Triết thực sự là ngớ ngẩn rồi. Trận đấu hiệp hội cờ vua diễn ra vào chiều ngày mai, tác dụng của Thuốc Phúc Lạc Dược là mười hai giờ, cho dù Vương Xuân Úc thật muốn dựa vào vận may để đánh bại Lang Đông Triết trong ván đấu, cũng tuyệt đối không uống được Thuốc Phúc Lạc Dược bây giờ.

Chính mình đùa giỡn một chút, nhưng Lang Đông Triết căn bản không phát hiện. Điều này khiến Vương Xuân Úc ngày càng tò mò về lọ thuốc trong tay anh ta là gì.

Nó có thể là một lọ thuốc lỗi? Vương Xuân Úc thầm nghĩ. Bất quá anh cũng cũng không để ý, bởi vì anh vốn cũng không muốn uống Phúc Lạc Dược trước trận đấu để giành chiến thắng trong trận đấu.

Tuy nhiên, kể từ ngày hôm đó, những điều kỳ lạ liên tiếp xảy ra.

Tại chiếc bàn dài của Ravenclaw trong bữa tối, Vương Xuân Úc đột nhiên đứng dậy tò mò hỏi Quách Văn Thao có biết nhiều về Dược sư không.

"Dược sư?" Quách Văn Thao bình tĩnh cắt miếng bít tết,"Không phải có người nói hắn là hồn ma nhà Ravenclaw mới xuất hiện sao?"

Lang Đông Triết từ phía bên kia chiếc bàn dài ho khan một tiếng, nước bí đỏ trên bàn đổ khắp sàn, các bạn học xung quanh giật mình vội vàng đưa khăn giấy cho anh.

"Hừm. . . Được rồi." Vương Xuân Úc bất đắc dĩ cười cười, liếc mắt nhìn Lang Đông Triết đang lau quần áo, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Trở lại phòng sinh hoạt chung, Vương Xuân Úc đang định thảo luận với Quách Văn Thao về khóa luận của lớp Độc dược, thì thấy Lang Đông Triết đang ngồi trên chiếc sô pha nhỏ ở góc phòng, tay cầm cuốn "Sách minh họa dược thảo nâng cao" im lặng đọc.

Phải biết rằng anh ấy không bao giờ trong phòng chung đọc sách. Vương Xuân Úc nghĩ, khách hiếm a.

Vì mục đích thiết lập tình bằng hữu tốt đẹp giữa học trưởng học đệ, Vương Xuân Úc vẫy tay chào anh, dưới ánh mắt im lặng của Quách Văn Thao, Lang Đông Triết cứng ngắc gật đầu.

Quách Văn Thao nhìn Vương Xuân Úc, lại nhìn Lang Đông Triết, cúi đầu tự giác mở luận văn của mình ra, giữ im lặng không nói nữa.

"Văn Thao? Thao Thao?" Vương Xuân Úc gọi cậu, đổi lấy ánh mắt thâm sâu của Quách Văn Thao thật tình nhìn cậu một cái: "Hay là cậu đi tìm Lang học trưởng thảo luận?"

Ah? Tại sao? Vương Xuân Úc cũng đầu đầy chấm hỏi.

Trận đấu cờ phù thủy cuối tuần không có gì đáng ngạc nhiên, đã biến thành cuộc nội chiến của Ravenclaw.

Lang Đông Triết ngồi đối diện với Vương Xuân Úc, Vương Xuân Úc hoàn toàn tập trung vào bàn cờ, nhưng Lang Đông Triết dường như không quá tập trung.

"A a." Vương Xuân Úc đột nhiên tới gần bàn cờ, thiếu chút nữa đụng phải đỉnh đầu của Lang Đông Triết, "Xem ra hôm nay nhãn lực anh không tốt lắm, tôi thắng rồi!"

Phan Hựu Thành, người vẫn đang theo dõi trận đấu từ một bên, đột nhiên nhận ra: "Đúng vậy, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là thắng rồi."

Lang Đông Triết lúc này mới hoàn hồn lại, nhìn bàn cờ, quả nhiên không có cơ hội trở mình, buông quân cờ hiệp sĩ xuống, nói với Vương Xuân Úc: "Chúc mừng."

Vương Xuân Úc mỉm cười bắt tay với anh, không muốn tỏ ra quá vui mừng, vì vậy quyết định khách sáo: "Trạng thái hôm nay không tốt nha."

"Không, cậu rất lợi hại." Lang Đông Triết quyết đoán nói, nhưng Vương Xuân Úc bị lời khen đột ngột làm cho sững sờ.

Thiệu Minh Minh quay đầu lại nói với Phan Hựu Thành: "Tớ luôn cảm thấy rằng chúng ta không nên đến câu lạc bộ này. Ngay cả hai người họ đang nói gì còn không hiểu, chứ đừng nói là chơi cờ."

Mặt khác, Ravenclaw có chỉ số IQ cao đã thể hiện đầy đủ ý nghĩa của việc "Thông minh bị thông minh hại".

Lang Đông Triết rút tay về, thầm nghĩ: "Sao mình lại nghĩ... thuốc còn có tác dụng..."

Vương Xuân Úc sửng sốt một chút: "Lang học trưởng mấy ngày nay làm sao kỳ quái như vậy?"

Hai Ravenclaw đồng thời nghĩ: "Không lẽ thích mình rồi?"

ₓ˚. ୭ ˚○◦˚.˚◦○˚ ୧ .˚ₓ

Lời tác giả:
Ps: Mùi vị của Tình dược là theo sở thích cá nhân, mỗi người có mùi khác nhau
Cảm ơn đã đọc
Xin lỗi mọi người đoán sai hhhh
Chỉ viết một đoạn văn ngắn!
Những câu chuyện cười thực sự hay, tại sao tôi phải viết một sê-ri ...
Tôi sẽ cập nhật văn bản sớm nhất có thể!
Đặt một hộp câu hỏi khác tại đây: Hộp câu hỏi ẩn danh Chào mừng bạn đến đặt câu hỏi!


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro