Huyền Thiên bí phủ
Từ chỗ Tống Thương Thư trở lại, Hàn Hiểu Đình cũng đỡ hơn phần nào phiền muộn. Nàng hiện tại bây giờ cần làm là xác định cảm giác của bản thân đối với Lâm Nhữ Yên, không thể vì chút ích kỉ nhất thời mà giữ lại nàng ở bên cạnh, như thế nàng thật là đối với Tiêu Phong cảm thấy hổ thẹn.
Nàng lại dần trở về như trước cùng Lâm Nhữ Yên thân thiết, Lâm Nhữ Yên cũng vì thế mà trở nên tươi tắn hơn hẳn.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, các nàng lại cùng nhau luyện kiếm. Hàn Hiểu Đình cách đây không lâu vừa giác ngộ được Tử Liên Thần Kiếm thức thứ năm: Kiếm Ý Tương Thông.
Nàng cùng Lâm Nhữ Yên nói, Lâm Nhữ Yên cũng thay nàng vui mừng " Thật tốt rồi, hiện tại liền biểu diễn cho ta xem, được sao? "
Hàn Hiểu Đình do dự, ngay khi vừa luyện thành thức thứ năm, nàng liền nóng lòng chạy đến rừng cây cách chỗ này khá xa để thử. Kiếm chiêu vừa tung ra đã phá hủy hơn một nữa cánh rừng, cũng làm nàng mất đi không ít sức lực cùng linh lực.
Có thể là vì nàng vẫn còn yếu kém, chưa thể thuần thục sử dụng. Cũng vì thế, nàng mấy ngày nay vẫn luôn tích cực rèn luyện, tăng lên thực lực, đồng thời hạn chế dùng đến nó nhất có thể. Chiêu thức này quả thật không thể tùy tiện dùng, địch chết 600, ta chết 400.
Lâm gia không nhỏ, nhưng cũng không phải là quá lớn, nàng không quá tự tin có thể điều khiển tốt thức thứ năm, vì thế nàng mới như bây giờ do dự.
Lâm Nhữ Yên cũng chỉ là vì tò mò, thấy nàng do dự cũng liền không tiếp tục cái này đề tài. Các nàng tạm biệt nhau trở về từng người phòng, Hàn Hiểu Đình chán nản mà ngã người vào sàn đan. Nàng mệt mỏi khép hờ mắt, đến hiện tại Tiểu Linh vẫn chưa cho nàng bất kì cái gì hồi đáp, vẫn luôn biệt lai vô dạng như thế.
Phía trên thân thể chợt trở nên nặng nề, Hàn Hiểu Đình cảm thấy khó thở, nàng vội vàng mở ra đôi mắt. Thiếu nữ thân thể xích lõa nằm ở nàng phía bên trên, thật tự nhiên mà kề sát mặt vào nàng cổ.
Hàn Hiểu Đình hoảng hốt bật dậy, đẩy thiếu nữ sang một bên " Ngươi là ai? Như thế nào lại ở ta trong phòng? "
Thiếu nữ bực dọc liếc nhìn nàng " Đương nhiên là phải ở phụ thân tỷ tỷ trong phòng rồi! "
Hàn Hiểu Đình " ? "
Phụ thân tỷ tỷ? Như thế nào xưng hô này lại quen thuộc thế này?
Nàng cẩn thận quan sát thiếu nữ. Thiếu nữ dung nhan thanh tú, trắng trẻo hồng hào, trên mặt vẫn còn lưu giữ một chút nét trẻ con. Nhìn kỹ quả thật cùng tiểu Phượng có vài phần tương đồng.
Nàng ngập ngừng dò hỏi " Ngươi là tiểu Phượng? "
Thiếu nữ hờn dỗi liếc nàng " Không, ta không phải tiểu Phượng của ngươi! "
Hàn Hiểu Đình vui mừng vội tiến lại ôm lấy nàng " Tốt quá....ngươi rốt cuộc chịu trở về, ta nhớ ngươi muốn chết rồi. "
Tiểu Phượng ghét bỏ đẩy ra nàng " Kẻ lừa đảo, lúc nãy còn đẩy người ta ra không thương tiếc, hiện tại liền nói nhớ người ta, không đáng tin. "
Hàn Hiểu Đình ôm càng thêm chặt " Chính là do ngươi đột nhiên liền trở nên lạ như thế, ta tất nhiên không nhận ra rồi. Như thế nào đột nhiên liền biến mất lâu như thế? Ta thật sự rất lo cho ngươi. "
Tiểu Phượng cũng liền mặc kệ nàng ôm " Ta phải ngủ đông để tiến giai. Khi tiến vào ngủ đông, ta cũng trở về hình dạng ấu thú, vì thế dù là ai cũng đều không thể biết được ta tung tích, đó cũng là cách Phượng Hoàng tộc chúng ta tự bảo vệ bản thân. Khi ở hình dạng ấu thú, chúng ta sẽ trở nên rất suy yếu, nhân tộc cùng các tộc khác đều sẽ nhân cơ hội này mà lấy chúng ta máu. Ngươi cũng biết, máu của Phượng Hoàng là vô cùng quý giá. "
Nàng bổ sung " Ân, quên nói cho ngươi, Long tộc cũng sẽ như thế. "
Hàn Hiểu Đình gật đầu " Ta đã biết. "
Tiểu Phượng trở nên nghiêm túc, nàng thanh giọng " Ta có chuyện muốn cùng ngươi nói, thật sự quan trọng. "
Hàn Hiểu Đình gật đầu, nàng rụt rè nhìn tiểu Phượng " Cái kia.....trước khi nói, ngươi mặc y phục vào đã.... "
Tiểu Phượng " ...... "
Nàng phất tay, lôi kéo Hàn Hiểu Đình ngồi xuống kế bên " Không cần, mặc y phục rất phiền phức. Mau im lặng, ta phải nói chính sự. "
Nàng thanh giọng " Huyền Thiên bí phủ sắp sửa mở ra, trong đó có rất nhiều bí tịch cùng pháp khí, quan trọng nhất là có truyền thừa của Huyền Thiên Thần Tôn. Ngươi nhất định phải đến đó, lấy được truyền thừa cùng Hỏa Long. "
Hàn Hiểu Đình nghi hoặc " Hỏa Long? "
Tiểu Phượng cho nàng giải thích " Là thú cưỡi của Huyền Thiên Thần Tôn, cũng là một trong những thần thú. Hiện tại hắn cũng đang ở trong dạng ấu thú, ngươi nhất định phải cùng hắn kí khế ước. "
Hàn Hiểu Đình " Không phải ta đã có ngươi rồi sao? "
Tiểu Phượng lắc đầu " Ta vẫn chỉ là Phượng Hoàng nhỏ, còn rất yếu. Hắn lại là thần thú trưởng thành, sẽ giúp được ngươi rất nhiều. "
Hàn Hiểu Đình " Ngươi không phải nói hắn là thú cưỡi của Huyền Thiên Thần Tôn gì đó sao? "
Tiểu Phượng như cũ lắc đầu " Huyền Thiên Thần Tôn đã tạ thế từ 1000 năm trước, Hỏa Long hiện tại vẫn ở Huyền Thiên bí phủ canh giữ. Một khi bí phủ mở ra, rất nhiều môn phái cùng vô số loại người đều sẽ tìm cách tiến vào, một khi truyền thừa của Huyền Thiên Thần Tôn cùng Hỏa Long rơi vào tay kẻ xấu, thiên hạ chắc chắn sẽ đại loạn. Ngươi nhất định phải nhân lúc bọn hắn chưa biết được cái này tin tức, nhanh chóng lấy được truyền thừa cùng Hỏa Long. "
Hàn Hiểu Đình trầm tư, thật lâu sau nàng gật mạnh đầu " Tốt thôi. Khi nào thì chúng ta xuất phát? Huyền Thiên bí phủ này sẽ không hạn chế tu vi chứ? "
Tiểu Phượng " Càng sớm càng tốt, ngày mai liền lên đường đi. Tất nhiên sẽ có hạn chế tu vi, dưới Tiên Thiên tầng 2 mới có thể bước vào. "
Nàng kinh ngạc " Như thế nào tu vi của ngươi lại giảm xuống Trúc Cơ tầng 2 rồi? "
Hàn Hiểu Đình lắc đầu, nàng cởi bỏ hạn chế, bộc lộ tu vi thật " Ta đã lên đến Tiên Thiên cảnh tầng 1, chỉ là vẫn luôn áp chế ở Trúc Cơ để tránh phiền phức không đáng có mà thôi. "
Tiểu Phượng thở phào nhẹ nhõm " Thật may là chỉ mới ở Tiên Thiên tầng 1. "
Hàn Hiểu Đình " Nếu cố chấp tiến vào thì thế nào đâu? "
Tiểu Phượng nhàn nhạt trả lời nàng " Chết không toàn thây. "
Hàn Hiểu Đình đánh cái rùng mình " Khủng bố như vậy? "
Tiểu Phượng gật đầu " Đó là cấm chế do Huyền Thiên Thần Tôn để lại, dù là ai cũng không thể phá giải. "
Hàn Hiểu Đình " Rốt cuộc Huyền Thiên Thần Tôn là ai? Lại có thể khủng khiếp như thế? "
Tiểu Phượng đáy mắt xẹt qua tia hoảng loạn cùng kính sợ " Nàng là kẻ mạnh nhất. Kẻ duy nhất đạt tới Thần đế cảnh của nhân tộc các ngươi. Ngay cả thần thú kiêu ngạo như Hỏa Long cũng chấp nhận làm thú cưỡi cho nàng, như thế ngươi cũng đã biết được nàng là sự tồn tại như thế nào rồi đó. "
Hàn Hiểu Đình chợt cảm thấy lạnh sóng lưng, nếu nhân vật này còn sống không biết thiên hạ sẽ thành như thế nào. Trong tiểu thuyết chưa hề nhắc đến sự tồn tại của nàng, chỉ xoay quanh Tiêu Phong cùng hắn 7 nương tử.
Hàn Hiểu Đình " Nàng lợi hại như vậy, như thế nào lại tạ thế? "
Tiểu Phượng lắc đầu, nàng đáy mắt hiện lên thương tiếc " Cái này ta cũng không biết, chỉ được nghe các trưởng lão trong tộc kể lại như thế. Bọn hắn kể rằng Huyền Thiên Thần Tôn chết vì tình. "
Nàng ngừng một chút, lại tiếp tục " Huyền Thiên Thần Tôn thực chất là nữ nhân, người nàng yêu cũng đồng dạng là nữ nhân. "
Hàn Hiểu Đình ngoan ngoãn im lặng nghe nàng kể " Huyền Thiên Thần Tôn khi sinh ra không tồn tại trong người linh lực, bị gia tộc vứt bỏ. Nàng được một nữ nhân cứu khi đang hấp hối sắp chết, các nàng ở bên cạnh nhau như thế hơn 20 năm, Huyền Thiên Thần Tôn vẫn luôn âm thầm ái nữ nhân kia, nhưng là nàng tự ti, vẫn luôn không dám cùng nữ nhân kia thổ lộ. Nữ nhân kia là đại tiểu thư của một đại gia tộc lớn, lớn lên xinh đẹp lại ôn nhu dịu dàng, thiên phú lại cực cao. Sau đó không biết vì chuyện gì, Huyền Thiên Thần Tôn mất tích hơn 30 năm, khi trở lại đã là Nguyên anh tầng 4, tính tình cũng trở nên lạnh lùng, lạnh nhạt. Nàng vẫn như cũ đối nữ nhân kia yêu sâu đậm, liền cùng nữ nhân kia thổ lộ, nhận về là nữ nhân đã là thê tử, mẫu thân của kẻ khác. Huyền Thiên Thần Tôn đau buồn cực độ, nhưng nàng vẫn lựa chọn rời đi, âm thầm bảo vệ nữ nhân kia. "
Hàn Hiểu Đình cảm khái " Quả là một kẻ si tình. "
Tiểu Phượng gật đầu, nàng lại tiếp tục câu chuyện " Chuyện tiếp theo thì ta không biết, chỉ biết rằng cuối cùng Huyền Thiên Thần Tôn cùng trượng phu của nữ nhân kia giao chiến. Lúc này nàng tu vi đã đạt tới Thần đế cảnh, nam nhân kia với nàng chỉ như là con kiến. Nam nhân kia lợi dụng nàng đối với nữ nhân kia vẫn còn tình cảm, liền lấy nữ nhân kia làm nàng uy hiếp, sau cùng vì nữ nhân kia, nàng vẫn lựa chọn nhường nhịn, vì thế nàng thua. Nàng chết dưới tay nữ nhân nàng yêu nhất, cũng là ánh sáng của đời nàng. Nữ nhân kia sau khi tự tay giết nàng, cũng đi theo tự vẫn. "
Hàn Hiểu Đình hiện tại cảm thấy chính là tức giận cùng thương xót, Huyền Thiên Thần Tôn si tình đến đáng thương, có lẽ đối với nàng, khoảnh khắc được nữ nhân kia cứu, là khoảnh khắc ánh sáng rọi vào đời nàng. Vì ánh sáng ấy, nàng sẵn sàng hi sinh cả tính mạng. Đáng thương, có chút giống Tô Nhạc lúc trước kia. Nhưng ít ra Tô Nhạc vẫn còn có người luôn yêu thương nàng, Huyền Thiên Thần Tôn lại không may mắn như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro