Phần 1

        Nhìn ảnh chụp đầu giường, trên mặt Triển Thần không khỏi xuất hiện một tia cười khổ, cùng chủ nhân phòng này sinh hoạt hơn tám năm, bản thân vẫn là một kẻ không đáng quan tâm, là người ngoài, trong mắt mắt mình vẫn chỉ là kẻ thù, là.. món đồ chơi tiết dục cho hắn đi!!

        Diêu Lam —— tên này từ ngày đầu tiên mình nhìn thấy, khuôn mặt hắn đã khắc sâu trong lòng, chẳng sợ lúc ấy người thanh niên đem hắn coi là kẻ thù, bởi vì bản thân đã cướp đi người thân thân thuộc nhất của hắn! Hắn cứ cho rằng mọi việc trên thế giới đều không thay đổi, vẫn cứ thế mà chiếm giữ thứ hắn nghĩ là thuộc về chính mình. nhưng hắn không biết, khi lần đầu tiên nhìn vào ánh mắt của người con trai đó, chính bản thân đã thực sự ái mộ, từ đáy mắt đến trong lòng chỉ tràn đầy là hình ảnh hắn, ngạo khí , tức giận, ngu đần , thậm chí ngay cả hắn bộ dáng hắn căm thù mình cũng chói mắt như vậy, chói mắt đến cơ hồ làm hắn nghĩ rằng từ nay về sau hắn không cần nhìn cảnh đẹp nào khác.

       Khi Diêu Lan đề xuất việc kết hôn cùng nhau, hắn không chút do dự đáp ứng, bởi vì đây là cơ hội duy nhất, là một lý do chính đáng có thể tới gần hắn, là quyền lợi duy nhất để tiếp cận hắn.

       Năm đầu tiên sau khi kết hôn, cuộc sống của bản thân đều rất bình thản và phong phú, bởi vì mình mỗi ngày đều có thể cùng hắn ở chung, nhìn bộ dạng thiên biến vạn hóa của hắn, Triển Thần đã từng cho rằng cuộc sống thế này trôi qua đến cuối đời, để bản thân có thể yên lặng ở bên cạnh hắn!!

       Diêu Lan biết hắn là đồng tính luyến ái, lại không biết rằng người bạn này đang thầm mến em trai kiêu ngạo của cô. Nếu không, những sự việc phát sinh sau này chắc chắn sẽ không xảy ra.

      Tin tức Diêu Lan mang thai đem cuộc sống sinh hoạt đang yên ổn, bình lặng biến thành bốn bề sóng dậy, Diêu Lam từ lúc nghe tin đã bắt đầu sinh khí, phẫn hận không thể tiếp thu, hắn hiểu được hình ảnh của mình trong lòng hắn càng ngày càng xấu. Nhưng hắn lại vui vẻ, cái này chứng tỏ trong lòng Diêu Lam vĩnh viễn cũng quên không được kẻ thù đã cướp đi chị hắn! Cho dù người kia căn bản không phải hắn , hắn chỉ là cùng Diêu Lan để che dấu tính hướng của bản thân mà thôi...

       Đứa bé được sinh ra mang đến cho ngôi nhà một niềm vui không nhỏ, Diêu Lam rất thương yêu cháu của mình, thái độ của hắn đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, là bởi vì bộ dạng đứa bé kia rất giống chị của hắn đi, đứa bé kia xinh đẹp như con gái, nhưng chính Diêu Lam không ngờ người chị như nữ thần hoàn mỹ của mình lại có bồ nhí ở ngoài, hắn vì không muốn nhìn người kia thương tâm, nên muốn cất kỹ bí mật này chôn sâu trong lòng.

      Đáng tiếc những ngày yên lành thường qua mau, Tiểu Bân mới vừa được ba tuổi, Diêu Lan đã xảy ra tai nạn xe cộ rời thế giới này, bởi vì hắn lái xe, bởi vì hắn được mời di dự bữa tiệc, bởi vì khi phát sinh tai nạn xe cộ, Diêu Lan nằm ở trên người hắn, vì hắn đỡ thủy tinh vỡ vụn nên gây ra thương tích nghiêm trọng, cho dù hắn bản thân bị trọng thương nằm ở bệnh viện, hắn vẫn có thể thấy Diêu Lam dùng ánh mắt oán hận nhìn hắn, sâu thế nào, nặng như thế nào

       Hắn cũng đau lòng a! ! Vì mình mất đi một người bạn bè mà đau lòng! Vì đã không còn lý do ở bên cạnh hắn mà đau lòng! Vì ánh mắt hắn thâm trầm như vậy hận ý như vậy mà đau lòng! Vì hắn nửa đêm ôm Tiểu Bân khóc rống mà đau lòng! ! Vì ái tình vĩnh viễn vô vọng của mình mà đau lòng! !

        Sau sự kiện đó, sinh hoạt trong nhà tràn đầy lạnh lẽo ép tới mỗi người đều không thở nổi, Diêu Lam mỗi ngày đều không ngừng dùng ánh mắt hận ý mà xuất hiện trước mặt hắn, tâm hắn đau nhưng hắn vẫn thấy bản thân mình may mắn khi còn được hắn nhìn đến – bằng ánh mắt oán giận. Chỉ cần hai người có thể sinh hoạt, có được lòng tin của hắn , bản thân cũng không quan tâm sẽ biến thành người như thế nào, chỉ cần sau này hắn luôn luôn vui vẻ, khi nghe bác sĩ nói bản thân về sau không bao giờ có thể sinh con. Cái đả kích ấy về tương lai cũng không thể sánh bằng niềm vui khi nhìn thấy tiếng cười sung sướng của hắn, khi đó bản thân chỉ biết mình thật sự hết thuốc chữa! Chính mình sẽ vĩnh viễn không còn là chính mình nữa. Nhưng cũng chẳng sao cả, chỉ cần hắn còn có thể ở bên cạnh Diêu Lam, có thể nhìn đến hắn hạnh phúc mà sống tiếp, thay Diêu Lan chăm sóc hắn là tốt rồi!

        Không biết tại sao Diêu Lam lại phát hiện mình là đồng tính luyến ái, là ánh mắt của mình rất rõ ràng sao? Là chính mình không kìm lòng nổi nhất cử nhất động đã bán đứng bản thân sao? Tại buổi tối mưa gió kia, Diêu Lam trèo lên giường cưỡng bức mình, có lẽ là bởi vì khi đó tịch mịch, khi đó cô đơn, khi đó mình có dụng ý xấu nên để Diêu Lam phát hiện ra, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất vui vẻ, chỉ cần Diêu Lam vui vẻ là tốt rồi, bởi vì đó cũng là suy nghĩ trong mộng của hắn hàng ngàn lần a! Nếu thân thể không trọn vẹn này có thể làm cho Diêu Lam khoái hoạt một chút hắn cũng không hề gì, cho dù hắn cố ý thô bạo cùng ác ý xâm phạm để cho thân thể này vài ngày đều không xuống giường được!

        [ Không thể tưởng được ngươi một người đàn ông bị một người nhỏ tuổi hơn so với anh xâm phạm còn có thể hưởng thụ như vậy, thật sự là dâm đãng! ! ] về sau hắn mỗi khi ở trong người tôi đến cao trào sẽ châm chọc để cho tôi phải đỏ mặt ngượng ngùng, đó cũng vì tôi được ôm hắn! Cho nên thân thể mẫn cảm không thể dấu được cảm xúc a, cho dù đây chính là một sự trừng phạt! Một trò chơi! Hắn đều nguyện sa vào trong đó, chỉ cần có thể có nhiều thời gian ở bên cạnh hắn một chút, hắn không quan tâm đây là loại hình thức nào...

        Cứ như vậy qua bốn năm, Tiểu Bân sắp đi học, cuộc sống của bọn họ vẫn không có thay đổi gì, Diêu Lam đối với Tiểu Bân càng sủng ái lại đối với mình càng ác ý. Nhưng hắn lại tình nguyện ngày nối ngày cứ như vậy qua đi, tiếp tục như thế không có gì thay đổi là tốt rồi!

       Hắn biết mình không thông minh, bộ dạng tuy rằng cao lớn nhưng làm việc không phải không tốn sức, tiêu phí vô số tâm huyết mới miễn cưỡng bò lên vị trí tổ trưởng, đến tận đây đã là mốc cuối của sự nghiệp, cho nên trong nhà cha mẹ khinh thường hắn, một lòng bồi em trai hắn thành tài, cha mẹ đối với hắn vẫn không quan tâm, đối với việc này, hắn cũng không một câu oán giận, thậm chí khi Diêu Lam ác ý mà ở trước mặt bọn họ nói rõ nói mình là đồng tính luyến rồi bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà, muốn đoạn tuyệt quan hệ với hắn, hắn cũng không có nhiều bi thương cùng khiếp sợ, cha mẹ vốn là người thích sĩ diện, chính mình lại là đồng tính luyến ái, có thể trách được bọn họ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #chết#wjb