Chương 46: Lời Mời và Sự Nghi Ngờ
Chương 46: Lời Mời và Sự Nghi Ngờ
Sau khi quả bom truyền thông được kích nổ, Đặng Hải Băng đã trải qua một sự lột xác đáng kinh ngạc. Cô trở thành tâm điểm của dư luận, là biểu tượng của sự dũng cảm đối đầu với cường quyền. Nhưng cô biết rõ, danh tiếng đó cũng đi kèm với một nỗi sợ hãi không nhỏ: sự trả thù từ Lê Thị Group và sự bí ẩn của người đã giúp đỡ cô.
Trong căn hộ chung cư đã bừng sáng trở lại, cô ngồi một mình, nhìn chằm chằm vào chiếc laptop. Nàng biết ơn người bí ẩn đã giúp mình lật ngược thế cờ, nhưng cô cũng sợ hãi. Người đó rốt cuộc là ai? Mục đích của họ là gì? Một người có thể xuyên thủng hệ thống an ninh mạng của một tập đoàn tài chính khổng lồ, chắc chắn là một sự tồn tại không hề tầm thường.
Đúng lúc đó, một email mới được gửi đến hòm thư đã được mã hóa của cô. Cô mở ra, tim đập nhanh hơn.
Người gửi: Hỗn Nguyên Holdings – Bộ phận Chiến lược.
Tiêu đề: Lời mời hợp tác: Bắt đầu ván cờ lớn hơn.
Nội dung:
"Cô Đặng Hải Băng,
Chúng tôi là đại diện cho Hỗn Nguyên Holdings, đơn vị vừa thâu tóm Công ty Truyền thông Tinh Hoa. Chúng tôi là người đã cung cấp cho cô những tài liệu cần thiết để vạch trần Lê Thị Group.
Mục tiêu của chúng tôi không phải là công lý hay danh vọng, mà là quyền lực và lợi ích. Chúng tôi đã bắt đầu một cuộc chiến toàn diện với Lê Thị Group trên mọi mặt trận: tài chính, truyền thông và chính trị.
Cô đã chứng minh được giá trị của mình trên sân khấu. Cô có sự can đảm, có trí tuệ và quan trọng nhất, cô có sự ảnh hưởng mà chúng tôi cần để tiếp tục cuộc chiến này.
Chúng tôi cần một 'người đại diện' công khai, một 'ngọn cờ' trong giới truyền thông.
Chúng tôi mời cô tham gia vào công ty của chúng tôi, với vị trí Giám đốc Phát triển Nội dung Chiến lược của Tinh Hoa Media (đã thuộc sở hữu của chúng tôi).
Mức lương không thành vấn đề. Điều khoản không thành vấn đề.
Điều khoản duy nhất: Cô phải sẵn sàng đối mặt với tất cả những gì sắp xảy ra, và phải tuyệt đối tuân thủ chiến lược của chúng tôi. Chúng tôi sẽ bảo vệ cô khỏi mọi sự trả thù của Lê Thị, nhưng chúng tôi cũng sẽ biến cô thành mũi giáo sắc bén nhất để đâm vào trái tim của chúng.
Nếu cô đồng ý, một chiếc xe sẽ đợi cô tại địa chỉ của cô lúc 10 giờ sáng mai. Đừng mang theo ai khác. Đừng hỏi quá nhiều.
Chúng tôi không cho cô lựa chọn về công lý, chúng tôi chỉ cho cô lựa chọn về chiến thắng.
Trân trọng."
Nhật Anh đọc đi đọc lại email đó. Bàn tay cô siết chặt đến mức đầu ngón tay trắng bệch. Nội dung email lạnh lùng, trần trụi và không hề che giấu sự thao túng. Người đứng sau Hỗn Nguyên Holdings này, là một kẻ săn mồi thực sự. Họ không phải là một nhóm người tốt bụng.
Nhưng đồng thời, cô cảm thấy một sự hấp dẫn lạ kỳ. Cuộc chiến này, cô đã không thể rút lui. Lê Thị đã hủy hoại danh tiếng, suýt chút nữa là cuộc đời cô. Cô cần phải chiến đấu. Và để chiến đấu, cô cần một thế lực mạnh hơn cả kẻ thù.
10 giờ sáng hôm sau.
Một chiếc xe SUV màu đen, kính chắn gió màu tối, dừng lại lặng lẽ trước cổng chung cư. Đúng 10 giờ 00 phút 00 giây. Không hề thừa thiếu một giây nào.
Đặng Hải Băng, mặc một bộ vest công sở đơn giản nhưng tôn lên vẻ ngoài tự tin, bước ra. Trong túi xách của cô, không có vũ khí, chỉ có một cuốn sổ và một cây bút. Đó là tất cả những gì cô cần để làm việc.
Cô mở cửa xe và ngồi vào.
Trong xe, chỉ có một người.
Đó là một người đàn ông trẻ tuổi, mặc áo sơ mi đen đơn giản nhưng lịch thiệp, tóc cắt gọn gàng. Khuôn mặt anh ta góc cạnh, lạnh lùng, nhưng đôi mắt lại sáng quắc, sâu thẳm, ẩn chứa một sự bình tĩnh tuyệt đối, khiến người đối diện cảm thấy như mình đang bị nhìn thấu.
Trần Minh không đeo mặt nạ, không che giấu bất kỳ điều gì. Hắn nhìn thẳng vào cô, ánh mắt không hề chớp.
"Chào cô, Đặng Hải Băng." Giọng hắn trầm thấp, vang lên trong không gian kín.
"Anh là... người của Hỗn Nguyên Holdings?" Nhật Anh hỏi, giọng có chút căng thẳng.
"Tôi là chủ nhân của nó." Trần Minh trả lời thẳng thắn, không hề vòng vo. "Và người đã gửi cho cô những tài liệu đó."
Nhật Anh hoàn toàn kinh ngạc. Cô đã nghĩ người đứng sau sẽ là một luật sư già dặn, một ông trùm tài chính bí ẩn, hoặc ít nhất là một kẻ ẩn danh qua màn hình. Chứ không phải là một người trẻ tuổi, thậm chí có vẻ ngoài còn trẻ hơn cả cô.
"Vậy... anh muốn gì ở tôi?" Nhật Anh hít một hơi, lấy lại sự bình tĩnh. "Tiền? Anh đã có đủ để mua một công ty truyền thông."
Trần Minh khẽ cười. Nụ cười đó lạnh lẽo và đầy tính toán.
"Tôi không muốn tiền. Tôi muốn cả hai chúng ta cùng thắng. Tôi cần cô, Đặng Hải Băng. Tôi cần sự ảnh hưởng của cô, và quan trọng hơn, tôi cần sự thù hận trong mắt cô để làm động lực cho cuộc chiến này."
Hắn dừng lại, sau đó nói ra một câu khiến cô phải cứng người.
"Cô không phải là nữ chính trong câu chuyện công lý, cô là một quân cờ trong ván cờ của tôi. Cô có đồng ý không? Đồng ý trở thành ngọn cờ của tôi để hủy diệt Lê Thị Group?"
Đặng Hải Băng im lặng. Cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn, cố gắng tìm kiếm một tia lừa dối, một chút nhân từ, nhưng không có gì cả. Chỉ có sự lạnh lùng tuyệt đối của một kẻ săn mồi.
Cuối cùng, cô gật đầu.
"Tôi đồng ý. Nhưng tôi có một điều kiện. Tôi muốn được biết, anh là ai. Và tại sao, một người có quyền lực kinh khủng như anh, lại chấp nhận đối đầu trực diện với cả Lê Thị Group?"
Trần Minh nhếch mép, đưa tay ra, một động tác đơn giản nhưng đầy uy quyền.
"Tên tôi là Trần Minh. Còn lý do... nó nằm ngoài phạm vi hiểu biết của cô."
Nhật Anh nhìn cánh tay hắn, rồi nhìn lại đôi mắt hắn. Cô không hỏi nữa. Cô biết, câu trả lời sẽ không bao giờ là sự thật. Cô đặt bàn tay mình vào tay hắn.
"Vậy, Trần Minh. Hãy nói cho tôi biết, bước đi tiếp theo của quân cờ này là gì."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro