1. Tân Sinh

Bà đỡ: "Tiên sinh, Lam phu nhân sinh rồi, chỉ là..."

Lam Khải Nhân: "Chỉ là cái gì?"

Bà đỡ: "Tiểu công tử không khóc, có vỗ lòng bàn tay, gan bàn chân cũng không lên tiếng"

Lam Khải Nhân: "Đem hài tử ôm qua cho ta"

"Đây ạ" bà đỡ vào nhà đem tiểu công tử bọc cẩn thận, ôm ra đưa tới cho Lam Khải Nhân. Lam Khải Nhân tiếp nhận hài tử, hướng Bán Hạ Đường đi đến, bất chấp gia quy, cao giọng nói:

"'Tam thúc phụ, mau nhìn xem đứa nhỏ này!"

Bán Hạ ôm ngang tiểu công tử, nhìn sắc mặt phát tím, một chưởng chụp ngay ngực, tiểu công tử kịch liệt ho khan lên, ho ra rất nhiều chất lỏng vẫn đục, sắc mặt mới chuyển hồng, lại cầm tay tiểu công tử bắt mạch, nói: "Tiểu công tử ta trị không được. Là chứng thất hồn"

Lam Khải Nhân: "Thất hồn? Ở Vân Thâm sao lại thất hồn? Chứng thất hồn sẽ như thế nào?"

Bán Hạ: "Thường thấy nhất chính là si ngốc hoặc chết non, cũng có thể là thiên tài hạng nhất. Khải Nhân, ngươi không phải có qua lại với đồ đệ của Bão Sơn sao? Có lẽ nàng có biện pháp. Nếu nàng cũng không thể trị, cũng chính là vận mệnh đứa nhỏ này đã như vậy"

Lam Khải Nhân: "Ta phân phó môn sinh đi tìm người"

Bán Hạ: "Nàng không phải cùng Ngụy công tử ở Giang gia sao?"

Lam Khải Nhân: "Hẳn phu thê hai người thành hôn xong đã rời khỏi Giang gia. Tam thúc phụ, ta muốn đem đứa nhỏ này để lại cho mẫu thân nó nuôi"

Bán Hạ: "Nếu đã như vậy, để đứa nhỏ ở cạnh bên người mẫu thân, người trong tộc cũng sẽ không nói gì, yên tâm đi, ta sẽ nói qua"

Lam Khải Nhân: "Tạ Tam thúc phụ" Nói xong, liền ôm tiểu công tử trở lại Long đảm tiểu trúc, giao cho Lam phu nhân, nói: "Trưởng tẩu, đứa nhỏ này, ngài tự mình nuôi nấng"

Lam phu nhân ôm ngang hài tử, nói: "Được. Nhị công tử danh Trạm, kêu Lam Trạm"

Lam Khải Nhân giật giật môi, vẫn là không đem việc đứa nhỏ thần hồn không được đầy đủ tiết lộ cho trưởng tẩu.

Lam Khải Nhân: "Huynh trưởng, A Trạm thần hồn không được đầy đủ, ta muốn đem A Trạm để lại cho trưởng tẩu tự tay nuôi nấng."

Thanh Hành Quân thở dài, nói: "Như vậy cũng tốt. Tại sao thần hồn lại không được đầy đủ, do thời gian mang thai xuất hiện việc ngoài ý muốn?"

Lam Khải Nhân: "Không biết. Hơn nữa ta chưa cùng trưởng tẩu nói qua"

Thanh Hành Quân: "Nàng mới sinh, tâm thần không yên cũng không tốt. Về sau chậm rãi rồi nói sau"

Lam Khải Nhân: "Huynh trưởng, ta phân phó môn sinh đi tìm Tàng Sắc Tán Nhân, một mạch Bão Sơn tinh thông y thuật, có lẽ có thể trị liệu."

Thanh Hành Quân: "Có thể thử một lần. Chẳng qua nếu trị hết, cũng không cần lập tức nói cho người trong tộc, để A Trạm ở bên người mẫu thân nhiều thêm chút thời gian."

Lam Khải Nhân biết huynh trưởng lại nghĩ tới sự tình của A Hoán, liền đồng ý. Phái môn sinh tìm người, tìm hai tháng có thừa, còn chưa tìm được.
Lam Khải Nhân báo trong tộc, vì tiểu Lam nhị công tử tròn 100 ngày, bày ra yến hội, rốt cuộc cũng mời tới vợ chồng Tàng Trạch. Sau yến hội, Lam Khải Nhân nói: "Ngụy công tử, Ngụy phu nhân xin theo ta."

Nói đem hai người dẫn đến Long đảm tiểu trúc. "Không dối gạt nhị vị, tiểu công tử danh Trạm, có chứng thần hồn không được đầy đủ, mong rằng Tàng Sắc Tán Nhân viện thủ cứu trị. Phu nhân nhà ta cũng không biết việc này, còn thỉnh Ngụy phu nhân che giấu"

Tàng Sắc Tán Nhân: "Ta còn phải xem nguyên do. Không phải ai mất thần hồn cũng đều có thể bổ sung vào. Ta hiểu, Trường Trạch, ngươi ở bên ngoài chờ một chút, ta vào xem."

Ngụy Trường Trạch: "Cần thận, không cần miễn cưỡng."

Tàng Sắc Tán Nhân: "Yên tâm, ta biết."

Lam Khải Nhân: "Không cần vào nhà, ta đi đem đứa nhỏ ôm ra là được"

Nói rồi vào phòng, hướng Lam phu nhân nói: "Trưởng tẩu, hôm nay trong tộc bày yến hội mừng 100 ngày, ta mang A Trạm đi ra ngoài đưa nhóm trưởng lão trong tộc nhìn một cái, sau cho người đưa về"

Lam phu nhân: "A Trạm có phải hay không sinh bệnh?"

Lam Khải Nhân: "Đứa nhỏ nhỏ như vậy, làm sao sinh bệnh, trưởng tẩu không cần nghĩ nhiều, cứ an tâm mà dưỡng" Nói xong đem Lam Trạm ôm ra, giao trong tay Tàng Sắc Tán Nhân.

Tàng Sắc ôm đứa nhỏ trong lòng ngực, nhìn kỹ, lại đem tay bắt mạch, nói: "Thần hồn thoạt nhìn là hoàn chỉnh mà"

Lam Khải Nhân: "Nhưng mà Tam thúc phụ nói.."

Lam Khải Nhân nói còn chưa dứt lời thì bỗng thấy Lam Trạm mở mắt ra, đối với Tàng Sắc ngọt ngào cười, Lam Khải Nhân kinh ngạc nói: "Trưởng tẩu có nói đứa nhỏ này chưa bao giờ có quá nhiều biểu tình trên mặt. Đi, đi Bán Hạ Đường"

Lam Khải Nhân cùng Tàng Sắc và Nguỵ Trường Trạch ôm Lam Trạm cùng nhau đi vào Bán Hạ Đường.

Lam Khải Nhân: "Tam thúc, mau xem A Trạm cười. Ngụy phu nhân nói A Trạm không phải không có thần hồn không được đầy đủ. Ngài mau nhìn lại xem"

Bán Hạ bắt mạch trên tay Lam Trạm xem qua, nói: "Không phải chứ, thần hồn chữa trị nào có chữa trị nhanh như vậy....Khải Nhân, ngươi ôm A Trạm, ta bắt mạch lại"

Lam Khải Nhân tiếp nhận Lam Trạm, Lam Trạm lại khôi phục vẻ mặt vô biểu tình. Bán Hạ lại bắt mạch, nói: "Lúc này đúng rồi, đúng thật là thần hồn không được đầy đủ. Ngụy phu nhân mời bắt mạch !"

Tàng Sắc cẩn thận quan sát một trận, lại bắt mạch: "Đúng thật là thần hồn không được đầy đủ, nhưng mà vừa rồi vẫn còn bình thường"

Bán Hạ đột nhiên hỏi: "Ngụy phu nhân có phải hay không có hỉ ?"

Tàng Sắc: "Đúng...Mới hai tháng"

Bán Hạ: "Vậy cũng không thể phân biệt nửa hồn A Trạm là ở trên người Ngụy phu nhân hay trên người Ngụy tiểu công tử"

Ngụy Trường Trạch giọng yếu ớt nói: " Hẳn là không phải phu nhân của ta"

Lam Khải Nhân: "Thỉnh Ngụy công tử cùng Ngụy phu nhân tạm thời định cư Vân Thâm được không? Ngụy phu nhân có thai cũng không thích hợp bôn ba đường dài"

Ngụy Trường Trạch nhớ tới mấy ngày này Tàng Sắc ăn gì nôn nấy, vì thế nói: "Vậy quấy rầy Lam gia. Chỉ là vợ chồng hai ta đã rời khỏi Giang gia, cũng không hy vọng truyền tin tức ra ngoài"

Lam Khải Nhân đem hai khối ngọc lệnh thông hành đưa cho Ngụy Trường Trạch, nói: "Nếu muốn che giấu tung tích, làm phiền Ngụy công tử cùng Ngụy phu nhân xuống núi đi một vòng rồi trở về."

Ngụy Trường Trạch: "Cũng được. Chúng ta đi ra ngoài hai ngày rồi chuyển về"

Qua hai ngày, đợi Vân Thâm khách khứa đều tan, Ngụy Trường Trạch mang theo Tàng Sắc Tán Nhân thoát khỏi mấy cái đuôi đeo bám, lặng lẽ trở lại Vân Thâm. Lam Khải Nhân đặc biệt vì hai người, ở gần Long đảm tiểu trúc quét tước một cái khách viện.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro