[Học Viện Trinh Thám] Đường Cửu Châu và chiếc cốc lửa (2)
Thuyết tương đối Hogwarts
Tất cả các nhân viên hướng phiên ngoại Cửu Minh
𝔅𝔢̂𝔫 𝔠𝔞̣𝔫𝔥 𝔠𝔞́𝔠 𝔳𝔦̀ 𝔰𝔞𝔬 𝔩𝔞̀ 𝔞́𝔫𝔥 𝔱𝔯𝔞̆𝔫𝔤, 𝔫𝔢̂́𝔲 𝔪𝔦̀𝔫𝔥 𝔠𝔥𝔬́𝔦 𝔩𝔬̣𝔦 𝔫𝔥𝔲̛ 𝔠𝔞̣̂𝔲 𝔞̂́𝔶, 𝔠𝔥𝔦́𝔫𝔥 𝔪𝔦̀𝔫𝔥 𝔠𝔬́ đ𝔲̉ 𝔠𝔞𝔫 đ𝔞̉𝔪 đ𝔢̂̉ 𝔫𝔬́𝔦 𝔯𝔞 𝔨𝔥𝔬̂𝔫𝔤?_Đ𝔲̛𝔬̛̀𝔫𝔤 ℭ𝔲̛̉𝔲 ℭ𝔥𝔞̂𝔲
◌⑅⃝●♡⋆♡⃝ ˻˳˯ₑ♡⃝⋆●♡⑅⃝◌
Lần đầu tiên nhìn thấy hai vị tuyển thủ kia là tại vũ hội, lẽ ra họ phải gặp nhau vào ngày tuyển chọn Chiếc cốc lửa, nhưng Đường Cửu Châu vẫn đắm chìm trong nhận thức sai lầm về bản thân "Tôi thực sự là một kẻ cặn bã ", nên đã bỏ lỡ cuộc gặp đầu tiên với hai đối thủ khác.
Hai vị tuyển thủ kia đối với Đường Cửu Châu cũng rất tò mò, bởi vì khi Cốc lửa rút ra tờ giấy đại biểu cho Hogwarts, tất cả giáo sư Hogwarts có mặt đều biến sắc, hai vị chủ nhiệm thậm chí còn chạy ra ngoài tìm người, những cảnh tượng này khiến cảm giác thần bí của Đường Cửu Châu trong mắt hai vị đại biểu tăng lên rất nhiều.
Nhưng dù đã chuẩn bị tinh thần đầy đủ, khi Đường Cửu Châu bước vào phòng chờ, hai thí sinh còn lại vẫn không khỏi kinh ngạc.
"Này huynh đệ, nói thật đi," Kim Ngân Hoa cau mày nghiêm túc, "Cậu mới mười bốn tuổi sao?
Tân Tài Tử lẳng lặng ngồi ở một bên, không nói chuyện chỉ cười với hai người bọn họ.
"Em. . ." Đường Cửu Châu cố gắng giãy giụa, "Em sắp mười sáu."
"Có khác gì không?" Kim Ngân Hoa hỏi.
"..."
"Các cậu có muốn một ít nước không?" Tân Tài Tử hỏi.
"..."
"..."
Hai người trước mặt hiển nhiên là thí sinh của hai trường khác, Đường Cửu Châu nhớ tới Tề Tư Quân đã nhiều lần nói cho cậu biết tên của bọn họ, cho nên cậu phi thường bình tĩnh đi tới trước mặt Tân Tài Tử đang im lặng nhìn họ mỉm cười, đưa tay ra hỏi: "Xin chào, anh có phải là tuyển thủ Durmstrang Kim Ngân Hoa không?"
Tân tài tử: "?"
"Tuy rằng cậu còn nhỏ," Kim Ngân Hoa đỡ trán nàng, "Nhưng ít nhất có thể phân biệt giới tính, đúng không?"
"Em có thể phân biệt a?" Đường Cửu Châu nói: "Anh là tuyển thủ Durmstrang, chị là tuyển thủ Beauxbatons."
"Ế? Lần này đúng rồi."
"Bởi vì Beauxbatons là trường nữ sinh còn Durmstrang là trường nam sinh."
"Không phải!" Kim Ngân Hoa nghẹn ngào không nói nên lời, xắn tay áo phổ cập khoa học một phen, "Beauxbatons và Durmstrang của chúng ta có cả nam lẩn nữ như Hogwarts!"
"Điều này ít nhất chứng minh rằng. . . em có thể phân biệt giới tính."
"..."
Thấy bầu không khí trở nên khẩn trương, Tân Tài Tử cởi áo bào lông tơ màu đỏ sậm, tiếp tục cười nói: "Ừm. . . Tôi đi lấy nước."
Nhìn Tân Tài Tử bình tĩnh đi ra ngoài, Kim Ngân Hoa chân thành hỏi: "Tại sao hắn lại thích uống nước như vậy?"
"Đúng vậy," Đường Cửu Châu cũng lộ ra nghi hoặc, "Hai người có phải đi học nhầm trường?"
"..." Kim Ngân Hoa đảo mắt thờ ơ.
"Bởi vì anh ấy trông đẹp hơn Beauxbaton."
". . .cậu thật là rập khuôn."
Mặc dù có một số khúc mắc, nhưng Đường Cửu Châu coi như đã hòa thuận với hai tuyển thủ khác, sau đó nan đề tiếp theo tới rồi.
Các tuyển thủ tham gia Giải đấu Tam Pháp thuật trước giờ đều phải mang theo bạn nhảy của mình để nhảy điệu nhảy đầu tiên tại vũ hội, đội Durmstrang của Tân Tài Tử lần này đến đều là nam sinh, nhưng với sự nổi tiếng của anh ấy ở Hogwarts, có vẻ như không vội tìm bạn nhảy; Kim Ngân Hoa đã sớm tìm được bạn nhảy, ngay cả trước khi cô được chọn làm đại biểu tham gia.
Mà Đường Cửu Châu, đừng nói là bạn nhảy —— đến khiêu vũ cậu cũng không biết.
Vì vậy, trong khoảng thời gian trước vũ hội, Châu Tuấn Vỹ đã dụ dỗ lừa cậu vào Phòng Yêu Cầu sau giờ học, ban đầu, bạn nhảy của cậu là Bồ Tập Tinh, nhưng sau khi học tốt hơn, đã đổi thành Đô Đô, Thiệu Minh Minh cùng Châu Tuấn Vỹ đứng bên cạnh nhìn chằm chằm cậu.
Đường Cửu Châu mấy lần muốn mời Thiệu Minh Minh làm bạn nhảy, nhưng lại có chút ngượng ngùng, lúc mất tập trung giẫm lên chân Đô Đô. Sau vài lần phân tâm, bạn nhảy của cậu thuận lợi trở thành. . . Châu Tuấn Vỹ, đúng vậy, Châu Tuấn Vỹ không nhìn nổi nữa, "Em vẫn là nhảy với anh đi." Vô cùng thân sĩ đổi vị trí với Đô Đô.
Thiệu Minh Minh thường cùng Đường Cửu Châu học bổ túc, giúp cậu phân loại các loại tư liệu, lúc đến Phòng Yêu Cầu, đã buồn ngủ đến căn bản không chú ý tới tâm tư Đường Cửu Châu.
Đường Cửu Châu sau khi giác ngộ không còn dũng cảm như trước, cũng không dám trực tiếp bày tỏ suy nghĩ thật của mình, cậu cũng không phải là cao thủ về phương diện này, cho nên biểu hiện mà cậu thể hiện ra chính là luôn do dự mà nhìn chằm chằm Thiệu Minh Minh thẳng đến khi bị chính chủ phát hiện.
Thiệu Minh Minh: "?"
Buổi khiêu vũ đang đến gần, nhưng Đường Cửu Châu vẫn chưa tìm được bạn nhảy ưng ý, ngoại trừ bản thân cậu, mọi người dường như đều rất sốt ruột.
Trong đầu Thiệu Minh Minh chợt lóe lên một ý nghĩ, cậu hưng phấn quay đầu nhìn Đường Cửu Châu nói: "Cửu Châu, có phải cậu ngại mời Đô Đô làm bạn nhảy không?"
Đường Cửu Châu gật đầu được một nửa lập tức quay xe, kính cận rơi xuống:
"Cái gì?"
"Yên tâm đi, chuyện này tớ sẽ lo liệu." Thiệu Minh Minh vỗ ngực cam đoan.
"Cái gì?" Thạch Khải không vui, "Tại sao không thể mời cậu làm bạn nhảy?"
Đường Cửu Châu còn chưa kịp giải thích, liền nghe Thiệu Minh Minh nói.
"Tớ?" Thiệu Minh Minh chớp chớp mắt, "Tìm tớ làm gì? Tớ không biết khiêu vũ."
"Hả? Cậu không biết vì sao không học! Mấy ngày nay chúng ta không phải đang luyện sao?" Đường Cửu Châu lần này nóng nảy.
Phòng học nhất thời yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn ba người bọn họ, giáo sư Dung dùng đũa chọc chọc trán, bất đắc dĩ nói: "Ba người các em tan học ở lại một chút."
~
Vì vậy, vào ngày khiêu vũ, Đường Cửu Châu chỉnh sửa cổ áo của mình nhìn bạn nhảy của mình một cách không tự nhiên. Đô Đô cũng không khá hơn bao nhiêu, cô lo lắng kéo váy, hai người ngượng ngùng nhìn nhau, ngượng ngùng cười cười.
Bạn nhảy của Tân Tài Tử là một nữ sinh năm bảy nhà Ravenclaw từ Hogwarts, hai người ngồi trên sô pha, tựa hồ trò chuyện rất vui vẻ. Không nói đến Kim Ngân Hoa cùng bạn nhảy của cô ấy, hai người bọn họ là ồn ào nhất trong cả phòng nghỉ, vốn lúc Kim Ngân Hoa nói bạn nhảy của cô ấy giọng còn to hơn cô Đường Cửu Châu còn không tin đến khi bị âm lượng của hai người chấn đến đau tai.
"Hai người thật sự biết nhau sao?" Kim Ngân Hoa trêu chọc, "Sao trông hai người còn xa lạ hơn cả Tân Tài Tử cùng bạn nhảy của anh ta?"
Đường Cửu Châu không còn sức lực phản bác, cậu xua tay, cũng không thèm nói lời nào.
"Mọi người hôm nay đều ăn mặc rất đẹp." Tân Tài Tử tham gia nói chuyện, không chút che giấu khen ngợi mọi người.
"Dạ hội mà, tất nhiên phải ăn mặc chỉnh tề rồi." Kim Ngân Hoa cố tình vén tóc ra sau tai, bị chính bạn nhảy phun tào vì ra vẻ.
Tân Tài Tử tươi cười trò chuyện với vài người, Đô Đô cũng tham gia trò chuyện, chỉ có Đường Cửu Châu thở dài nghịch chiếc lông vũ mà giáo sư Thần cho cậu mượn.
"Đứa nhỏ kia làm sao vậy?" Kim Ngân Hoa nói năng chua ngoa tâm đậu hủ nói, tuy ngoài miệng trêu chọc, nhưng cũng không hoàn toàn bỏ qua Đường Cửu Châu. Cô nhìn Tân Tài Tử, nhận được cái lắc đầu ngây thơ từ anh.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Đô Đô, bạn nhảy của Đường Cửu Châu, Đô Đô hôm nay mặc một bộ váy dài màu vàng, tóc búi cao chải kỹ, trông tao nhã hoạt bát.
"Có phải cậu ấy thất tình không?" Kim Ngân Hoa trầm giọng hỏi.
Đô Đô nghiêm túc suy nghĩ, cẩn thận nói: "Không hẳn là thất tình đi?"
"Vậy là bị gì cơ?" Tân Tài Tử cũng là người học ham học hỏi.
"Là..." Đô Đô suy nghĩ một chút, cười hiền lành nói: "Là rõ ràng cậu ấy có người muốn mời, nhưng vì xấu hổ không dám mời nên bị người ta hiểu lầm. Cuối cùng phải đi với bạn tập nhảy của mình?"
"Không biết vì sao, cô hiện tại tựa hồ có chút tức giận. . ." Tân Tài Tử im lặng lui về phía sau hai bước, đến kính ngữ cũng dùng rồi.
Kim Ngân Hoa sâu sắc nhận ra điều gì đó hỏi, "Vậy, cô trước đó được mời chưa?"
"Không." Đô Đô có chút bực bội, "Chúng ta đổi chủ đề đi."
"Tôi hiểu, tôi hiểu." Kim Ngân Hoa vỗ lưng Đô Đô, ôm cô bé: "Đàn ông đều là như vậy."
"Đừng buồn," bạn nhảy của Kim Ngân Hoa cũng rất thân thiện, "Chờ vũ hội kết thúc tụi này sẽ tặng bạn vài lọ nước hoa từ Hiệp hội Độc dược Beauxbaton của chúng tôi."
Độc dược của Beauxbaton rất nổi tiếng, giáo sư Âu đã đến Beauxbaton để nghiên cứu sau khi tốt nghiệp Hogwarts.
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Đô Đô, Kim Ngân Hoa mỉm cười nói với cô ấy: "Không sao đâu không cần khách khí, dù sao đều do anh Lí tự mình nấu."
Bạn nhảy của Kim Ngân Hoa đảo mắt nhìn cô, rồi mấy người họ lại cười thành một đoàn.
Nói nói cười cười một hồi, đã đến lúc vào hội trường, Đường Cửu Châu nhìn chiếc lông vũ trong tay, nhất thời quên mất chiếc lông vũ được trang trí ở đâu. Cậu nhìn Tân Tài Tử, Tân Tài Tử im lặng đáp lại, hai người vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cắm chiếc lông vũ lên chân tóc Đường Cửu Châu, điều này cũng trực tiếp khiến cho ba cặp đôi lúc tiến vào sân khấu, trực tiếp làm cho mọi người chần chờ trong chốc lát.
Bầu không khí tại vũ hội rất hài hòa, nam sinh Durmstrang mang theo sự cứng cỏi từ phương bắc, học sinh đội Beauxbatons uyển chuyển nhảy múa giữa đám đông, học sinh Hogwarts tốp năm tốp ba vây quanh cùng nhau vui vẻ. Táp giáo sư thậm chí còn mở một chai rượu vang đỏ để trợ hứng.
Quách Văn Thao với lấy chai rượu, bị Tề Tư Quân cùng Vương Xuân Úc đồng thời hạ tay xuống; Lang Đông Triết phá lệ đến một hoạt động ngoại khóa — vâng, anh ấy gọi đây là "hoạt động ngoại khóa", anh không nhảy, chỉ lặng lẽ ngồi xem mọi người khiêu vũ; Châu Tuấn Vỹ và Bồ Tập Tinh giựt giây đối phương, nhưng cuối cùng Tề Tư Quân đã mời Quách Văn Thao nhảy; Thạch Khải dường như không vui lắm, ngồi ở bàn của Lang Đông Triết cùng anh xem mọi người khiêu vũ.
Đường Cửu Châu nhìn trái nhìn phải đều không thấy bóng dáng của Thiệu Minh Minh, khi nhảy điệu đầu tiên, cậu thì thầm với Đô Đô hỏi tung tích của Thiệu Minh Minh, nhưng Đô Đô đã ở bên cậu cả ngày hôm nay, cô cũng không biết Thiệu Minh Minh ở đâu Sau đó, thông qua Phan Hựu Thành, biết được rằng Thiệu Minh Minh không đến buổi khiêu vũ mà ở lại phòng sinh hoạt chung Hufflepuff một mình.
Sau khi nhảy điệu nhảy đầu tiên với tư cách thí sinh, Đường Cửu Châu rời khỏi sàn khiêu vũ, cậu liên tục xin lỗi Đô Đô, kéo cô đến bên cạnh Thạch Khải và chắp tay xin lỗi Thạch Khải: "Thât xin lỗi huynh đệ, cướp bạn nhảy của cậu! Bây giờ trả lại cho cậu! Tớ phải đi tìm Minh Minh!"
"Được, không sao..." Thạch Khải có chút xấu hổ, xoa xoa mũi, cố gắng làm ra vẻ hung ác một chút, "Cậu đi đi!"
"Cám ơn!" Đường Cửu Châu hung hăng ôm lấy cậu, sau đó đứng dậy nhanh chóng rời đại sảnh, lưu lại cô nàng Hufflepuff có chút luống cuống tay chân cùng cậu nhóc Gryffindor luôn luôn trễ nãi. . . À, còn có một Ravenclaw không biết mình nên rời đi vào lúc này.
Vương Xuân Úc bất lực vỗ vỗ Lang Đông Triết đang nghiêm túc quan sát từ phía sau, nghĩ rằng Lang Đông Triết không có khả năng đọc bầu không khí vẫn không thay đổi chút nào, hỏi anh ấy có muốn khiêu vũ không.
Lang Đông Triết không nhận cũng không từ chối, anh chỉ đứng dậy đi theo Vương Xuân Úc.
Đô Đô cảm thấy mình cũng nên chủ động một chút, cô lại vuốt thẳng đôi găng tay dài, sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn bình tĩnh hỏi: "Đường Cửu Châu nói. . . Cho nên, lúc trước là cậu định mời tớ sao?"
Thạch Khải sắc mặt đỏ như cờ Gryffindor, lắp bắp hồi đáp: "Ừ. . . ừ."
"Vậy... khiêu vũ không?"
"Được. . .được."
Đường Cửu Châu cảm thấy đời mình chưa bao giờ chạy nhanh như vậy, lần trước chạy như vậy là vào cuối năm nhất đi học muộn.
Cậu bước vào phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff một cách thoải mái, quả nhiên, thấy Thiệu Minh Minh đang ngồi trên ghế sô pha.
"Minh Minh!" Đường Cửu Châu đỡ tường thở hổn hển gọi tên cậu.
Thiệu Minh Minh ngái ngủ quay đầu lại, nhìn thấy người tới, mở to mắt nói: "Đường Cửu Châu? Sao không đi khiêu vũ? Không phải cậu mở màn sao?"
"Cậu tại sao không đi khiêu vũ?" Đường Cửu Châu không có trả lời, tự hỏi vấn đề của mình.
"Tớ không muốn đi, tớ không thể khiêu vũ." Hơn nữa không muốn thấy cậu khiêu vũ với người khác. Thiệu Minh Minh trợn tròn mắt, ra vẻ rất đau đầu: "Hơn nữa tớ giúp cậu sửa sang tài liệu lịch sử pháp thuật, cậu biết Văn Thao đưa tớ bao nhiêu sách sao?"
Nhưng Đường Cửu Châu dường như không nghe thấy cậu oán trách cái gì, đi thẳng về phía cậu. Thiệu Minh Minh ngồi ở trên thảm trải tài liệu ra sô pha, Đường Cửu Châu ngồi xổm xuống nhìn cậu.
Cảm giác này thực sự kỳ lạ. Thiệu Minh Minh thầm nghĩ.
"Cậu muốn nhảy không?"
"Nhưng tớ không biết khiêu vũ.
"Tớ sẽ dạy cậu."
Không có âm nhạc hay ánh đèn, chỉ có ánh nến và giọng nói run rẩy của Đường Cửu Châu. Thiệu Minh Minh đột nhiên cười, bầu không khí không lãng mạn chút nào, thậm chí có một chút buồn cười, nhưng cậu cư nhiên thực sự muốn khiêu vũ.
Thiệu Minh Minh thời khắc này đột nhiên cảm nhận sự ưu ái của Merlin dành cho cậu vào lúc này. Khi còn nhỏ, gia đình không bắt cậu học khiêu vũ, cậu khi đó ham chơi, sau này vì không biết nhảy nên ít tham gia vũ hội. Nhưng bây giờ cho dù không thể nhảy, vẫn có người sẵn sàng khiêu vũ với cậu.
"Được."
Dạ hội có phải là cơ hội tốt hay không, Đường Cửu Châu cũng không biết. Cậu thầm thở dài, hận bản thân không đủ can đảm.
Minh Minh sẽ đồng ý chứ? Đường Cửu Châu không khỏi suy nghĩ.
Thành tích của mình không tốt bằng Văn Thao hay Vương tiên sinh, thậm chí trong lớp nhiều lần náo loạn bị cười nhạo trước mặt Thiệu Minh Minh, những chủ đề thông thường, cũng không bằng hai vị thuần huyết Châu Tuấn Vỹ cùng Bồ Tập Tinh, Thiệu Minh Minh đến từ gia tộc thuần chủng nổi danh cùng họ càng có nhiều chủ đề để nói hơn; mà nói đến độ quen thuộc, chắc chắn không bằng Phan Hựu Thành, người lớn lên cùng Thiệu Minh Minh, hay Tề Tư Quân, người thân cận với Thiệu Minh Minh.
Ngoài việc chơi Quidditch khá tốt, Đường Cửu Châu cảm thấy mình không có bất kỳ ưu thế nào, mà ưu thế này đã biến thành bất lợi sau khi Thiệu Minh Minh bị thương.
Giáo sư Hà đã xóa bỏ đoạn ký ức đó của Thiệu Minh Minh, mọi người đều không muốn Thiệu Minh Minh nhớ lại sự việc đó, vì sợ rằng cậu ấy sẽ lại bị tổn thương. Đường Cửu Châu cũng biết Thiệu Minh Minh đã cố gắng quên đi như thế nào, nhưng vẫn không thể cầm chổi lên.
"Đường Cửu Châu, đang suy nghĩ cái gì đó?" Thiệu Minh Minh tuy đang cười, nhưng trên trán gân xanh lại nổi lên, "Cậu đạp tớ bốn lần rồi, là cậu dạy tớ hay là tớ dạy cậu?"
"A, thực xin lỗi." Đường Cửu Châu khó xử tư thế lui về phía sau hai bước.
Thiệu Minh Minh nghĩ rằng phản ứng của cậu thật buồn cười, lại lập tức nở nụ cười. Cậu vẫn luôn mỉm cười, dường như lúc nào cũng hạnh phúc.
Đường Cửu Châu không hiểu tại sao cậu lại vui vẻ như vậy, nhưng cũng bị cậu cuốn hút liền ngây ngô cười.
𝐵𝑒̂𝑛 𝑐𝑎̣𝑛ℎ 𝑐𝑎́𝑐 𝑣𝑖̀ 𝑠𝑎𝑜 𝑙𝑎̀ 𝑎́𝑛ℎ 𝑡𝑟𝑎̆𝑛𝑔, 𝑛𝑒̂́𝑢 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑐ℎ𝑜́𝑖 𝑙𝑜̣𝑖 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑐𝑎̣̂𝑢 𝑎̂́𝑦, 𝑐ℎ𝑖́𝑛ℎ 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑐𝑜́ đ𝑢̉ 𝑐𝑎𝑛 đ𝑎̉𝑚 đ𝑒̂̉ 𝑛𝑜́𝑖 𝑟𝑎 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔?_Đ𝑢̛𝑜̛̀𝑛𝑔 𝐶𝑢̛̉𝑢 𝐶ℎ𝑎̂𝑢
"Hỡi Merlin, nếu như tôi có thể thắng giải Tam Pháp Thuật, liền cho tôi thực hiện một nguyện vọng đi." Đường Cửu Châu thầm nghĩ. (๑╹ω╹๑ )
゚☾゚。˚ ☁︎ ˚。⋆。˚☽˚。⋆✧*̣̩☽⋆
Lời tác giả
Cảm ơn vì đã đọc
Lời editor: Lời cuối của chuyện có liên quan đến tên cp của hai ẻm 'Minh nguyệt chiếu cửu châu - 明月照九州' nghe lãng mạn nhỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro