Chap 8 Đồ Nhi Bé Nhỏ

Thanh Ly bước vào phòng, bắt gặp cảnh tiểu đồ đệ của mình đang quấn chăn, mặt đỏ bừng, ánh mắt né tránh.

Khóe môi nàng khẽ cong, bất giác bật cười khúc khích. Không giống phong thái lạnh lùng thường ngày, nụ cười này khiến cả căn phòng bừng sáng.

“Ngốc quá… Đồ nhi à, đã là người của sư phụ thì không cần lo quần áo ‘rẻ’ hay ‘quý’. Chỉ cần mặc thoải mái, ta sẽ lo hết cho con.”

Nói rồi, nàng nhẹ nhàng kéo chăn ra, khoác lại bộ y phục tiên môn cho Tiêu Linh. Động tác vừa tỉ mỉ vừa dịu dàng, chẳng khác nào một tỷ tỷ đang chăm sóc muội muội nhỏ.

Sau đó, Thanh Ly lấy lược, ngồi xuống chậm rãi chải mái tóc đen rối tung của bé gái. Tiêu Linh ngoan ngoãn ngồi yên, hai má phồng phồng, trong lòng vừa xấu hổ vừa thấy… thật ấm áp.

“Nào, đứng dậy cho ta xem đồ nhi nhỏ của ta nào.”

“Dạ…”

Tiêu Linh lí nhí đáp, rồi rụt rè đứng lên. Dáng vóc nhỏ bé trong bộ tiên y trắng tinh, trông chẳng khác gì một cô bé con được người ta dắt tay vào lớp học vỡ lòng.

Thanh Ly nhìn, đôi mắt thoáng dịu lại, khẽ gật đầu:
“Ừm, ngoan lắm. Từ nay con sẽ theo ta học tập. Trước tiên… phải bắt đầu từ căn bản.”

Nói rồi, nàng dắt Tiêu Linh rời khỏi phòng, đi thẳng đến giảng đường sơ cấp dành cho đệ tử mới nhập môn.

Không gian nơi đó đông đúc, từng hàng ghế thấp, các tiểu đệ tử mặc đồng phục gọn gàng ngồi chờ giảng sư. Tiếng nói chuyện ríu rít vang lên, giống như một lớp học mầm non trong thế giới phàm tục.

Thanh Ly để Tiêu Linh ngồi xuống một chỗ trống, mỉm cười xoa đầu:
“Ngồi ngoan, nghe giảng. Ta còn chút việc, lát nữa quay lại đón con.”

Rồi nàng xoay người rời đi, để lại một cô bé ngơ ngác ngồi giữa đám đồng môn xa lạ, hai tay ôm gối, đôi mắt mở to như nai con.

Trong lòng Tiêu Linh run rẩy:
“Ơ… Đây là… lớp học thật sao? Nhưng mà… sao giống trường mẫu giáo thế này?”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #kyao#tutien