chap 116
Sau một số chuyện đã xảy ra, tôi biết vị trí của Trần Doãn Bách ở trong lòng tôi đã khác trước rất nhiều, tôi thật tâm muốn chăm chút cho mối quan hệ của chúng tôi và ở bên nó lâu nhất có thể. Tôi mở lòng với Trần Doãn Bách hơn và thêm nó vào những kế hoạch trong tương lai của bản thân, dẫu biết có thể chúng tôi chỉ đồng hành cùng nhau một đoạn đường, nhưng tôi không muốn phải hối hận.
Vũ Trung Hiếu và Đặng Bảo Ngọc đã đi được một quãng khá xa, tôi không nhìn thấy vẻ mặt của hai đứa, chỉ nghe được giọng nói rất ngứa đòn của Vũ Trung Hiếu:
"Nhưng tớ trót bế cậu rồi, cậu định làm gì tớ?"
Đặng Bảo Ngọc lại tiếp tục giãy giụa.
"Mày đừng có thách tao..."
"Ừ, tớ có thách cậu đâu." Vũ Trung Hiếu gật đầu, nói chuyện rõ chân thành, "Thôi để yên tớ đưa xuống phòng y tế, mọi người đang nhìn mình kìa."
Đang hóng hớt thì chợt có một giọng nói rất đáng sợ vang lên sau lưng chúng tôi:
"Hai bạn này đang trong ca trực đúng không? Sao lại tự ý rời vị trí thế này?"
Tôi và Mạc Lan Thảo sợ hãi quay đầu lại, trông thấy khuôn mặt không cảm xúc của cô Nhung.
Phải làm sao để chúng tôi giải thích với cô Nhung vừa có chuyện bất thường xảy ra bây giờ...
---
Buổi chiều, trời đột nhiên mưa tầm tã, tất cả kế hoạch học tập của học sinh đều bị hủy, chúng tôi được ở trong phòng hoạt động tự do.
Tôi và Mạc Lan Thảo đem chuyện hóng hớt được lúc trưa kể cho cả phòng, sau khi nghe xong, phòng tôi chia làm hai phe: một phe thì cho rằng Đặng Bảo Ngọc xứng đáng với người tốt hơn (cụ thể là Mai Minh Việt), phe còn lại thì bênh Vũ Trung Hiếu, bởi vì: "Vũ Trung Hiếu đã thay đổi rất nhiều, hơn nữa cả hai đứa vẫn còn tình cảm với nhau, Đặng Bảo Ngọc nên thử cho Vũ Trung Hiếu một cơ hội để sửa sai".
Mạc Lan Thảo là đại diện của phe bảo vệ Mai Minh Việt, con bé đưa ra bằng chứng rất thuyết phục:
"Mai Minh Việt mới là thằng thích Đặng Bảo Ngọc trước, từ hồi đầu năm lớp 10 thằng Mai Minh Việt đã quan tâm Đặng Bảo Ngọc vãi, ai cũng tưởng hai đứa sẽ thành đôi thì thằng Vũ Trung Hiếu chen chân vào. Mà lúc đấy Mai Minh Việt vẫn còn trong hội Nguyễn Tuấn Đạt, tính ra thằng Vũ Trung Hiếu trắng trợn cướp bồ của bạn, nhân cách nó từ đầu đã có vấn đề." Mạc Lan Thảo lắc đầu, giọng nói ngập tràn phán xét, "Ai rồi cũng phải gặp vài ba con ếch trước khi tìm được hoàng tử của đời mình thôi, tao tin Mai Minh Việt sẽ là sự lựa chọn đúng đắn."
"Mai Minh Việt mà đòi làm hoàng tử?" Mạc Hồng Hạnh cười khẩy, "Lúc thằng Mai Minh Việt tán Đặng Bảo Ngọc, con Đặng Bảo Ngọc chẳng tỏ thái độ gì cả, chúng nó đã yêu nhau đâu mà có chuyện cướp bồ của bạn, Vũ Trung Hiếu và Mai Minh Việt vẫn cạnh tranh công bằng."
Mạc Hồng Hạnh ngừng lại một chút để uống nước, nói tiếp:
"Chúng mày nên nhớ thời gian Đặng Bảo Ngọc yêu Vũ Trung Hiếu thì Mai Minh Việt cũng yêu Đào Minh Thu, đừng có nói chuyện như thể từ đầu đến cuối thằng Việt chỉ yêu một mình Đặng Bảo Ngọc, nghe chối vãi."
Mạc Lan Thảo cắt ngang:
"Chẳng lẽ Việt không được quyền thích người khác à? Đặng Bảo Ngọc yêu Vũ Trung Hiếu thì thằng Mai Minh Việt cũng có quyền tìm hạnh phúc chứ, hơn nữa Mai Minh Việt chia tay Đào Minh Thu lâu lắm rồi, nó thích lại Đặng Bảo Ngọc là chuyện bình thường, người ta ly hôn còn tái hôn được nữa là."
"Thế thì tình cảm của thằng Mai Minh Việt dành cho Đặng Bảo Ngọc cũng thường thôi, có gì đặc biệt đâu." Mai Quỳnh Anh bĩu môi.
Dương Thu Trang cãi lại:
"Còn hơn thằng Vũ Trung Hiếu, lúc yêu Đặng Bảo Ngọc vẫn flirt hết con này đến con khác, đéo biết giới hạn là gì, Đặng Bảo Ngọc khóc bao nhiêu lần vì thằng l đấy rồi."
Mạc Hồng Hạnh lắc đầu, nhìn mấy đứa theo phe Mai Minh Việt như nhìn một đám thiểu năng, nói ra bí mật động trời:
"Thằng Nguyễn Đức Kiên không tốt như bọn mày nghĩ đâu, bọn mày biết vì sao Mai Minh Việt yêu Đào Minh Thu không? Bọn mày có nhận ra Đào Minh Thu cười lên rất giống Đặng Bảo Ngọc không?"
Mạc Hồng Hạnh hài lòng nhìn vẻ kinh ngạc và nghi hoặc trên mặt chúng tôi, từ tốn nói:
"Bọn mày nhớ ngày xưa Mai Minh Việt đánh nhau với Nguyễn Tiến Thành vì con Đào Minh Thu không? Sau đấy tao vô tình nghe lỏm được Nguyễn Tuấn Đạt nói chuyện với Trần Doãn Bách, thực ra Mai Minh Việt đánh Nguyễn Tiến Thành không phải vì Đào Minh Thu cắm sừng nó với thằng Nguyễn Tiến Thành, mà là do thằng Nguyễn Tiến Thành bóc ra lý do nó yêu con Đào Minh Thu. Thằng Mai Minh Việt cũng tồi bỏ mẹ chứ chẳng tốt lành đâu, ít ra Vũ Trung Hiếu thể hiện hết khuyết điểm của nó ra và chủ động thay đổi vì Đặng Bảo Ngọc. Quan trọng nhất là chúng nó vẫn còn tình cảm, chứ thằng Nguyễn Đức Kiên có theo đuổi thêm chục năm nữa Đặng Bảo Ngọc cũng chẳng rung động."
Sang ngày thứ ba, trời nắng đẹp. Buổi sáng chúng tôi được ra sân luyện tập điều lệnh đội ngũ, đến chiều tiếp tục học tư thế động tác bắn súng.
Buổi tối không có việc gì làm, mấy đứa con gái phòng tôi ra ngoài chơi hết, Vũ Minh Phương và Dương Thu Trang thì phải đi trực, trong phòng còn mỗi tôi, Mạc Lan Thảo và Mạc Hồng Hạnh. Đáng ra tôi có thể đi tìm Trần Doãn Bách nhưng hai con bé kia cứ lảm nhảm vào tai tôi câu chuyện cô bé vì trai bỏ bạn, cuối cùng không ai thèm chơi chung, thế là tôi đành phải ở lại phòng với chúng nó.
Con Mạc Lan Thảo bảo tôi đi kiếm thêm người để chơi Uno, tôi hào hứng đề xuất:
"Tao gọi Trần Doãn Bách lên đây được không?"
"Haiz..." Mạc Hồng Hạnh chẹp miệng, nó thở dài, lắc đầu nhìn tôi bằng ánh mắt đánh giá, "Có cần phải thế không Tru? Mày thiếu hơi người yêu vài tiếng là không chịu được hả?"
Mạc Lan Thảo vỗ vai Mạc Hồng Hạnh:
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro