Chương 47: Khai Màn Trận Chiến Tài Chính

Chương 47: Khai Màn Trận Chiến Tài Chính

Chiếc xe SUV màu đen bắt đầu lăn bánh, lướt đi êm ái trên những con phố nhộn nhịp của Sài Gòn. Bên ngoài cửa kính, thế giới đang vận hành với tốc độ điên cuồng, nhưng bên trong chiếc xe, một thỏa thuận tàn khốc vừa được xác lập, định hình lại tương lai của những kẻ ngồi trong đó.

Đặng Hải Băng cảm thấy bàn tay mình vẫn còn lạnh toát sau cái bắt tay ngắn ngủi với Trần Minh. Không phải là cái lạnh của thời tiết, mà là cái lạnh toát ra từ chính con người hắn. Anh ta không phải là một người kinh doanh, mà là một cỗ máy tính toán được bọc trong một hình hài trẻ tuổi.

"Vậy, Trần Minh. Anh nói tôi là quân cờ. Tôi muốn biết, nước đi tiếp theo của anh là gì?" Đặng Hải Băng phá vỡ sự im lặng. Nàng cần một sự khẳng định, một kế hoạch rõ ràng, để xua đi sự ngờ vực đang dâng lên trong lòng.

Trần Minh không nhìn cô. Ánh mắt hắn vẫn dán vào phía trước, lạnh lùng như đang nhìn xuyên qua mọi tòa nhà chọc trời.

"Nước đi tiếp theo là hủy diệt." Giọng hắn trầm thấp, không mang một chút cảm xúc. "Lê Thị Group không phải là một công ty, nó là một mạng lưới ký sinh. Chúng ta sẽ cắt đứt các mạch máu của nó, từng cái một. Cuộc chiến sẽ diễn ra trên ba mặt trận."

Hắn giơ ba ngón tay lên.

"Thứ nhất: Truyền thông – Thao túng dư luận. Cô đã châm ngòi hoàn hảo. Chúng ta sẽ biến Công ty Tinh Hoa Media thành một cỗ máy tạo sóng thần. Mọi chi tiết về bê bối của Lê Thị sẽ được phơi bày liên tục, không ngừng nghỉ, với bằng chứng đanh thép. Mục tiêu không chỉ là làm cho công chúng phẫn nộ, mà là làm cho chính phủ không thể làm ngơ."

Đặng Hải Băng gật đầu. Đây là sở trường của cô, là nơi cô có thể dùng tiếng nói của mình.

"Thứ hai: Tài chính – Hủy diệt vốn hóa. Lê Thị là một đế chế giấy. Chúng ta sẽ tận dụng sự sụt giảm của cổ phiếu để phát động một cuộc chiến thâu tóm công khai. Chúng ta sẽ mua lại tất cả những công ty con có giá trị của chúng với mức giá hời, bóp nghẹt dòng tiền và phá vỡ cấu trúc vốn của chúng. Mục tiêu là làm cho Lê Thị phải bán đi những tài sản cốt lõi để bù lỗ."

"Thứ ba, và là quan trọng nhất: Chính trị – Cắt đứt chân rết. Lê Thị có thể lộng hành vì chúng đã mua chuộc và cấu kết với một số cá nhân có quyền lực. Cô đã có bằng chứng về việc 'chi phí bôi trơn'. Chúng ta sẽ không công bố chúng qua truyền thông. Chúng ta sẽ gửi chúng theo đường riêng, kín đáo, đến những nơi mà Lê Thị không bao giờ nghĩ tới. Mục tiêu là để những kẻ bảo kê chúng phải quay lưng lại, vì tự bảo vệ mình."

Hắn quay sang, cuối cùng nhìn thẳng vào Đặng Hải Băng. Ánh mắt đó sâu đến mức khiến cô cảm thấy tim mình như bị đóng băng.

"Cô, Đặng Hải Băng. Cô sẽ là trung tâm của mặt trận thứ nhất. Cô sẽ là gương mặt, là tiếng nói, là ngọn cờ tập hợp sức mạnh của quần chúng. Mọi hoạt động của cô sẽ được Tinh Hoa Media hỗ trợ tuyệt đối. Cô sẽ không cần phải làm gì ngoài việc tiếp tục nói lên sự thật và giữ vững sự kiên cường của mình. Chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cô."

Đặng Hải Băng hít một hơi thật sâu. Kế hoạch này không phải là một cuộc đấu công bằng. Nó là một cuộc chiến tranh tổng lực, được lên kế hoạch bởi một kẻ có tầm nhìn và tài lực vượt xa bất cứ doanh nhân nào cô từng biết.

"Tôi hiểu. Nhưng tôi có một câu hỏi." Đặng Hải Băng nói, giọng nàng không còn run rẩy nữa, đã mang theo sự sắc bén của một người đã chấp nhận cuộc chơi. "Anh muốn gì từ Tinh Hoa Media? Anh muốn tôi dùng nó để làm gì?"

"Tinh Hoa Media sẽ là cỗ máy thông tin của chúng ta." Trần Minh đáp, lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh từ trong túi. Hắn lướt nhẹ trên màn hình. "Bước đi đầu tiên, bắt đầu từ bây giờ."

Cú Đánh Phá Vỡ Vỏ Bọc

Chiếc xe dừng lại trước một biệt thự sang trọng, nằm khuất sau những hàng rào cây xanh ở Quận 7.

"Đây là đâu?" Đặng Hải Băng hỏi.

"Nhà riêng của ông Đỗ Văn Phúc, Tổng Giám đốc Công ty Xây dựng Tầm Cao." Trần Minh trả lời. "Công ty này là đơn vị thầu chính cho dự án nghỉ dưỡng tai tiếng của Lê Thị Group. Ông ta cũng là anh họ ruột của Lê Bá Toàn và là một mắt xích tài chính quan trọng của Lê gia."

Hắn lấy ra một chiếc laptop siêu mỏng, đặt lên đùi Đặng Hải Băng.

"Trong vòng năm phút nữa, cô sẽ công bố tin tức này lên trang cá nhân của mình. Nội dung: Đỗ Văn Phúc, người chịu trách nhiệm chính về bê bối giải tỏa mặt bằng ở ngôi làng cổ, đã rút khỏi Việt Nam bằng phi cơ riêng sáng nay. Đừng hỏi tại sao tôi biết. Chỉ cần cô đăng tin."

"Nhưng... chúng ta không thể xác minh điều đó. Nếu sai thì sao?" Đặng Hải Băng cảnh giác.

"Tin tức không cần xác minh, nó cần sự thật." Trần Minh lạnh lùng nói. "Tôi không quan tâm ông ta đang ở đâu. Việc của cô là tạo ra một cú sốc truyền thông, khiến cho mọi ánh mắt đều đổ dồn vào ông ta. Ông ta là Tổng Giám đốc của một công ty xây dựng. Một khi dư luận gào thét, các ngân hàng và đối tác sẽ lập tức cắt đứt hợp tác. Gãy một mắt xích, cả chuỗi sẽ lung lay."

Trần Minh nhìn vào mắt Đặng Hải Băng: "Bây giờ, cô không phải là một người tìm kiếm công lý. Cô là một chiến lược gia truyền thông."

Đặng Hải Băng nuốt nước bọt. Sức mạnh của người đàn ông này thật đáng sợ. Anh ta không chỉ muốn vạch trần, anh ta muốn hủy diệt.

Cô gõ bàn phím. Trong vòng ba phút, bài đăng đã được đăng tải lên trang cá nhân của cô.

Cùng lúc đó, tại Tòa tháp Lê Thị.

Lê Bá Toàn đang phát điên lên vì cơn bão truyền thông. Khi đội ngũ truyền thông vừa dập tắt được một vài trang tin tức nhỏ, thì bài đăng của Đặng Hải Băng lại xuất hiện, chĩa mũi nhọn vào Đỗ Văn Phúc.

"Khốn kiếp!" Lê Bá Toàn gầm lên, ném chiếc điện thoại vào tường. "Đỗ Văn Phúc rời đi từ sáng sớm, không một ai biết! Sao con nhỏ đó lại biết được?"

"Chủ tịch, chúng ta... chúng ta phải làm gì đây? Các đối tác tài chính đang gọi điện liên tục, họ muốn rút vốn khỏi dự án của Tầm Cao Construction!" Trưởng phòng tài chính hoảng hốt chạy vào báo cáo.

"Ngăn lại! Dùng tiền, dùng mọi thứ để ngăn lại! Và đặc biệt," Lê Bá Toàn đột nhiên dừng lại, ánh mắt hắn trở nên nguy hiểm, tỏa ra linh lực Trúc Cơ kỳ sơ kỳ mỏng manh, khiến không khí trong phòng trở nên nặng nề hơn. "Hãy điều tra cái công ty Hỗn Nguyên Holdings đó! Ta muốn biết chúng là ai, và kẻ nào đang đứng sau việc thâu tóm Tinh Hoa Media! Chỉ có một kẻ có tài lực và sự thâm độc kinh khủng mới có thể làm được điều này!"

Hắn hiểu rõ. Đây không còn là cuộc chiến của một sinh viên nổi loạn nữa. Đây là cuộc chiến của một con cá mập thực sự đã xuất hiện.

Tại Văn phòng bí mật của Hỗn Nguyên Holdings.

Trần Minh nhận được thông báo từ Khí Linh.

"Chủ nhân, lệnh trừng phạt tài chính đầu tiên đã kích hoạt. Đồng thời, ba nguồn tài chính cấp cao của Lê Thị Group đã bắt đầu bị nghi ngờ. Phân tích hoàn tất."

Trần Minh gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo.

Hắn nhìn sang Đặng Hải Băng, người đang nhìn hắn với vẻ kinh ngạc và sợ hãi.

"Nước đi thứ hai. Ngay bây giờ, cô hãy đi đến Công ty Tinh Hoa Media. Cô là giám đốc mới. Hãy triệu tập một cuộc họp khẩn cấp. Yêu cầu toàn bộ nhân viên phải có mặt, kể cả những kẻ đã tham gia tấn công cô. Mục tiêu: Tái cấu trúc và thanh lọc."

Hắn đứng dậy. "Tôi đã cho cô sức mạnh. Bây giờ, cô phải học cách dùng nó. Và chuẩn bị tinh thần cho trận chiến thực sự, Đặng Hải Băng. Sóng gió ngoài đời thực, còn tàn khốc hơn nhiều so với đấu kiếm trong bí cảnh."

Hắn không nói gì thêm, lẳng lặng biến mất khỏi phòng, để lại Đặng Hải Băng một mình giữa căn phòng đầy màn hình và dữ liệu. Cô biết, cuộc đời mình đã rẽ sang một lối đi không thể quay đầu. Cô không còn là sinh viên Ngôn ngữ Anh nữa. Cô là ngọn cờ chiến lược của một kẻ săn mồi vĩ đại.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro