C12: Hẹn Hò
Sau vụ bắt giữ cánh tay phải của Tổ chức, Joong vẫn tiếp tục điều tra, nhưng hắn dành sự chú ý lớn hơn cho Dunk. Hắn biết, để khám phá ra bí mật của Dunk, hắn phải xây dựng lòng tin thay vì dùng vũ lực.
"Hôm nay cuối tuần," Joong nói, nhìn Dunk đang ngồi vẽ phác thảo. "Chúng ta đi công viên giải trí đi. Em cần thư giãn."
Dunk ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng chấp nhận. "Anh muốn dẫn vợ đi chơi sao? Được thôi, nhưng anh phải mua cho em thật nhiều kem và vòng hoa."
Buổi hẹn hò ở công viên giải trí diễn ra hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng. Joong, mặc dù cố gắng làm dịu, nhưng ánh mắt vẫn luôn quét qua đám đông để tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào. Dunk thì liên tục cảm nhận mùi vị của độc tố và chất kích thích trong không khí, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ hồn nhiên của thiếu gia.
Họ chơi trò tàu lượn siêu tốc. Joong hét lên vì tốc độ, còn Dunk cười rạng rỡ, sự kích thích của vị Tang Thi Vương đã được giải phóng. Joong nhìn khuôn mặt phấn khích của Dunk, và Joong cảm thấy nhẹ nhõm một cách kỳ lạ.
"Em rất hợp với màu đỏ," Joong bất chợt nói, nhìn đôi mắt đỏ rượu của Dunk.
Dunk mỉm cười. "Vậy anh có mua thêm kem dâu cho em không?"
Joong thở dài, nhưng trong mắt lại ánh lên sự cưng chiều hiếm thấy. Hắn mua cho Dunk một cây kem ốc quế lớn vị dâu và vani. Dunk đứng tựa vào hàng rào gỗ, thích thú liếm lớp kem mát lạnh.
"Anh biết không, vị ngọt này làm em nhớ đến..." Dunk chưa kịp nói hết, một giọt kem đã rơi xuống cằm cậu.
Joong bật cười nhẹ, một nụ cười hiếm hoi. Hắn đưa tay ra, quệt nhẹ giọt kem trên cằm Dunk. Khoảnh khắc Joong đưa ngón tay lên miệng, nếm vị kem, điện thoại hắn rung lên dồn dập.
"Đội trưởng, chúng tôi phát hiện một nhóm sát thủ cao cấp được gửi đến khu vực anh đang ở. Chúng đã biết anh đang điều tra R.D. và Kỹ sư Hóa học. Mục tiêu của chúng... là ám sát anh!"
Joong lập tức nắm chặt tay Dunk, khuôn mặt biến sắc. "Dunk, có chuyện rồi. Anh sẽ đưa em đến nơi an toàn."
Nhưng đã quá muộn. Ngay lập tức, từ phía khu rừng nhân tạo, nơi Joong vừa kiểm tra độ an ninh, một nhóm bốn tên sát thủ, tất cả đều mặc đồ đen và trang bị vũ khí chuyên nghiệp, lao ra. Chúng không cần ẩn nấp, mà nhắm thẳng vào Joong Archen, người đang đứng ở khu vực mở.
Joong đẩy mạnh Dunk ra, chiếc kem trên tay cậu rơi xuống đất. Hắn rút súng. "Chạy đi, Dunk!"
Dunk không chạy. Cậu nhìn Joong bị bao vây. Cậu biết, với trình độ của bọn sát thủ này, chỉ mình Joong thì sẽ không có cơ hội sống sót.
Trong khoảnh khắc Joong tập trung chiến đấu , Dunk đã nhanh chóng xoay người chạy vào khu rừng tối. Vài giây sau, một bóng đen lao ra từ phía sau Joong, không phải để chạy, mà để chiến đấu.
Joong Archen ngạc nhiên khi thấy Bóng Đêm xuất hiện, với chiếc mặt nạ che nửa mặt và khẩu súng giảm thanh.
Lần này, Bóng Đêm không chỉ yểm trợ. Hắn ta chiến đấu bằng tay không với tốc độ và sức mạnh phi nhân loại.
Dunk sử dụng sức mạnh Tang Thi bị dồn nén, tung ra những cú đấm và đá chính xác, mạnh mẽ. Cậu muốn kết thúc trận chiến nhanh nhất có thể. Tuy nhiên, việc sử dụng sức mạnh quá mức sau khi hồi phục chưa lâu đã khiến cơ thể Natachai suy yếu một cách đột ngột.
Joong vừa chiến đấu với hai tên còn lại, vừa theo dõi Bóng Đêm. Joong nhận ra, người này đang mất sức nhanh chóng.
Khi Dunk kết liễu tên sát thủ cuối cùng, Joong lao tới. Hắn cần bắt giữ Ám Sát Viên Bóng Đêm này để lý giải mọi thứ.
Joong quăng súng, lao vào khóa tay Bóng Đêm từ phía sau.
"Đứng lại! Anh là ai?" Joong gầm gừ, lực tay mạnh mẽ.
Dunk, vì quá mệt mỏi và kiệt sức, không thể phản kháng lại Joong. Cơn đau lan ra từ vết thương cũ.
"Bỏ ra... Chồng!"
Tiếng kêu nũng nịu và quen thuộc đó xuyên thẳng vào tai Joong. Giọng nói này, dù bị méo đi vì kiệt sức, vẫn là giọng nói của Dunk Natachai!
Joong Archen sững sờ. Hắn buông lỏng tay.
Ngay lập tức, Dunk cố gắng đẩy Joong ra để chạy trốn, nhưng Joong nhanh hơn. Hắn túm lấy mép chiếc mặt nạ.
Trong cuộc giằng co chớp nhoáng, chiếc mặt nạ rớt xuống.
Dưới ánh đèn đường lờ mờ, khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp của Dunk Natachai, người hôn phu yếu ớt, lộ ra. Mồ hôi lấm tấm trên trán, hơi thở nặng nhọc, nhưng ánh mắt đỏ rượu vẫn toát ra sự nguy hiểm và quyền lực kinh hoàng.
Các thành viên SCI vừa chạy đến hiện trường há hốc mồm.
Thiếu gia yếu ớt Natachai... vừa đánh ngang tay với Joong Archen và hạ gục bốn sát thủ chuyên nghiệp?!
Joong không quan tâm đến mọi người. Hắn nhìn chằm chằm vào Dunk. Sự giận dữ dù đã phần nào đoán được vẫn bùng nổ trong hắn.
"Em... là Bóng Đêm?" Joong thì thầm, giọng khàn đặc vì sốc.
Dunk không nói gì, chỉ nhìn hắn với ánh mắt thách thức và mệt mỏi.
Joong Archen lập tức kéo mạnh Dunk lên vai, khóa chặt cậu.
"Về nhà! Ngay lập tức!"
Joong mang theo sự giận dữ và chiếm hữu tuyệt đối. Hắn mặc kệ đội SCI và hiện trường vụ án, hắn chỉ muốn độc quyền Dunk Natachai.
Về đến biệt thự, Joong ném Dunk lên giường một cách thô bạo.
Dunk cố gắng lấy lại hơi thở. "Joong! Anh bình tĩnh lại đi!"
Joong lao tới, quỳ trên giường, giữ chặt hai cổ tay Dunk. Hắn nhìn vào đôi mắt đỏ rượu kia, đầy sự phẫn nộ và khao khát.
"Bình tĩnh? Em nói dối anh! Em là kẻ nói dối nguy hiểm nhất mà anh từng gặp! Em là ai? Hacker? Hay sát thủ?"
"Em là vợ anh," Dunk trả lời, giọng nói yếu ớt dần nhưng đầy sự thách thức. "Anh muốn biết bí mật của em sao? Hãy tự mình khám phá đi, Joong Archen!"
Dunk vươn tay, vuốt ve má Joong. Sự mời gọi đầy quyến rũ.
Joong Archen đã hoàn toàn sụp đổ trước người con trai này. Hắn không còn muốn điều tra nữa. Hắn chỉ muốn chiếm hữu và khẳng định chủ quyền trên mọi thứ thuộc về Dunk.
Hắn cúi xuống, hôn Dunk một cách cuồng dại, thô bạo hơn bất kỳ lần nào. Đây là nụ hôn của sự giận dữ, khao khát, và sự đầu hàng. Joong xé toạc lớp áo của Dunk, khắc lên người cậu một vết cắn độc quyền, thề sẽ không bao giờ để Dunk giấu hắn bất kỳ bí mật nào nữa.
Đêm đó, Joong Archen không chỉ chinh phục được thân thể Dunk, mà còn chính thức đánh dấu sự đầu hàng của hắn trước tình yêu và sự nguy hiểm của người vợ bí ẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro