Chương 44: Bàn Cờ Mới

Chương 44: Bàn Cờ Mới

Bên trong một văn phòng làm việc tối giản nhưng được trang bị những công nghệ tối tân nhất, nằm ẩn mình trong một tòa nhà cũ kỹ ở Quận 3, Trần Minh ngồi lặng lẽ trước một bức tường được ghép lại từ sáu màn hình lớn. Khuôn mặt hắn được ánh sáng xanh mờ ảo của dữ liệu chiếu rọi, lạnh lẽo và không một chút cảm xúc.

Hắn không tu luyện. Trong ba ngày qua, hắn đã biến mình thành một bóng ma thực sự trong thế giới số.

Trên các màn hình, vô số dòng dữ liệu, biểu đồ tài chính, và các cửa sổ mạng xã hội đang nhảy múa liên tục. Một màn hình lớn nhất ở trung tâm đang hiển thị toàn bộ thông tin về Trần Hoàng Nhật Anh. Từ lịch sử học tập, các mối quan hệ bạn bè, cho đến từng bài đăng, từng bình luận của cô trên các nền tảng mạng xã hội trong suốt năm năm qua.

Bên cạnh đó là một biểu đồ phân tích tâm lý phức tạp, vẽ nên một đường dốc thẳng đứng. Đường biểu đồ đó thể hiện sự sụp đổ của một con người. Từ một cô gái trẻ đầy nhiệt huyết, tự tin, chỉ trong vòng một tuần, cô đã bị dìm xuống đáy của sự tuyệt vọng.

"Tấn công tâm lý, hủy hoại danh tiếng, cô lập xã hội... Những chiêu trò bẩn thỉu nhưng hiệu quả." Trần Minh lẩm bẩm, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

Bộ phận truyền thông của Lê Thị Group, dưới sự chỉ đạo của những kẻ tu tiên quen dùng sức mạnh để áp bức, đã hành động một cách tàn nhẫn và không chừa một đường lui. Hàng ngàn tài khoản ảo được tạo ra, đồng loạt tấn công vào các bài đăng của Nhật Anh. Chúng không chỉ chửi bới, mà còn bịa đặt những câu chuyện ghê tởm: nói cô cặp kè đại gia để có tiền đi du lịch, nói cô nhận tiền của đối thủ để bôi nhọ Lê Thị, thậm chí còn cắt ghép hình ảnh của cô thành những tấm hình nhạy cảm.

Đồng thời, chúng dùng tiền và quyền lực để gây áp lực lên các nhãn hàng nhỏ đã từng hợp tác với cô, buộc họ phải hủy hợp đồng và lên tiếng "bóc phốt". Những người bạn thân thiết của cô cũng bị khủng bố tin nhắn, bị đe dọa.

Đây là một cuộc hành quyết công khai trên không gian mạng. Một con kiến nhỏ dám cản đường một con voi, và con voi đã quyết định dùng cả bàn chân của mình để nghiền nát nó.

Trần Minh lạnh lùng quan sát tất cả. Hắn không có một chút thương hại nào. Trong mắt hắn, thế giới này vốn dĩ là một khu rừng rậm, kẻ yếu bị ăn thịt là một quy luật tự nhiên. Nhưng hắn lại nhìn thấy một cơ hội, một điểm yếu chí mạng của đối thủ.

Lê Thị Group, vì quá quen với việc dùng sức mạnh tuyệt đối, đã hành động một cách vô cùng ngạo mạn. Chúng chỉ tập trung vào việc hủy diệt mục tiêu, mà quên mất rằng, mọi hành động đều để lại dấu vết.

"Khí Linh," hắn ra lệnh trong đầu. "Truy vết nguồn gốc của các tài khoản tấn công, phân tích các máy chủ ảo mà chúng sử dụng. Đồng thời, xâm nhập vào hệ thống dữ liệu nội bộ của công ty con bất động sản thuộc Lê Thị Group, tìm cho ta toàn bộ hồ sơ liên quan đến dự án nghỉ dưỡng ở ngôi làng cổ đó. Đặc biệt là các báo cáo tài chính, hồ sơ giải tỏa mặt bằng và các email trao đổi nội bộ."

"Yêu cầu đã tiếp nhận. Đang tiến hành."

Trong không gian Hỗn Độn Châu, một luồng năng lượng tính toán khổng lồ bắt đầu vận hành. Đối với Khí Linh, một tồn tại vượt qua cả khái niệm công nghệ, việc xâm nhập vào hệ thống mạng của Trái Đất còn dễ hơn cả việc đi dạo. Tường lửa, hệ thống bảo mật... trước mặt nó chỉ như những tấm cửa giấy.

Trong lúc đó, ở một căn hộ chung cư bình dân tại Gò Vấp, Trần Hoàng Nhật Anh ngồi co ro trong góc phòng tối. Chiếc điện thoại bị cô ném vào một góc, màn hình vẫn liên tục sáng lên với những thông báo chửi rủa. Cô đã không ăn uống gì suốt hai ngày, đôi mắt trong veo ngày nào giờ đây đã sưng húp và trống rỗng.

Cô không hiểu. Cô chỉ nói lên sự thật. Ngôi làng cổ đó là một phần ký ức tuổi thơ của cô, nó có giá trị lịch sử và văn hóa. Tại sao nói lên sự thật lại khiến cô trở thành một kẻ tội đồ? Tại sao cả thế giới lại quay lưng với cô?

Sự kiên cường của cô đã bị đánh sập. Cô cảm thấy mình như đang chìm dần xuống một vực sâu không đáy, không một ai đưa tay ra cứu giúp.

Đúng lúc cô đang ở bờ vực của sự sụp đổ, một email đột nhiên được gửi đến hòm thư chính của cô. Tiêu đề chỉ có một chữ: "Xem."

Người gửi là một địa chỉ email được mã hóa hoàn toàn, không thể truy vết. Vì một sự thôi thúc kỳ lạ nào đó, Nhật Anh run rẩy cầm lấy laptop, mở email ra.

Bên trong không có một dòng chữ nào, chỉ có một đường link.

Cô do dự một lúc, rồi cắn răng bấm vào. Đường link dẫn cô đến một trang web ẩn danh, giao diện đơn giản đến mức chỉ có một màu đen và một đoạn video đang chạy.

Khi cô xem đoạn video đó, đồng tử của cô bắt đầu co rụt lại, hai tay không tự chủ được mà siết chặt lấy chiếc laptop.

Đoạn video không phải là những lời lẽ sáo rỗng. Nó là những bằng chứng không thể chối cãi. Là những đoạn ghi âm cuộc họp nội bộ của ban lãnh đạo Lê Thị Group, trong đó chúng bàn bạc cách "xử lý" những hộ dân không chịu di dời. Là những file excel ghi lại những khoản "chi phí bôi trơn" khổng lồ cho một vài quan chức địa phương để làm ngơ cho việc phá hủy di tích. Và kinh khủng nhất, là một đoạn email của chính phó tổng giám đốc dự án, ra lệnh cho bộ phận truyền thông phải "nghiền nát con nhỏ Trần Hoàng Nhật Anh bằng mọi giá".

Tất cả, được trình bày một cách rõ ràng, logic và đanh thép.

Ngay sau khi Nhật Anh xem xong, đoạn video đó, cùng với toàn bộ tệp tài liệu đi kèm, đồng loạt được gửi đến hòm thư của hàng trăm nhà báo, các trang tin tức đối lập và các blogger có tiếng nói trong xã hội.

Một quả bom hạt nhân đã được kích nổ ngay giữa trung tâm của thế giới truyền thông.

Chỉ trong vòng một giờ, cả cõi mạng Việt Nam bùng nổ. Hashtag #LeThiGroupGiếtDân càn quét mọi bảng xếp hạng. Các trang báo lớn, dù ban đầu còn e dè, nhưng dưới sức ép khủng khiếp của dư luận, cũng không thể làm ngơ được nữa. Cổ phiếu của Lê Thị Group trên sàn chứng khoán bắt đầu một phiên lao dốc không phanh.

Trần Hoàng Nhật Anh ngồi chết lặng trước màn hình laptop. Nước mắt cô lại một lần nữa tuôn rơi, nhưng lần này, không phải là nước mắt của sự tuyệt vọng, mà là của sự chấn động, của sự không thể tin nổi, và của một ngọn lửa hy vọng vừa được nhen nhóm lại từ đống tro tàn.

Ai? Rốt cuộc là ai đã làm việc này? Ai lại có năng lực kinh khủng đến mức có thể lấy được những tài liệu tuyệt mật này và ra tay giúp cô?

Cô không biết. Nhưng cô biết, mình không còn đơn độc nữa.

Tại văn phòng bí mật, Trần Minh lẳng lặng đóng lại các cửa sổ dữ liệu. Hắn đã châm lửa, phần còn lại, cứ để cho cơn bão dư luận tự nó lan tỏa.

Hắn mở một trang web tài chính. Màn hình hiển thị một thông báo vừa được đăng tải cách đây vài phút, gây ra một sự xôn xao không nhỏ trong giới đầu tư.

"Thông Cáo Báo Chí: Quỹ đầu tư HỖN NGUYÊN HOLDINGS chính thức đi vào hoạt động. Khoản đầu tư đầu tiên: chào mua công khai toàn bộ cổ phần của 'Công ty Cổ phần Truyền thông Tinh Hoa' với giá cao hơn 30% so với giá thị trường."

Công ty Truyền thông Tinh Hoa, trùng hợp thay, lại chính là công ty đứng sau giật dây phần lớn các cuộc tấn công nhắm vào Trần Hoàng Nhật Anh.

Bàn cờ đã được dựng lên. Các quân cờ đã vào vị trí. Nước đi đầu tiên, đã được thực hiện.

Trần Minh đứng dậy, nhìn xuống dòng xe cộ hối hả bên dưới. Hắn không phải là một anh hùng cứu mỹ nhân. Hắn là một con cá mập, đã ngửi thấy mùi máu. Và con mồi của hắn, là cả một đế chế.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro