[Học viện trinh thám]Phân tích cảm xúc của giáo sư Bạch 2


Thuyết tương đối Hogwarts · Ngoại truyện

Cảnh báo lần nữa: không ship có thể xem như tình bạn

(Thật ra xu hướng cp ko rõ ràng lắm hhhh mọi người có thể chọn ship)

——– ≪ °✾° ≫ ——–

Lưu Bạch

Lưu Họa Nhiên nhỏ hơn giáo sư Bạch hai lớp, anh ấy đến từ

Gryffindor dũng cảm.

Một thiếu niên lai dương quang sáng sủa, một Shiba hình người, cười rộ lên chỉ thấy răng không thấy mắt là một người đam mê trinh thám cuồng nhiệt.

Đây cũng là lý do tại sao tâm trạng của Giáo sư Bạch rất phức tạp khi gặp Quách Văn Thao, người cũng rất thích trinh thám.

"Làm sao vậy? Bạch giáo sư." Quách Văn Thao cầm sách ngẩng đầu lên, nhìn thấy Bạch giáo sư đang cau mày nhìn—— sách trong tay cậu.

"Trò. . . đang đọc cái gì đấy?" Bạch giáo sư hỏi.

Quách Văn Thao nâng quyển sách trong tay lên: "Thầy hỏi cái này sao? Đây là tiểu thuyết trinh thám bên kia của chúng em."

"Thám tử phố Tàu. . ."Giáo sư Bạch nhìn bìa cuốn tiểu thuyết im lặng đọc nó.

Quách Văn Thao tiếp tục nói: "Đây là tác giả em đặc biệt thích, tên là Tần Phong, đây là bộ kinh điển nhất, gần đây vừa mới phát hành một quyển sách mới."

"Tên nhóc này. . . Mỗi ngày đều tương đối rảnh rỗi a." Bạch giáo sư lẩm bẩm nói.

"Ah?"

Bạn học Lưu Hạo Nhiên khác với giáo sư Bạch, ban đầu anh ấy không đặt "trở thành Thần sáng" làm mục tiêu của mình, nhưng—

"Em muốn làm thám tử!" Lưu Hạo Nhiên nói với giáo sư Bạch.

"Thám tử?" Bạch (Thuần) Kính (Chủng) Đình hỏi,

"Đó là cái gì?"

"Đó là. . ." Lưu Trinh thám suy nghĩ một chút,

"Nói đơn giản là người chịu trách nhiệm điều tra vụ án, tìm ra chân tướng."

"Vậy... đó không phải là Thần Sáng sao?"

Giáo sư Bạch nói.

"Đó có phải là điều mà các Thần Sáng làm không?"

Vào thời điểm đó, giáo sư Bạch đang vững vàng trên con đường trở thành một Thần Sáng, khi ông phát hiện ra rằng người bạn thân nhất của mình

("Ai là bạn thân với cậu chứ?"),

Giáo sư Huân có mục tiêu của riêng mình hơn nữa không phải là một Thần Sáng

("Là tôi cầu xin cậu ta đừng làm Thần sáng, đừng kiếm chuyện cho người khác nữa.")

Sau đó, rất tích cực tìm kiếm các Thần sáng tiếp theo.

"Mặc dù tôi không biết chính xác cái thám tử kia là làm công việc gì,"

giáo sư Bạch khoanh tay trước ngực, suy nghĩ,

"Nhưng tôi nghĩ công việc của một Thần sáng cũng giống như công việc của một thám tử, phải không?"

"Thật sao?" Đôi mắt to tròn thám tử Lưu trừng lớn.

"Ừm. . . nhưng."

"Nhưng cái gì?"

"Môn độc dược của cậu... còn chưa đủ điểm." Giáo sư Bạch nhìn luận văn độc dược vô cùng thê thảm của thám tử Lưu, thầm nghĩ giáo sư Âu thật tốt bụng, "Hội tam pháp thuật nắm chắc chắn chứ?"

Giáo sư Bạch cuối cùng cũng nhớ ra mục đích trở lại trường học sau khi tốt nghiệp—để huấn luyện đặc biệt cho những học sinh được Chiếc cốc lửa lựa chọn tham gia Giải đấu Tam thuật.

"Không sao, có thể." Lưu Trinh thám cười sảng khoái.

Bạch giáo sư nhịn không được cầm giấy da gõ vào đầu Lưu thám tử, "Không sao cái gì mà không sao, ba quán quân trước đều từ Hogwarts chúng ta, lần này nhất định cũng phải như vậy!"

"Em sẽ cố gắng hết sức!"

Thám tử Lưu nghiêm túc hứa hẹn.

Nhưng thực tế thường không khả quan như vậy, trong vòng thứ hai thám tử Lưu phán đoán sai lầm, trong lúc giải cứu con tin khỏi nhân ngư, và suýt chết đuối, cuối cùng, tuyển thủ của Durmstrang, Ngô Lỗi đã giúp anh ta giải cứu giáo sư Bạch từ trong nước kéo ra.

Gió lạnh thổi qua, giáo sư Bạch—à không, lúc đó vẫn là Bạch, một Thần Sáng dự bị, cùng thám tử Lưu đang ngồi trên mép hồ Đen với thân thể ướt sũng, nhìn nhau. Thám tử Lưu lạnh đến nỗi bắt đầu hắt hơi.

Sau khi quay lại, thám tử Lưu liền tự bế, sau khi được chủ nhiệm Hà và chủ nhiệm Táp khuyên giải, giáo sư Bạch cũng nói: "Cài gì quán quân cơ? Tôi nói vậy hồi nào? Tôi không có." Còn nằm ở chỗ Thích phu nhân cảm lạnh một vài ngày mới khỏe hơn.

Cuối cùng, quán quân không phải thám tử Lưu, cũng không phải chiến binh Durmstrang Ngô Lỗi, mà là cô gái mặt tròn đến từ Beauxbatons.

Theo hồi ức sau này của thám tử Lưu, cô gái kia thực sự là thâm tàng bất lộ, nhìn trông dịu dàng tốt bụng, xuyên qua mê cung rồng lửa cũng không hề do dự.

(Đàm Tùng Vận?)

Mà Thám tử Lưu cuối cùng đã trở thành đồng nghiệp với Ngô Lỗi khi anh ấy làm việc trong Cục Thực thi Pháp luật của Bộ Pháp thuật.("Ê cậu không phải tuyển thủ năm đó sao!")

Tất nhiên, sau khi bị giáo sư Bạch "lừa" vào Bộ Pháp Thuật để trở thành Thần Sáng, thám tử Lưu vẫn không từ bỏ ước mơ trở thành thám tử thời thơ ấu của mình, anh khoác lên mình chiếc áo vest hóa thân thành thám tử Tần Phong, viết tiểu thuyết trinh thám bất ngờ trở thành sách bán chạy nhất trong thế giới Muggle.

"Tiểu tử ngươi gần đây rất rảnh." Bạch giáo sư buông quyển sách trong tay xuống, Trương giáo sư đang pha trà thảo dược, Thần Sáng Lưu cũng không biết mấy thứ cây cỏ này.

Thần Sáng Lưu - đúng vậy, bây giờ là Thần Sáng Lưu, sờ mũi nói: "Nào có, tôi bề bộn nhiều việc, được chứ?"

Giáo sư Trương ở một bên pha trà, nhàn nhã nhìn nồi lẩu của mình vô cùng hứng thú xem hai người tranh luận.

Giáo sư Bạch giơ cuốn sách trong tay lên, "Cuốn sách này tôi đọc xong rồi, cũng không tệ."

"Cái gì?!"

"Ồ, tôi cũng đọc rồi." Trương giáo sư giơ tay, "Quả thật rất hay."

"Bây giờ tôi mới biết." Bạch giáo sư xoa cằm, "Thần sáng cùng thám tử xác thực không phải cùng một nghề."

Thần Sáng Lưu buông tay: "Tôi đã nói là không giống rồi mà."

"Ngộ nhân tử đệ a, Tiểu Bạch." Giáo sư Trương giả vờ lắc đầu, nhìn Thần Sáng Lưu cười.

(*Ngộ nhân tử đệ [误人子弟]: làm lỡ đời đệ tử, Chỉ giáo viên không có tài năng, hay không có trách nghiệm bỏ bê học sinh khiến học sinh không phát triển được.)

°• ♔ •°

Hội Lẩu

Giáo sư Trương khi còn là sinh viên rất yêu thích món lẩu, ông rất thông minh lại tháo vát, tự mình tìm ra một loại độc dược có thể khiến cây cối phát triển nhanh chóng, mỗi lần giáo viên thảo dược phân phát tài liệu, ông lại có thể trồng thêm một cây khác.

Có thể nói, giáo sư Trương đã nếm thử tất cả các loại thực vật có thể tìm thấy ở Hogwarts.

Mà tình bạn giữa những người đàn ông đến rất bất ngờ, giáo sư Trương phát hiện ra rằng anh cùng giáo sư Bạch có cùng sở thích ăn lẩu, khẩu vị cũng hợp nhau nên cả hai vui vẻ trở thành bạn ăn lẩu.

Sau giờ cơm tối, cả hai thường xuống bếp sau ăn thêm, lúc đầu gia tinh rất không hài lòng, không cho phép các học sinh tự tiện vào bếp, về sau cũng quen dần, coi như hai người như không tồn tại.

Giáo sư Huân đôi khi mang hai cái bánh mì tới để tham gia bữa tiệc lẩu của họ.

Giáo sư Trương giỏi nhất về thảo dược, nhưng ông không có hứng thú với việc trở thành bác sĩ, ông ấy thích nghề có chiến kiêu chiến hơn, chẳng hạn như pháp y trong thế giới Muggle, thật không may, trong thế giới phù thủy không có nghề này, nên đành phải từ bỏ.

Sau đó, anh trở thành giáo sư tại Hogwarts, dựa vào tài nấu ăn và ngoại hình của mình, anh rất được các giáo viên và bạn học yêu thích.

"Thật hay giả vậy?" bạn ăn cũ, Thần Sáng Bạch nghi hoặc.

"Thật đó, tôi làm chứng." Đại giáo sư tiến lên một bước, "Ai không thích ăn lẩu chứ?"

°• ♔ •°

Lời tác giả

Bạch giáo sư - Người hùng của thế hệ giáo viên x

Có lẽ tôi đã viết một chút về một câu chuyện cũ

Chỉ cần viết ở đây đầu tiên

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro