4
Ngày thứ hai Yoongi về chung nhà với Hoseok
---
Sáng hôm nay trời khá đẹp. Con xe xịn xò của Hoseok bon bon trên đường, bên ghế phụ lái hiếm người ngồi nay được làm ấm bởi đanh-cmn-đá Yoongi, người đang nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài kính, đầu bạc hà lắc lư theo điệu nhạc bật trong xe.
Điện thoại reo lên 2 tiếng Hoseok lập tức nghe:
-Chào.
-Chào buổi sáng Hoseok. Hôm nay Namjoon nhận kèo xử lý đám bợm nhậu nợ tiền hơi căng, chú đi với nó đi.
-Xin lỗi, hôm nay tôi bận rồi.
-Chú mà bận á ? Không phải mấy bữa trước còn bảo ở nhà chảy thây sao ?
-Nay hết rảnh rồi, bảo đứa khác đi.
-Thôi được rồi. Nhưng mà... mèo con của tôi đâu ? Vẫn đang ở với cậu sao ?
-Chứ gì nữa. Tốn ba trăm củ đem về không lẽ vứt?
Vừa nói dứt câu sống lưng Hoseok đột nhiên lạnh rờn rợn, quay sang cười hề hề với ánh mắt híp lại đáng sợ phóng thẳng vào hắn.
*Anh đây mà giá 3 trăm củ á ?! Biết giá rẻ bèo vậy anh mày có mà thèm về với mày.
*Dạ cho tao xin lỗi. Là ông anh này đưa giá chứ có phải tại tao đâu.
-Ba trăm củ thấm thía gì với cậu. Thôi làm gì làm đi.
Vừa cúp máy bên ông này thì thằng bạn chí cốt lại gọi đến, khiến Yoongi ngồi bên cạnh nhăn nhó với hắn vì phiền phức cắt ngang đoạn nhạc.
-Good morning anh bạn, sáng nay có kèo ngon nè, đi chung không ?
-Sáng nay tao bận rồi, buổi khác đi.
-Chưa bao giờ tao nghe mày từ chối khi có kèo đánh nhau luôn đó Hoseok. Bận gì gấp lắm à ?
-Bận chở một cục đá đi dọn nhà.
-Cục đá ?! Mày chở một cục đó bằng chiếc Ferrari của mày á ? Điên vừa thôi, tao míu tin đâu.
-Kệ mày. Vụ mày nói lúc nãy lão đại mới điện nói với tao, tao từ chối rồi mà.
-Gì Jinie mới điện cho mày hả ? Sao chẳng nghe nói gì với tao nhỉ ?
-Hai người có đang nằm chung giường không đấy?
-Không có, hôm qua mới cãi nhau vì tao làm hư nồi cơm.
-Rồi hiểu luôn, tao cúp máy đây, đang chạy xe.
-Ờ.
Cúp máy xong thằng bạn thì Hoseok cũng tắt nguồn máy luôn. Thấy người kia im lặng thì đột nhiên hắn trở nên ngại ngùng, thấy hơi có lỗi vì cứ ngắt ngưng nhạc làm phiền người kia, chần chừ một hồi thì lên tiếng hỏi:
-Yoongi, tới đây rồi đi đâu nữa ?
-Đằng xa kia có con hẻm, mày quẹo vào đó đi.
-Ờ.
Chiếc xe sang trọng lăn bánh vào con hẻm khá nhỏ. Nhà trong khu này tầm trung trở xuống, không phải quá to nhưng cảm giác rất hoài cổ.
-Đến căn nhà màu xám đó thì dừng lại.
-Thấy rồi.
Bánh xe dừng lại. Nhà của Yoong nhỏ gọn nằm giữa một nhà nhỏ hơn và một căn to cao hơn. Cả hai xuống xe, chờ Yoongi tra chìa vào ổ rồi tiến vào nhà.
-Chờ tao ở đấy, tao thu dọn đồ vào thùng rồi mang ra cho đem lên xe.
-Biết rồi.
Trong khi chờ anh thu dọn thì Hoseok được dịp dạo quanh nhà cũ của anh. Nhà Yoongi phải nói là tối giản đến chẳng thế tối giản hơn. Chọn màu sơn xám đã nhạt nhẽo rồi, đồ đạc trong nhà cũng chẳng có gì nhiều. Phòng khách thì có bộ sofa và cái TV, nhà bếp có gian bếp và bàn ăn, có thêm cái tủ lạnh và cái máy giặt nhỏ đến đáng thương. Tất cả chỉ có vậy, hệt như một cái nhà trọ thuê tháng.
Nhưng mấy đó có gì mà bất ngờ, khi chủ của nó cũng chả mặn mòi gì hơn. Phong cách này có khi lại không thể hợp với ai ngoài Min Yoongi đâu.
Tham quan hết gian nhà nhưng phòng ngủ của anh mới làm hắn thấy tò mò nhất. Hoseok không chần chừ tiến đến căn phòng nằm cuối căn nhà, nơi Yoongi đang thu dọn đồ đạc.
-Bảo ở ngoải chờ, vào làm gì.
Yoongi thấy hắn vào thì lên tiếng hỏi nhưng vẫn không ngẩng mặt lên, tập trung xếp đống quần áo vào vali.
-Tò mò phòng ngủ của Yoongi thôi.
Phòng của anh đương nhiên vẫn là màu xám, đơn giản với 1 cái giường, một cái tủ và một bàn làm việc dài bằng cả chiều dài của căn phòng đặt sát cạnh tường đối diện cửa, trên là ngổn ngang giấy viết và dàn máy tính với mấy bộ thiết bị lạ lẫm hắn chưa bao giờ thấy.
-Yoongi làm DJ à ?
-Ừ. Mày mua tao nhưng không biết tao làm gì à ?
-Không, tao có phải trực tiếp mua đâu, tao được nhượng lại mà.
Yoongi ném cho hắn ánh nhìn sắc lẹm đáng sợ. Hosek cười hề hề rồi nhận lấy cái vali từ anh.
-Hai cái thùng đằng kia nữa là hết rồi đấy. Mày đem vali ra xe trước đi, tao dọn đống đồ trên bàn nữa là xong.
Hoseok định đi ra thì ánh mắt chợt bắt được một đống đen thui nhô lên to đùng trong cái thùng cạnh cửa, làm hắn hét toáng lên, ném luôn vali.
-Cái gì đấy Hoseok ?
-C-cái cục đen thui đó-- là gì thế? Mày nuôi đười ươi à ? To thấy ghê !!!
Yoongi bực bội đi đến đánh mạnh vào vai hắn, la:
-Điên à ? Đó là con tao, Kumamon dễ thương như thế mà mày bảo là đười ươi á ?!?! Có tin tao giết mày luôn không ?
Hoseok nghe thì rón rén bước đến xoay cái thùng để nhìn rõ dung nhan 'con trai' của Yoongi, và một lần nữa nhảy cẳng lên.
-Dễ thương á ?! Mày nhìn cái mặt nó kìa. Nó đang nhìn trừng trừng vào tao đấy, thấy không? Con mắt nó nhìn đúng kinh dị luôn ! Mày quăng nó đi, tao không muốn thấy nó trong nhà tao đâu !!!
-Mày mà dám quăng nó tao quăng mày xuống sông Hàn đó! Ai mượn mày nhìn nó đâu, tao để nó trong phòng ngủ của tao mà.
Nhìn Yoongi tức giận hắn cũng tự trấn an mình, liếc sang con đười ươi đen thui đó lần nữa. Có tên nào dám nhìn hắn bằng con mắt khinh rẻ chế nhạo đó ngoài Yoongi đâu chứ ? Ai đã phát minh ra con này, hắn lập tức muốn bắn bỏ !
-Thôi nói nhiều quá, không thể hiểu được là tại sao một tên giang hồ khô máu như mày lại sợ một con gấu bông. Mang hết ra xe dùm cái đi.
Hắn ấm ức khiêng đồ ra ngoài, đi ngang qua cục đen thui cười tươi trong thùng tức giận không kiềm được đá cái thùng một cú. Hên cho mày là con của Yoongi, chứ không thì nãy giờ tao đã đấm mày bay bông gòn rồi nhá.
-Xin chào, cho hỏi anh là ai thế ạ?
Hoseok đặt vali của anh lên xe thì nghe tiếng gọi sau lưng, quay lại thì thấy một cậu trai tóc hồng nhỏ con, nhìn rất xinh đẹp tiến đến hỏi:
-Tôi đến để dọn nhà, cậu có quen biết với Min Yoongi không ?
Cậu trai kia nghe thấy thì vui vẻ cười, mừng rỡ đáp lời hắn:
-A anh là bạn của Yoongie hyung ạ ? Em là Jimin, hàng xóm và cũng là bạn của anh ấy.
Ra là hàng xóm. Có vẻ vẫn có người chịu được cái nết của cục đanh đá kia nhỉ.
-A Jiminie !
Yoongi tay vác thùng đồ, thấy người quen lập tức cao giọng, để thùng xuống đất cho người kia lao vào ôm chặt.
-Ôi Yoongie hyung, anh đã đi đâu 3 ngày nay vậy, tụi em lo chết đi được, tụi em sợ anh dọn đi.
Hosek nhướng mày bất ngờ. Cậu ta gọi Yoongi là Yoongie kìa! Cậu ta được quyền à? Yoongi không đá đít cậu ta sao?
Yoongi mỉm cười, tay vỗ vỗ vào lưng Jimin:
-Vì anh hơi bận, nhưng đúng là anh sẽ dọn đi.
Jimin nghe xong thì bất ngờ thoát khỏi anh, hoang mang hỏi lại:
-Anh sẽ chuyển đi thật á? Không Yoongie hyung, tụi em sẽ rất nhớ anh.
Rồi Hoseok nghe tiếng gió. Một chàng trai khác lao đến hai người nọ, cũng buồn bã không kém.
-Yoongie hyung sao lại chuyển đi, có vấn đề gì với anh à? Họ lại đe dọa anh ư?
-Không có Jungkook, anh không sao hết.
-Thế sao anh lại bỏ đi chứ ?!
-Yoongi chuyển đến ở cùng tôi, các cậu hỏi nhiều thế làm gì.
Hoseok đứng nghe không chịu được liền lên tiếng trả lời thay Yoongi, tiến đến không kiêng nể đẩy hai người kia xa xa ra.
-À đây là Hoseok, đây là Jungkook với Jimin, hàng xóm của tao.
Yoongi bối rối giới thiệu. Anh cũng đang rất khó để tìm lý do về việc chuyển đi, may là Hoseok cắt ngang, dù hắn ta vẫn thô lỗ với những bé con của anh.
-Tôi không biết hai cậu thân thiết thế nào với Yoongi hyung, nhưng hai cậu đang làm anh ấy khó chịu đấy.
Chàng trai cao to mà Yoongi gọi là Jungkook cau có đáp trả, liền được cậu trai nhỏ con tóc hồng kia kéo tay lại.
-Chúng tôi đã trở thành hàng xóm gần 5 năm, anh nghĩ xem chúng tôi đã thân thiết nhau chưa? Sự thân thiết này làm anh khó chịu à? Câu hỏi đó tôi phải là người hỏi anh mới đúng, anh trai hổ báo.
-Mày nói ai hổ báo hả tên nhóc này !?
-Thôi 2 người ngưng ngay đi. Chỗ này là chỗ có thể gây sự à?
Trước khi hai tên cọc cằn này lao vào nhau Yoongi và Jimin đã kịp thời ngăn lại, kéo cả 2 vào nhà.
.
.
.
-Tụi em hiểu rồi. Hoseok huyng là có ý muốn giúp anh, đúng không ạ?
Jimin lúc nào cũng là một cậu bé hiểu chuyện, nhưng câu hỏi của em cũng chính là câu hỏi mà Yoongi thắc mắc.
Hosek có thật sự muốn cứu anh, hay là cũng như tên kia, chỉ muốn sỡ hữu và chơi đùa anh?
-Tên giang hồ này có phải thật sự tốt bụng đến vậy hay là chỉ muốn lợi dụng gì đó từ anh, giống mấy tên côn đồ trước đó?
-Trước đó? Yoongi trước đó có bị đe dọa bởi tên nào khác sao?
Yoongi ngay lập tức chặn miệng Jungkook, đánh sang chuyện khác:
-Chuyện anh chuyển đến nhà Hoseok chỉ là vì để trả nợ cho cậu ta, hết nợ anh sẽ quay về, hai đứa đừng lo quá.
Hoseok nghệch mặt ra. Trả nợ á? Ai mượn anh làm chuyện đó hả cục đanh đá này ?! Hắn đem anh về là để xài tiền phụ mà.
-Nếu là người khác thì tụi em không nói gì, đằng này lại là một tên hổ báo khó ưa...
-Hắn ta không dám làm gì anh đâu, anh đảm bảo.
Hoseok nghe thấy quay sang anh nhướng mày thắc mắc, gặp ánh mắt thách thức của anh thì chẳng dám thái độ nữa. Anh ta rõ là hiểu hắn hơn cả hắn nữa mà.
Jimin im lặng một hồi rồi cũng chấp nhận, nắm lấy tay Jungkook mỉm cười an ủi:
-Không sao đâu Jungkookie, đó là quyết định của anh ấy, hãy tôn trọng nhé, anh vẫn sẽ liên lạc với tụi em mà đúng không Yoongie hyung ?
-Đương nhiên rồi, tụi em vẫn là em của anh mà.
Rồi cả ba ôm lấy nhau, khiến cổ họng Hoseok cứng ngắt. Hắn giật mình lao đến kéo anh về phía mình, cảnh cáo:
-Đừng có ôm Yoongi quá nhiều, nó ngộp thở rồi sao ?
-Ụa bộ Trái Đất này khan hiếm oxi lắm hay sao ? Anh quá đáng vừa thôi !
-Yoongi là của tôi, tôi dùng tiền mình mua được, các cậu đụng vào phải tính phí !
Hoseok mặt mày nhăn nhó cãi tay đôi chí chóe với Jungkook như chó mèo, Yoongi ở giữa nhức nhói cả đầu, nhưng đẩy kiểu nào hai tên này vẫn không ngưng được cái mồm. Phía Jimin sau khi bị đẩy ra đã ngồi yên một chỗ quan sát người đàn ông lạ lùng kia, rồi như nghĩ được gì đó, em cao giọng:
-Hoseok hyung đang ghen sao ạ ?! Hyung là đang thích Yoongie hyung đúng không ?
-Gì chứ ??
Cả ba người kia không hẹn hét lên cùng lúc, quay sang nhìn cậu nhóc ngồi đó mỉm cười hơi... sợ sợ.
-C-c-cậu nói nhảm cái gì thế hả? Tôi mà thích cục-cục đá này á ?! Có mà mơ đi !!
-Tôi hiểu rồi haha. Rõ là Jiminie nhà em thông minh nhất.
Jungkook cười ha hả vào mặt tên đần kia, quay sang hôn mạnh lên má Jimin, thỏa mãn sung sướng hết sức.
- Vậy là Yoongie hyung không còn sợ ế nữa rồi haha.
-Hai người im đi, tên này sao có thể ...! Thôi anh mày đi đây, phát phiền với hai đứa bây.
Yoongi thẹn quá hóa giận, đùng đùng kéo tay Hoseok ra xe, nhưng quá dễ dàng để nhìn thấy mặt và lỗ tai anh đỏ ửng lên. Hai con người này, thú vị quá đi !!!
Nghe tiếng xe từ từ xa dần, Jungkook mới ngưng cười, mặt lại lo lắng hỏi anh người yêu:
-Nhưng mà Jiminie này, hắn ta... liệu có ổn với Yoongi không ?
-Anh nghĩ nếu là người Yoongie hyung chọn thì chắc sẽ ổn thôi, Kookie đừng lo.
-Vâng.
---
Nếu mọi người khó chịu với sự thô lỗ của Hoseok thì đừng quên hình tượng của ảnh là giang hồ nha, tính cục súc là bệnh nghề nghiệp ăn sâu vô máu rồi, tutu Yoongi mới thuần hóa được á hihi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro