Chương 25: Điệu Waltz Của Tử Thần

Chương 25: Điệu Waltz Của Tử Thần

Ánh đèn của chiếc du thuyền màu trắng rạch một vệt sáng dài trên mặt biển đen kịt, giống như một con cá bạc khổng lồ đang uể oải bơi về hang ổ. Tiếng nhạc và tiếng cười nói vọng ra từ bên trong, cho thấy một bữa tiệc hậu đấu giá vẫn còn đang tiếp diễn. Trương Sơn và các đệ tử của hắn rõ ràng đã có một đêm thắng lợi, sự cảnh giác của chúng đã giảm xuống mức thấp nhất.

Chúng không hề hay biết, mình đang đi thẳng vào một cái bẫy chết người.

Trong hốc đá, Trần Minh áp mắt vào ống ngắm của khẩu Barrett M82. Hơi thở của hắn chậm và đều, hòa vào nhịp điệu của những con sóng vỗ. Mọi thứ trong tầm nhìn của hắn đều được phóng đại lên, rõ ràng đến từng chi tiết. Hắn có thể thấy rõ Trương Sơn đang ngồi trên boong sau, tay cầm một ly rượu vang, bên cạnh là hai mỹ nữ mặc bikini đang õng ẹo. Hai tên đệ tử thì đứng ở hai bên mạn thuyền, mắt nhìn ra biển, nhưng vẻ mặt lại có chút lơ đãng.

Trần Minh không vội nổ súng. Hắn đang chờ. Chờ thời cơ tốt nhất.

Khi chiếc du thuyền đi vào trung tâm của cụm đảo đá ngầm, Kỳ Lão và ba tu sĩ của Hoàng Long bắt đầu hành động.

"ẦM!"

Mặt biển xung quanh chiếc du thuyền đột nhiên sôi sục. Bốn cột nước khổng lồ bắn lên trời, bao vây lấy chiếc du thuyền. Một màn sương mờ ảo nhanh chóng hình thành, bao bọc lấy toàn bộ khu vực. Trận pháp vây khốn đã được kích hoạt.

"Có chuyện gì vậy?!"

"Địch tấn công!"

Tiếng la hét hoảng loạn vang lên từ trên du thuyền. Trương Sơn lập tức ném ly rượu đi, đứng bật dậy, vẻ mặt say sưa biến mất, thay vào đó là sự hung ác và cảnh giác của một con mãnh thú.

"Kẻ nào dám to gan phục kích Huyết Đao Môn ta!" Hắn gầm lên, âm thanh mang theo linh lực, chấn động cả mặt biển.

Từ trên bốn hòn đảo đá xung quanh, bốn bóng người bay ra, đáp xuống mặt nước, đứng trên bốn phương vị, bao vây lấy chiếc du thuyền. Dẫn đầu là Kỳ Lão, vẻ mặt không biểu cảm, nhưng khí tức của một tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn đã hoàn toàn bộc phát, tạo ra một áp lực kinh người.

"Kỳ Chấn!" Trương Sơn nheo mắt lại, nhận ra đối phương. "Là người của Hoàng Long! Lão già đó chán sống rồi sao, dám đối đầu với Huyết Đao Môn?"

"Phó môn chủ Trương," Kỳ Lão lạnh lùng nói, "Mạng của ông, chủ nhân nhà ta đã mua rồi. Hôm nay, nơi này chính là nơi chôn xương của ông."

"Ha ha ha! Chỉ bằng bốn người các ngươi?" Trương Sơn cười lớn, nhưng trong mắt đã không còn sự khinh thường. Một Kỳ Chấn đã đủ để hắn phải đối phó nghiêm túc, huống chi còn có thêm ba tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. Hoàng Long lần này đã hạ quyết tâm. "Vậy thì để ta xem, các ngươi có bản lĩnh gì!"

Không một lời thừa thãi, trận chiến bùng nổ.

Kỳ Lão hai tay kết ấn, một con rồng nước khổng lồ được tạo ra từ nước biển, gầm thét lao về phía Trương Sơn. Ba tu sĩ còn lại cũng đồng loạt ra tay, kiếm quang, pháp thuật các loại bay rợp trời, tấn công về phía hai tên đệ tử.

"Bảo vệ thuyền!" Trương Sơn hét lên, hai tay hắn đỏ rực lên như sắt nung. Hắn tung ra một chưởng, một bàn tay máu khổng lồ hiện ra, hung hăng đập tan con rồng nước của Kỳ Lão.

Hai tên đệ tử cũng rút đao ra, liều mạng chống đỡ các đòn tấn công.

"BÙM! BÙM! BÙM!"

Những tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên liên tục. Mặt biển sôi trào, sóng lớn cuồn cuộn. Ánh sáng từ các loại pháp thuật chiếu rọi cả một vùng trời. Cuộc chiến của các tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, uy lực không khác gì một trận oanh tạc của hải quân.

Trần Minh vẫn bất động trong hốc đá, lạnh lùng quan sát tất cả qua ống ngắm. Hắn không quan tâm đến cuộc chiến hỗn loạn bên dưới. Mục tiêu của hắn chỉ có một: Trương Sơn.

Hắn đang tìm kiếm sơ hở. Một khoảnh khắc sơ hở dù chỉ là nửa giây.

Trương Sơn quả không hổ danh là Huyết Thủ Nhân Đồ. Dù bị bốn người vây công, hắn vẫn không hề rơi vào thế hạ phong. Hộ thân linh lực của hắn dày đặc, pháp thuật công kích thì vô cùng hung hãn và tàn độc. Kỳ Lão tuy tu vi tương đương, nhưng dường như không quen chiến đấu sinh tử, chỉ có thể cầm chân chứ không thể áp đảo được Trương Sơn.

Trận chiến kéo dài gần mười phút, cả hai bên đều đã bắt đầu có dấu hiệu xuống sức. Một trong ba tu sĩ của Hoàng Long đã bị một đao khí của Trương Sơn chém trúng vai, máu tươi đầm đìa. Hai tên đệ tử của Trương Sơn còn thảm hơn, một tên đã bị đánh bay xuống biển, không rõ sống chết, tên còn lại cũng toàn thân đầy vết thương, chỉ có thể cố gắng chống đỡ.

Chính là lúc này!

Trong một khoảnh khắc, Trương Sơn tung một chưởng toàn lực đẩy lùi Kỳ Lão, tạo ra một khoảng trống ngắn. Hắn định nhân cơ hội này để giết chết tên tu sĩ đã bị thương kia trước.

Đây chính là sơ hở mà Trần Minh chờ đợi.

Trong khoảnh khắc Trương Sơn dồn toàn bộ sự chú ý về phía trước, để lộ ra phần lưng và thái dương.

Ngón tay của Trần Minh nhẹ nhàng đặt lên cò súng.

Thời gian như chậm lại. Hơi thở của hắn gần như ngưng hẳn. Tim không đập. Mắt không chớp. Hắn và khẩu súng đã hòa làm một.

"ĐOÀNG!"

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, át đi cả tiếng sóng biển và tiếng gầm thét của trận chiến. Một vệt lửa dài xé toạc màn đêm. Viên đạn .50 BMG mang theo động năng kinh hoàng, xoáy tít trong không khí, bay với tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh.

Tất cả mọi người trong trận chiến đều sững sờ vì tiếng nổ bất ngờ. Nhưng khi họ nhận ra, thì đã quá muộn.

Viên đạn đã vượt qua khoảng cách hơn một cây số, nhắm thẳng vào huyệt thái dương của Trương Sơn.

Cảm giác nguy hiểm chết người ập đến, khiến cho Trương Sơn rùng mình. Hắn cảm nhận được một vật gì đó đang lao tới với tốc độ mà linh thức của hắn cũng không thể khóa chặt được. Bằng bản năng, hắn nghiêng đầu đi một cách điên cuồng.

"PHẬP!"

Viên đạn không trúng vào thái dương, nhưng lại găm thẳng vào vai phải của hắn. Lớp hộ thân linh lực dày đặc của một tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, trước sức xuyên phá của đạn .50 BMG, chỉ giống như một lớp giấy mỏng.

Nó dễ dàng bị xuyên thủng.

Một lỗ thủng to bằng cái bát xuất hiện trên vai Trương Sơn, máu thịt và xương vụn bắn tung tóe ra phía sau. Cả cánh tay phải của hắn gần như bị xé nát, lủng lẳng một cách ghê rợn.

"Aaaaaaaa!"

Trương Sơn rú lên một tiếng thảm thiết không giống tiếng người. Cơn đau khủng khiếp và sự kinh hoàng ập đến cùng một lúc. Hắn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Đây là loại pháp bảo gì? Tại sao lại có uy lực kinh khủng như vậy?

Kỳ Lão và những người khác cũng sững sờ, nhưng họ là những kẻ dày dạn kinh nghiệm, lập tức nhận ra đây là cơ hội ngàn vàng.

"Giết!"

Kỳ Lão không bỏ lỡ thời cơ. Lão dồn toàn bộ linh lực còn lại, một lần nữa kết thành Phá Sơn Ấn, hung hăng đập vào người Trương Sơn đang bị trọng thương.

"BÙM!"

Lần này, không còn hộ thân linh lực bảo vệ, Trương Sơn bị một ấn này đánh cho bay ngược ra sau, đập mạnh vào lan can du thuyền. Lồng ngực hắn lõm vào một mảng lớn, máu tươi từ miệng phun ra không ngừng.

Trong hốc đá, Trần Minh không hề có chút cảm xúc nào. Hắn bình tĩnh lên đạn. Tiếng "cạch" của kim loại vang lên một cách lạnh lùng. Hắn lại áp mắt vào ống ngắm.

Trương Sơn đã bị thương nặng, nhưng vẫn chưa chết. Hắn điên cuồng gào thét, định kích hoạt một lá bùa hộ thân cuối cùng để chạy trốn.

"ĐOÀNG!"

Phát súng thứ hai vang lên.

Lần này, viên đạn găm thẳng vào giữa ngực Trương Sơn.

Cơ thể hắn nổ tung từ bên trong.

Huyết Thủ Nhân Đồ, phó môn chủ Huyết Đao Môn, một đời hung hãn, đã chết một cách không thể tin nổi dưới họng súng của một kẻ mà hắn còn không biết là ai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro