Chương 23
Hiện tại trên bàn ăn dài phong cách Nhật Bản có Phác Xán Liệt,Biện Bạch Hiền. Đối diện có Vương lão bản cùng con gái ông ta. Bữa cơm này lão Vương đích thân mời,Phác Xán Liệt cũng không ngu ngốc mà không nhận ra ý đồ của lão. Vừa hợp tác làm ăn vừa mai mối se duyên cho con gái lão với hắn. Nhưng đáng tiếc hắn đã có Bạch Hiền rồi!
-Phác tổng,hi vọng lần này chúng ta hợp tác sẽ suôn sẻ,làm ăn lâu dài.
-Hợp tác vui vẻ.
Phác Xán Liệt nâng chén rượu cụng ly với lão Vương. Xem như chuyện làm ăn đã ổn thoả. Liếc bên cạnh thấy Bạch Hiền lão liền nhanh nhảu.
-Không nghe qua Phác tổng có em trai nha. Cậu tên gì vậy a?
Bạch Hiền bị hỏi đến liền rối rắm. Cậu không thích người này cả cô con gái kia nữa. Sao có thể vừa hút thuốc vừa ăn cơm uống rượu còn nói chuyện tự nhiên như thế. Còn cô gái kia không thấy khó chịu khi lớp trang điểm dày kia bám trên da mặt sao?
-A tôi là Bạch Hiền.
Phác Xán Liệt thấy đôi mày cậu nhíu lại liền biết cậu không thích hai người kia. Tay đưa xuống gầm bàn nắm lấy tay cậu. Vì là bàn dài ngồi trệt nên hai người kia không thể thấy bên này Phác Xán Liệt cùng Biện Bạch Hiền đang làm cái trò gì a.
-Vương tổng,không nghĩ phong ách tiếp khách của ngài lại độc đáo như vậy nha.
Lão Vương nhận ra ngữ khí hắn không hài lòng liền biết điều dập điếu thuốc trong tay. Rót một chén rượu cho hắn cùng Bạch Hiền.
-Ninh Nhinh nhà tôi năm nay hai mươi bốn,đã tốt nghiệp Đại học D được hai năm. Hơn nữa nấu ăn cũng rất khá,nhiều người ngỏ ý nuốn theo đuổi nhưng vẫn một mực từ chối.
Nghe đến đây Bạch Hiền rất không hài lòng. Tay gắp một miếng sashimi vào bát của Phác Xán Liệt cừa nói thêm.
-Ở độ tuổi này tuy nói là trẻ nhưng nếu không biết nắm bắt e là về sau sẽ rất khó khăn.
Đối với loại biểu tình bình bình thanh thanh của cậu là bộ mặt bất mãn của Ninh Ninh.
-Ai da,em không biết rồi. Con gái ở tuổi này rất độc lập,không thích dựa dẫm vào đàn ông.
-Vậy đợi qua tuổi đầu hai tìm đối tượng sẽ tốt hơn sao?
Cậu không nhanh không chậm đối trả lại. Phác Xán Liệt ngồi một bên im lặng nghe cậu nói chuyện,thi thoảng lại được cậu gắp thức ăn vào bát. Thành ra rất biết điều im lặng,không có ý kiến.
-Phác ca ca,anh thấy tuổi nào lập gia đình là tốt nhất?
-Ừm,hai mươi đi.
Bạch Hiền cười trong lòng,lại gắp một miếng thịt tôm vào trong bát cho hắn.
-A là như vậy sao?
Giọng Ninh Ninh có hơi chút hụt hẫng,nghe ra con gái không vui lão Vương liền tiếp rượu Phác Xán Liệt.
-Không quan trọng là bao nhiêu tuổi,quan trọng là lấy ai a. Có môn đăng hộ đối hay không mới được nha.
Bạch Hiền nghe ra hàm súc trong câu nói của lão,cũng biết Ninh Ninh hiện tại rất cao hứng.
-Đúng vậy,quan trọng là lấy ai. Tốt nhất đã là phụ nữ độc lập kinh tế như chị Vương đây thì nên tìm một người tương thích để lấy a.
Nghĩ là được cậu ngầm se duyên cho,Vương Ninh Ninh nghĩ bụng : tên tiểu quỷ này như thế mà biết nghĩ sâu xa,rất biết cách se duyên cho mình và Phác Xán Liệt.
-Anh Xán Liệt vẫn còn độc thân đi,có phải rất buồn hay không a.
-Không có. Rất ổn,tôi hiện mỗi ngày đi làm về đều có người đợi. Không khí gia đình thập phần hàn hảo.
Hai cha con nhà lão Vương vẫn cứ nghĩ đến Phác Xán Liệt nói đến ám chỉ cậu em trai kia nên lại hớn hở cướp lời.
-Bạch Hiền sau này đâu thể ở cùng anh Xán Liệt mãi được,có muốn có thêm chị dâu không?
-Không nghĩ là anh còn anh trai nha Xán.
Thấy biểu hiện làm như không có gì của Bạch Hiền làm cho ngại ngùng,lại thấy cậu hỏi hắn như vậy. Cha con lão Vương nghĩ cậu hiểu nhầm liền vội vã giải thích.
-Bạch Hiền,không phải như vậy. Ý của ta là cháu là em trai Phác tổng,không thể ở cùng cậu ấy mãi được. Vì vậy có muốn có chị dâu để tiện bề chăm sóc cho anh Xán Liệt của cháu không?
-Ừ,chị hiện tại cũng đang suy nghĩ đến việc tìm đối tượng. Có thể làm chị dâu Bạch hiền chị rất vui nha.
Phác Xán Liệt thầm thở dài,hai cha con nhà này thật biết diễn hài. Một bên gắp lại thức ăn vào bát cho cậu một bên chậm rãi nói.
-Tôi e Bạch Hiền không thích đâu.
-Đồng ý. Một người anh tuấn,độc lập kinh tế lại yêu vợ như anh Xán Liệt mà còn phải đợi phụ nữa đến xem mắt hay sao. Với cả,nếu giám ngoại tình tôi liền cho cá rỉa.
Hai cha con lão Vương kinh ngạc,cơ hồ hiểu ra gì đó.
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của hai người kia Phác xán Liệt cũng không có tâm tình dùng bữa nữa.
-Việc hợp tác cứ tiến hành như trong hợp đồng. Hiện tại bà xã tôi mệt rồi. Xin phép Vương tổng.
Sau đó đỡ Bạch Hiền dậy,rất ân cần dắt tay cậu ra ngoài.
Bỏ lại bên trong hai cha con nhà Vương ngơ ngác.
•hết chương 23•
Nếu sai chính tả thì cmt để mình sửa nha mấy bạn.
Lâu rồi nay mới có thời gian đăng chương mới cho mọi người a.
Buổi tối vui vẻ nha!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro