[HP] Hạnh phúc mong chờ
Đây là truyện mình viết lại để đọc thôi. Không phải mình viết!!!…
"người âm" "người âm" "người âm" điều gì quan trọng thì nhắn lại 3 lần
• vì quá vã mấy anh "người âm" này mà tui phải viết về mấy anh.
• có thể có yếu tố máu me, kinh dị...và cả H!!!.
• không thích thì đừng đọc.
• nơi đây để thoả mãn về việc vã mấy anh ☺️
Đây là truyện mình viết lại để đọc thôi. Không phải mình viết!!!…
Thể loại: Trọng sinh, điềm văn, mỹ thực, HEĐộ dài: 75 chươngBản gốc: hoàn Bản edit: hoànNguồn: https://moguka.wordpress.com/2012/05/18/trong-sinh-chi-to-than-dich-hanh-phuc-sinh-hoat-gioi-thieu/Tô Thần - một đời trước nhận đủ đau thương, do mình cũng có, do người cũng có. Khi mất đi tất cả, trời lại cho cậu một cơ hội. Quay về năm 17 tuổi, khi tất cả những hối tiếc, những sai lầm chưa tới, cậu phải nắm chặt lấy vận may này.Dùng bàn tay vàng của mình chăm lo cho cha già tàn tậtDùng kí ức một đời trước kiếm tiền xây dựng sự nghiệp cho mìnhLại vì thiện lương và tài năng mà có được tình yêu thực sựĐây quả thực là món quà trời cao tặng cho niềm lạc quan của cậu.Vậy thì, vui vẻ mà sống, mà hiếu thuận, mà nấu ăn kiếm tiền và yêu đương đi ...…
Nê Đản HoàngThể loại: Đam mỹ, hài,1vs1, ngược công,xuyên khôngDịch: PhongBụiTình trạng bản gốc + dịch : 111 + 5PN (hoàn) Dạo này viết văn không hiếm, cái hiếm là viết ngược văn không ngờ lại khiến cho nhân vật chính dưới ngòi bút của mình trở thành có thực -> Kết quả là bị nhân vật chính nguyền rủa thê thảm.Dạo này xuyên việt không hiếm, cái hiếm là thân là tác giả lại xuyên vào văn của mình làm nhược thụ -> kết quả là gặp vô số quỷ súc.Dạo này nhược thụ không hiếm, cái hiếm là làm nhược thụ nhưng lại gánh vác sứ mệnh bi thảm - áp đảo từng tên quỷ súc công -> Kết quả....Nói tóm lại:Chính là một cha kế khoác da nhân vật chính nhược thụ dưới ngòi bút của mình, bắt đầu hành trình ngược quỷ súc gian nan và trường kỳ.Theo phong cách của tạp chí "Tri âm" làm tổng kết cho câu chuyện như sau."Nhân vật chính thảm quá đi, nguyền rủa tác giả xuyên thành mình hận chồng chất như núi!""Nghề nghiệp có độ nguy hiểm cao, tác giả xui xẻo bị ép xuyên qua lệ đổ thành sông!""Một tia hy vọng cuối cùng, oán hận biến mất mới thấy đường trở về!""Ngược công không thương lượng, hãy trả lại hiện thực, trả lại cuộc sống dân đô thị cho ta!""Chúng quỷ súc vô tội bị ra tay tàn nhẫn, cha kế giả heo ăn hổ ngược thân ngược cả tâm!""Nhân gian tự hữu gian tình tại, một mảnh tình thâm của chúng mỹ nam có níu chân nổi ngụy nhược thụ?""Đi hay không đi, câu chuyện phía sau một tiểu thụ lạt thủ tồi công..." (Bụi: Lạt thủ tồi công, gốc Lạt thủ tồi hoa, tức dùng thủ đoạn tàn nhẫn với phụ nữ.)…
Đang từ máy bay trở về Nhật sau giải đấu lớn ở Mỹ, Ryoma gặp tai nạn. Máy bay chở cậu phát nổ giữa không trung.Tỉnh lại thấy mình trở về thời mình còn học cấp hai.Nhưng mà, Ryoma nhận ra ở chỗ này bản thân trở thành người bị hắt hủi. Luôn luôn làm người được cưng chiều Ryoma cảm thấy rất mới mẻ Sau đó...tất nhiên là dùng kĩ thuật tennis của mình dạy cho mấy người kia một bài học!Ryoma: Haiz...mọi người còn phải cố gắng nhiều.xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxTác giả :Inari YukiPairing: AllRyoma. Tiến độ: Bò chậm hơn sênDisclaimer: Ta không sở hữu Prince of Tennis…
23/9/2018Không sao chépKhông editKhông chuyển verKhông lấy ý tưởng dưới mọi hình thức.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tiểu Ma Y Chín Tuổi nói về Lãnh Chỉ Yên - người thừa kế trẻ tuổi nhất của dược đường Hoa Hạ bị muội muội hãm hại mà chết, xuyên không qua vào thân thể Âu Dương Chỉ Yên trời sanh tính tình tự ti. Khi linh hồn cường đại nhập vào, trong lúc vô tình mở ra không gian linh khí: vòng tay Càn Khôn, Y Điển, sách tu luyện,... Ma y chín tuổi danh chấn thiên hạ! Thế giới Linh Giả, Ma y xuất thế. Nàng nhìn kiều nhỏ suy nhược lại là thâm tàng bất lộ. Một tay ngân châm như mưa rơi, một khúc ma âm khiến vạn thú thần phục. Nàng là dã nhân bị mọi người vứt bỏ, là phế vật trong mắt mọi người. Nàng cười nhạt, nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ! Ai nói tiểu hài tử không thể ngăn địch, ai nói nữ tử không bằng nam nhân. Nàng là ma y, cũng là ma nữ, cứu người hay giết người đều dựa vào ý niệm. Chuyện về cô nàng Lãnh Chỉ Yên vẫn chưa khép lại những chiến tích đó.…
Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản nghịch.Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao?…