Chương 3: Máu S
Chương 3: Máu S
"Làm chết máu S!"
~*~
Trước khi Diệp Xuyên Trạch xuyên qua chính là một kẻ có cuộc sống đắc ý, cuộc đời cậu phần lớn dành thời gian phấn đấu cho cuộc sống, học hành, sự nghiệp,... Đối với mấy cái thần thoại sử thi truyện ký trong thần ma đế vương cậu hiểu biết rất ít. Cậu biết Hồng Quân là ai, biết Tam Thanh là ai, biết Phục Hy Nữ Oa là ai, nhưng... cậu không biết La Hầu là ai, chuyện này đã định trước tương lai thê thảm của cậu, đều là Kiếm Tam* sai! (tên một game, bên Trung gọi là Kiếm Hiệp Tình Duyên 3, tắt là Kiếm Tam, bên mình lúc trước gọi Võ Lâm Truyền Kỳ 3, giờ thì người ta đóng game này rồi, đồ họa rất đẹp đó)
Diệp Xuyên Trạch này tính tình xấu xa có thể nói là hung tàn, có thù sẽ báo, nói trắng chính là lòng dạ hẹp hòi. Từ khi sau xuyên đến hồng hoang, cậu vẫn luôn xem mình là một tiên nhân, tuy rằng hiện nay cậu vẫn chưa tu thành hình người, nhưng này cũng không gây trở ngại cho cậu tự mình định vị. Cậu ghét nhất là bị người khác đánh chủ ý, những tiên nhân muốn sở hữu cậu, đem cậu làm pháp bảo đều là kẻ thù!
Thật bất hạnh, La Hầu không chỉ muốn thu Diệp Xuyên Trạch làm pháp bảo, mà còn còn phó chư với hành động , trọng điểm là còn thành công! Thiện cảm của Diệp Xuyên Trạch với La Hầu -1000000, thành công mở ra mô thức báo thù.
Mặc kệ nội tâm Diệp Xuyên Trạch căm hận La Hầu cỡ nào, có bao nhiêu muốn chém chết y, băm tiên thi, nhưng ... có một điều không thể thay đổi là cậu không đánh lại La Hầu. Được xưng Ma tổ La Hầu sức chiến đấu tuyệt đối là vô hạn, tung hoành hồng hoang khó gặp đối thủ. Cho nên Diệp Xuyên Trạch chỉ có thể chịu đựng, kiềm chế sát ý mãnh liệt trong nội tâm, nghe lời dịu ngoan để La Hầu cưỡi. Không sai, cưỡi.
Diệt thế hắc liên mười hai cánh, công kích và phòng thủ đều đạt cực phẩm linh bảo bẩm sinh. Có thể trở thành pháp bảo công kích, nhưng cũng có thể là pháp bảo tọa kỵ. Lúc làm pháp bảo tọa kị, còn mang lá chắn phòng ngự vô địch nha! Đối với việc này, La Hầu cảm thấy rất vừa lòng, không hổ là pháp bảo y coi trọng. Đối với việc này, Diệp Xuyên Trạch chỉ có một phản ứng, ha ha... La Hầu! Sớm hay muộn đại gia sẽ làm đến chết tiểu yêu tinh mê người ngươi! Dám đem đại gia thành ngựa cưỡi à!
Đối với pháp bảo hắc liên diệt thế mười hai cánh mới thu gần đây, La Hầu cảm thấy hết sức hài lòng, có thể cho một đánh giá tốt. Nếu muốn nói có cái gì bất mãn thì là đóa hắc liên này mở thần trí, trọng điểm là hoa sen nhỏ này không bao giờ nghe lời, luôn nghĩ đến việc phản bội. Giống như bây giờ, La Hầu đang đánh nhau với người ta! Hoa sen nhỏ dưới thân lại không nghe lời, động tác né tránh chậm nửa nhịp, vì thế La Hầu bi kịch.
Vì Diệp Xuyên Trạch không phối hợp, né trễ, La Hầu bị phép thuật của đối phương bắn trúng, thật bất hạnh đây là đại chiêu, vì thế La Hầu hộc máu . La Hầu vươn tay lau vết máu tràn ra khóe miệng, sắc mặt thoáng cái trầm xuống, ánh mắt dâng lên sắc tàn bạo, rất lâu rồi y chưa chảy máu. Diệp Xuyên Trạch bị La Hầu cưỡi dưới người cảm nhận rõ ràng sự ngoan lệ bạo ngược từ y truyền đến, không khỏi run rẩy, hình như cậu vừa làm ra một chuyện ngu xuẩn.
"La Hầu, sát nghiệt của ngươi quá nặng, thiên đạo khó dung! Hôm nay ta phải thay trời hành đạo, lấy mạng của ngươi!"
Hình như việc La Hầu bị thương khiến đối phương sĩ khí dâng cao, tiên nhân áo trắng vốn khẩn trương lo lắng, lúc này mặt mày giãn ra, ngôn từ chính nghĩa đạo mạo.
Diệp Xuyên Trạch nghĩ, ánh mắt La Hầu nhìn đối phương bây giờ chắc chắn là ánh mắt nhìn người chết. Trong trạng thái chiến đấu mở ra mô thức trào phúng, ngươi nói xem đây là ngươi muốn chết phải không? Muốn chết à? Vẫn là muốn chết? Giá trị cừu hận của BOSS tăng cao như thế, ngươi cũng không sợ BOSS cuồng bạo à. Muốn Diệp Xuyên Trạch nói gì thì giờ phút này, điều chính xác cậu phải làm là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, bỏ đá xuống giếng, thừa dịp La Hầu bị thương kiệt sức, khởi động vũ khí, hung hăng đấm xuống mặt y một đấm, còn sợ đấm không chết y! Chậc chậc, quả nhiên là chỉ số thông minh cùi bắp, chết không oan uổng!
La Hầu lạnh lùng hừ một tiếng, ngữ khí cực kỳ cuồng vọng kiêu ngạo nói:
"Thiên đạo, ta coi như cái rắm! Mạng của ông, không tới phiên ngươi lấy!"
Nói xong, liền cầm kiếm phất tay chém tới, một luồng kiếm ý bạo ngược ngoan lệ cuồn cuộn nổi lên thành gió bão, đánh về phía đối phương không lưu tình. Tiên nhân áo trắng né tránh không có hiệu quả, thương tới chỗ yếu hại, hộc máu không ngừng. Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi, La Hầu phất tay hóa ra một ngọn lửa đánh về phía đối phương, liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, trong khoảnh khắc, tiên nhân áo trắng đã bị đốt ra tro.
Đây mới là cách đánh chính xác! Diệp Xuyên Trạch cảm khái, ba mươi năm La Hầu chăm chỉ với phương pháp PK chính xác, tiêu chuẩn bản mẫu sách giáo khoa. Tuy rằng Diệp Xuyên Trạch ghét La Hầu, nhìn y chỗ nào cũng không vừa mắt, nhưng không thể không thừa nhận, La Hầu người này là một nhân vật. Chưa nói đến một thân tu vi cao thâm, chỉ riêng phần cuồng vọng kiêu ngạo kia của y, trên trời dưới đất khí phách duy ngã độc tôn, khiến cho người ta lác mắt.
Đại thế giới nguyên thủy, có vị tiên nhân nào dám giống y, luôn luôn độc ác nói, thiên đạo là cái rắm. Từ khi Bàn Cổ khai thiên tới nay, thế giới hồng hoang liền bị trói buộc dưới ước chế của thiên đạo. Phàm là người tu tiên, không ai là không bị thiên đạo quản chế, không ai dám không tuân thiên đạo. Ngay cả Diệp Xuyên Trạch cậu cũng kính sợ thiên đạo, bởi vì lai lịch của cậu phi phàm, uy áp của thiên đạo mà cậu phải chịu đều mạnh hơn so với bất cứ kẻ nào. Cậu chậm chạp không thể biến hóa, đúng là bởi vì thiên đạo không đồng ý! Nhưng mặc dù là như vậy, cậu cũng không phản kháng uy áp của thiên đạo chút nào, cậu không có hứng thú đi tìm chết.
Diệp Xuyên Trạch quyết định, vì những lời này của La Hầu, cậu tăng cho y một trăm điểm độ thiện cảm. Ừ! Thì cứ như vậy khoái trá quyết định. La Hầu người này sau này nhất định là một tay đầu gấu, là một nhân vật nhất định sẽ khiến cho thiên đạo đau đầu, quả nhiên làm cho người ta trở nên thích hóng hớt!
Thu thập xong kẻ thù bên ngoài, bây giờ đến lúc giải quyết mâu thuẫn bên trong. Đánh bên ngoài trước an bên trong, nội loạn chưa diệt trừ, khó có thể toàn lực đối phó kẻ địch! La Hầu ngữ khí âm trầm:
"Ngươi cho rằng ta chết, là ngươi có thể chạy trốn?"
Diệp Xuyên Trạch nghe vậy thức thời giả chết, không online.
"Hừ!"
La Hầu hừ lạnh một tiếng thật mạnh:
"Ngu xuẩn!"
"Ngươi rằng ta chết, những kẻ được xưng là tiên nhân chính thống đó sẽ bỏ qua cho ngươi? Cực phẩm linh bảo bẩm sinh, có thế mà lại không nghĩ ra?"
Diệp Xuyên Trạch nghe vậy trầm mặc, điều y nói là sự thật, chỉ cần một ngày cậu chưa tu thành hình người, thì không thoát khỏi mệnh làm pháp bảo của người khác. Thèm nhỏ dãi cơ thể cậu không chỉ có một tên La Hầu này, toàn bộ tiên nhân hồng hoang này đều là uy hiếp của cậu.
"Hừ! Thay vì trốn đông trốn tây, không bằng đi theo ta. Nếu ngươi có thể tu thành hình người ta lập tức thả tự do cho ngươi."
Diệp Xuyên Trạch nghe xong cẩn thận suy nghĩ lại, cảm thấy đề nghị này không tồi, dù sao đi theo bên cạnh La Hầu cũng có thể tu luyện, bớt đi việc cần cẩn thận trốn tránh phiền toái. Vì thế, cậu mở miệng nói:
"Lời ngươi nói thật chứ?"
"Đương nhiên là thật. Ta không nuốt lời đâu."
"Ta đồng ý với ngươi."
La Hầu nghe vậy mới lộ ra vẻ tươi cười đầu tiên trong ngày, ngữ khí rất là vừa lòng nói:
"Hoa sen nhỏ, nếu làm người của ta, thì phải ngoan ngoãn nghe lời, đừng có hở ra là muốn phản bội, gây phiền phức cho ta."
Diệp Xuyên Trạch nghe xong cười lạnh một tiếng, ngữ khí lạnh lùng nói:
"Nếu ngươi không đem ta làm tọa kỵ, ngược lại ta có thể suy xét một chút."
"Cái này không được, đổi điều kiện."
La Hầu không chút nghĩ ngợi nói:
"Phòng ngự của ngươi vững chắc không dễ phá giải, càng so càng thấy ngươi là tọa kỵ an toàn nhất."
"Hừ! Ta chỉ có một điều kiện!"
"Cái này không được."
Diệp Xuyên Trạch thấy đàm phán thất bại, tiếp tục trầm mặc giả chết.
Hồi lâu mới nghe thấy La Hầu nói, ngữ khí mềm nhẹ nhưng lời nói âm tà:
"Ta luôn có thói quen trừ diệt bất kỳ uy hiếp nào, không lưu dù chỉ một tia tai họa ngầm, ngươi hiểu ý ta không hoa sen nhỏ?"
Nửa ngày, mới nghe âm thanh Diệp Xuyên Trạch lạnh lùng nói:
"Ngươi sợ chết đến thế à?"
"À... đương nhiên là sợ, sau khi chết tất cả đều hóa hư không. Thế giới này chưa làm ta phiền chán, ta không có dục vọng muốn chết."
Diệp Xuyên Trạch châm chọc nói:
"Không muốn chết, thì an phận tí, đừng gây thù khắp nơi nữa."
"Hoa sen nhỏ, ngươi không hiểu. Nếu không có kẻ địch mạnh, vậy thế giới này liền mất đi rất nhiều lạc thú. Đánh ngã kẻ địch mạnh mẽ trên mặt đất, chinh phục chúng! Máu tươi của chúng, khiến ta cảm thấy hưng phấn, kiêu hãnh, kích động!"
Nói xong, thần sắc La Hầu dần dần cuồng nhiệt vặn vẹo.
Diệp Xuyên Trạch khinh thường hừ lạnh, nói trắng ra chính là cái đồ có máu S!
Hết chương 3
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro