[Học Viện Trinh Thám] Thuyết Tương Đối Hogwarts(Ngoại truyện) Summertime
[Vỹ Quân/Nam Bắc]
Nằm trong bộ sưu tập thiết lập HP
Đây là một meme về "Du lịch vòng quanh thế giới Muggle" và một meme về nấu ăn
Vỹ Quân, Nam Bắc và tình bạn của bốn người họ với nhau.
⊱ ──────ஓ๑♡๑ஓ ────── ⊰
00
Tề Tư Quân thân mến:
Triển tín giai
Kỳ nghỉ hè của em như thế nào? Chắc là không thoải mái lắm khi không thể sử dụng phép thuật. Anh đã cùng bố mẹ đến thăm họ hàng của mình ở thế giới Muggle trong năm cấp hai, tuần đó thật... đáng nhớ, theo mọi nghĩa.
Kỳ nghỉ hè này A Bồ thường đến nhà tìm anh, ban đầu cũng khá thụ sủng nhược kinh, dù sao cũng quen nhau ngần ấy năm, kỳ kỳ nghỉ nào cậu ấy cũng ở nhà đọc sách chơi cờ, chờ anh đem cậu ta kéo ra ngoài tận hưởng ánh mặt trời.
Tình yêu thật sự là thật là đáng sợ. Đương nhiên, anh không có nói anh và em! Là Bồ Tập Tinh.
Cái người này thực sự có ý tưởng muốn đến thế giới Muggle! Anh không nói rằng thế giới Muggle là xấu, anh nghĩ thế giới Muggle rất tốt, nhưng... Bồ Tập Tinh trước đây không có hứng thú tới thế giới Muggle, cho nên anh mới ngạc nhiên như vậy, anh còn nghĩ cậu bị dính đoạt hồn chú đâu.
Hơn nữa anh nghĩ cậu ấy khá nghiêm túc. Em chú ý các tờ báo địa phương nhiều một chút, nói không chừng quá vài ngày thật sự có thể thấy một bài báo đưa tin: "Hai thanh niên có hành vi kỳ lạ đang lang thang trên đường phố." Đến lúc đó em phải đến bảo lãnh tụi anh a!
Anh đã nhận được tất cả các bức thư của em anh cảm thấy rằng kỳ nghỉ hè ở thế giới Muggle so với kỳ nghỉ hè ở thế giới phù thủy thú vị hơn nhiều. Tất nhiên, cũng có thể em giỏi khám phá những niềm vui trong cuộc sống hơn anh, mỗi lần đọc thư của em, anh cảm thấy rất vui và mong chờ lá thư tiếp theo của.
—— Châu Tuấn Vỹ, người thực sự buồn chán trong những ngày nghỉ
01
"Vậy..." Cha Tề ngồi trên ghế sô pha, thần sắc căng thẳng, nhìn Châu Tuấn Vỹ và Bồ Tập Tinh đang ngồi thẳng tắp, ra hiệu ra hiệu sợ bọn họ nghe không hiểu: "Con là. . .từ thế giới đó. . . ?"
Mẹ Tề chịu không nổi nữa, bà kéo đôi tay không còn chỗ dựa của bố Tề xuống, cười với hai đứa trẻ ngồi đối diện: "Các cháu là bạn học của Tư Quân, đây là lần đầu tiên các cháu đến chổ này sao? Có bạn bè ở đây không? Bạn có chỗ ở chưa? Không cần khách khí, đến ở nhà của chúng ta cũng được, cứ tự nhiên như ở nhà".
"Cháu tên Châu Tuấn Vỹ phải không? Bạn học cùng lớp với Tư Quân phải không? Không, sau đó làm thế nào lại biết nhau? biết nhau khi bạn chơi bóng? Ồ, phải, con trai đều thích chơi đánh bóng. Ồ đúng rồi, các cháu loại bóng đó có bay không?"
Tề Tư Quân vừa bưng trà vào phòng khách, liền nghe mẹ hỏi như đại bác, nhìn thấy Châu Tuấn Vỹ cùng Bồ Tập Tinh ngồi so với lúc nhìn thấy giáo sư Âu cùng Chủ nhiệm Hà còn ngoan ngoãn hơn, "Ai, được rồi, được rồi, ba mẹ đừng hỏi nữa, cứ để con lo cho."
"Giao cho con à?" Mẹ Tề nhướng mày, "Con nấu cơm cho họ sao? Hai ngày nữa mẹ và bố con đi công tác, con lại phải gọi đồ ăn ngoài."
"Mẹ nói, các con bớt ăn đồ ngoài đi, chính mình nấu một chút đồ ăn không được sao? Dù sao ba mẹ cũng chỉ đi ra ngoài có mấy ngày."
"Ồ, được rồi. . . Mẹ. . . Con biết, con biết." Tề Tư Quân vô thức bắt đầu làm nũng, mẹ Tề trêu chọc cậu vài câu, liền kéo ba Tề còn đang ngơ ngác rời đi.
Ba người nhìn cha Tề mẹ Tề rời khỏi phòng khách đều thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện này so với lúc từ nhà đến thành phố M thực sự khó khăn hơn." Bồ Tập Tinh kết luận.
Tề Tư Quân: "Sau này cậu sẽ lại đến, để cậu trải nghiệm trước một lần."
02
". . .Ừm, không có việc gì, hiện tại bọn họ đang ở nhà của tớ." Tề Tư Quân cầm điện thoại di động cúi đầu, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn hai Phù thủy thuần chủng đang ngồi trên sô pha nhìn đông xem tây.
". . . Đúng vậy, không nghĩ tới bọn họ thật sự tới." Tề Tư Quân cười nói, "Hai người này thật đúng là. . ."
"Đúng vậy. . . Ôi chao, nhắc tới chuyện này, ngọn nguồn có thể là do cậu, Thao Thao?" Tề Tư Quân suy nghĩ một lúc, dường như nhớ lại những gì Châu Tuấn Vỹ đã nói trong bức thư của mình, "Chính Bồ Tập Tinh lôi kéo Tuấn Vỹ đến thế giới Muggle được chứ, cậu phải chịu trách nhiệm!"
"Ha ha ha ha ha, ta đùa thôi mà, Thao Thao, đừng nghiêm túc như vậy." Tề Tư Quân cảm thấy buồn cười trước phản ứng của Quách Văn Thao, vội đổi chủ đề, "Này, nghiêm túc đấy, sao cậu không đến nhà tớ, chúng ta hãy đi chơi cùng nhau."
"Nào, Thao Thao! Mọi người ở cùng nhau mới vui a! Nghĩ mà xem, Bồ Tập Tinh đi xa như vậy—cậu ấy đến từ thế giới phép thuật." Tề Tư Quân từng bước dụ dỗ, "Là chủ nhà, chúng ta không chiêu đãi họ sao?"
". . .Được rồi! Quyết định như vậy đi!" Tề Tư Quân đứng trên ban công và ra hiệu "OK" với Bồ Tập Tinh.
Bồ Tập Tinh đang nghiên cứu máy chơi game của Tề Tư Quân với Châu Tuấn Vỹ, một bên khen ngợi Tề Tư Quân một cách xúc động: "Được đó, thật lợi hại, Tề Tư Quân."
"Bớt nịnh tớ đi?" Tề Tư Quân phàn nàn.
Bồ Tập Tinh chưa kịp trả lời, Châu Tuấn Vỹ đã giơ máy chơi game trong tay lên: "Lão Tề! Đến giúp anh với! anh không thắng được!"
"Nào!! Xem tôi có ngược chết Bồ Tập Tinh không!" Tề Tư Quân xắn tay áo ngồi xuống bên cạnh Châu Tuấn Vỹ, "Giữa đàn ông chúng ta đánh một trận đi!"
Châu Tuấn Vỹ vui cười hớn hở nhìn Tề Tư Quân tràn đầy năng lượng, rồi lại nhìn Bồ Tập Tinh không nói nên lời, cười càng vui vẻ hơn.
Bồ Tập Tinh: ". . ."
03
Quách Văn Thao đã làm tốt kế hoạch, thông báo với cha mẹ mới đến thành phố M, lúc này, sau cuộc điện thoại đã trôi qua hai ngày.
Dù đã nói đi nói lại không cần đón nhưng anh vẫn nhìn thấy ba bóng dáng. . . bơ phờ quen thuộc ở lối ra.
"Làm sao vậy?" Quách Văn Thao trong đầu nhỏ xuất hiện dấu hỏi thật lớn.
"Thao Thao, cậu rốt cục tới rồi." Tề Tư Quân suýt chút nữa khóc.
"Gặp lại cậu, tớ rất vui." Châu Tuấn Vỹ chân thành thở dài.
Quách Văn Thao: "?"
Anh nghi ngờ nhìn Bồ Tập Tinh, khác với hai người kia, Bồ Tập Tinh vẫn cười với cậu như thường lệ: "Đây không phải là tiền bối Quách Văn Thao của chúng ta sao?"
"Hai người họ xảy ra chuyện gì vậy?" Quách Văn Thao nhìn Tề Tư Quân và Châu Tuấn Vỹ như sắp khóc đến nơi, nếu không phải biết rằng ma thuật không được phép dùng ở thế giới Muggle, cậu đã nghĩ hai người họ bị lời nguyền độc ác nào đó giáng xuống đầu.
"Này không phải nhìn thấy em, vui quá thôi sao." Bồ Tập Tinh chớp mắt nói, mặt không đổi sắc.
"Hả?" Quách Văn Thao càng thêm khó hiểu.
04
Quách Văn Thao vào phòng bếp, ba người nhìn bóng lưng của cậu, dừng lại một chút, sau đó quay người đi ra.
"Các cậu đây là. . ." Tề Tư Quân chưa từng thấy Quách Văn Thao kinh ngạc như vậy, "Đem nồi thổi bay à?"
"Không phải chúng tớ!" Châu Tuấn Vỹ kéo Kỳ Tư Quân đến bên cạnh mình, cách xa Quách Văn Thao cùng Bồ
Tập Tinh trong bếp, "Không phải chúng tớ, là Bồ Tập Tinh làm."
Quách Văn Thao vẫn đang nghiên cứu chiếc nồi sắt bị bị đụt một lỗ, Bồ Tập Tinh nhún vai áy náy: "Tớ nghĩ nó cũng giống như độc dược, chỉ cần thêm nguyên liệu vào như trong sách."
"Oa, khác nhiều lắm đó". Tề Tư Quân oán trách không thương tiếc, liếc nhìn Châu Tuấn Vỹ, Châu Tuấn Vỹ vội vàng lắc đầu với cậu, "Ừ, ừ, ừ, có khác."
"Nhưng ở trường cậu chưa bao giờ làm nổ nồi..." Quách Văn Thao đặt nồi sắt xuống.
"Ừm... Tớ vẫn còn một cái nồi mới ở nhà, tạm thời gác lại vấn đề cái nồi đi." Tề Tư Quân nói, "Vấn đề bây giờ
là, bữa tối hôm nay chúng ta nên làm gì?"
"Gọi đồ ăn mang đi?" Quách Văn Thao chân thành đề nghị, Châu Tuấn Vỹ gật đầu đồng ý, "Tớ thấy cũng được."
"Không không, mẹ tớ không cho gọi đồ ăn mang đi." Tề Tư Quân gãi đầu, "Làm sao đây, tớ nấu ăn không giỏi lắm."
"Vậy tại sao cậu lại đồng ý để Bồ Tập Tinh để cậu ấy nấu..." Quách Văn Thao lại nhìn chiếc nồi sắt tội nghiệp một lần nữa.
"Bồ Tập Tinh nói cậu ấy nấu rồi." Châu Tuấn Vỹ ôm chặt lấy Tề Tư Quân.
"Tớ từng nấu thật rồi," Bồ Tập Tinh đinh đinh nói, "Cái nồi của tớ có thể tự điều khiển nhiệt độ mà?"
Ba người đều trầm mặc, trong lúc nhất thời không biết là đổ lỗi cho cái nồi hay là Bồ Tập Tinh.
"Như vậy đi." Châu Tuấn Vỹ suy nghĩ một chút, "Văn Thao, cậu từng nấu chưa?"
Quách Văn Thao do dự nói: "Tớ trước đây nấu rồi. . ."
Nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Tề Tư Quân và Châu Tuấn Vỹ, Quách Văn Thao đem "nhưng tớ không chắc" nuốt lại.
05
Một âm thanh quen thuộc từ trong phòng bếp truyền đến, Tề Tư Quân thậm chí cảm thấy trong nhà rung chuyển, cậu cùng Châu Tuấn Vỹ liếc nhau một cái, vội vàng đứng dậy chạy vào phòng bếp.
"Làm sao vậy! Văn Thao, không sao chứ!" Khi Tề Tư Quân xông vào phòng bếp, Quách Văn Thao còn đang bưng nồi sắt mới, cậu cũng sửng sốt, ngơ ngác nhìn nồi cơm.
Châu Tuấn Vỹ cùng Bồ Tập Tinh bị Tề Tư Quân chặn bên ngoài nhà bếp. Bồ Tập Tinh vòng tay qua vai Châu Tuấn Vỹ, liếc nhìn nồi cơm điện: "Tớ trước đây chưa từng thấy thứ này. Chúng ta ít nói mấy câu đi." Hai người đồng
thời tắc mic.
Trong bếp hoàn toàn hỗn loạn, còn tệ hơn cả khi Bồ Tập Tinh chiên chảo sắt vào buổi trưa.
"Trời ạ," Tề Tư Quân vội vàng, "Có cần rút phích cắm vào lúc này không?"
"Nó sẽ nổ sao?" Quách Văn Thao cẩn thận cầm chảo sắt và thìa.
Tề Tư Quân hít sâu một hơi, cẩn thận tránh đi nồi cơm điện, "Thao Thao, cậu đi ra ngoài trước đi, tớ sợ một lát nữa sẽ nổ!"
"Nhưng mà cậu. . ." Quách Văn Thao do dự, Bồ Tập Tinh cầm lấy nồi sắt trong tay, đẩy cậu ra khỏi phòng bếp,
"Em còn cầm nồi làm gì? Đưa cho anh."
Cùng lúc đó, Châu Tuấn Vỹ rút đũa phép ra chặn cửa bếp, như thể Giám ngục đang ở trước mặt mình thay vì Tề Tư Quân, người sắp rút phích cắm.
Tề Tư Quân càng thêm hoảng sợ: "Lão Châu, làm sao vậy? Ở thế giới Muggle sử dụng ma pháp, liền sẽ bị trục xuất!"
Châu Tuấn Vỹ cũng lo lắng: "Điều đó không quan trọng bằng mạng sống của em!"
Tề Tư Quân đột nhiên nghe thấy nhịp tim của chính mình.
Một giây sau, Quách Văn Thao lại chui vào phòng bếp: "Chờ một chút! Yên tâm! Chờ tớ lên mạng kiểm tra!"
Bồ Tập Tinh cũng muốn lấy đũa phép ra, nhưng: "Cái nồi này anh đặt ở đâu? Còn nóng lắm! Không thể đặt xuống đất sao?"
"Văn Thao, nhanh đi kiểm tra!"
"Châu Tuấn Vỹ, thả tớ ra! Ma thuật không giải quyết được chuyện này!"
"Không, để tớ rút dây này ra!"
"Có ai nghe tôi nói không! Nồi để đâu!"
06
"Ba mẹ về rồi đây."
07
"Mấy đứa à."
Mẹ Tề đang ngồi trên sô pha, ba Tề còn đang bận rộn trong bếp, bà ân cần nhìn bốn đứa trẻ đầu bù tóc rối trên sô pha, có chút ngẩn người.
"Sau này mấy đứa vẫn là gọi đồ ăn ngoài đi."
~ ☆~
Lời tác giả:
Nó được chia thành hai phần, phần tiếp theo là công viên giải trí hhhh
Bạn có thể thấy từ tiêu đề rằng kỹ năng đặt tên của tôi tệ đến mức nào không? hhhhhh
Lớp học trực tuyến quá đau đớn 555
Cuối cùng, đặt một hộp câu hỏi hhh: tại sao không hỏi ốc xà cừ.
Lời Editor: Lúc viết bộ này mới là phần 1 Học Viện thôi, nên tác giả chưa biết Tiểu Tề đảm đang cỡ nào đâu mọi người. Cũng như việc bạn ý không biết bác sĩ Lang trên Tiktok trẩu cỡ nào há há (つ≧▽≦)つ. Không thấy phần công viên giải trí đâu hết á chắc tác giả quên luôn rùi(┳Д┳). Nhưng mà không sao ngoại truyện mấy cặp khác cũng cưng lắm. Cô idol ở ẩn Bồ Nghệ Tinh cũng lên sóng nữa (つ≧▽≦)つ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro