The night will hold us close and the stars will guide us home

Author: faisie ( Dasshy )

Cre: https://archiveofourown.org/works/40767084

Cp: Elysia x Eden

BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC.

Tóm tắt:

Hai linh hồn lạc lối gặp lại nhau lần đầu tiên, chuyện sẽ xảy ra?

Nó bắt đầu với giấc mơ của Eden về một người phụ nữ tóc hồng, mặc chiếc áo choàng trắng trong vòng tay của Eden khi họ lượn quanh dưới mặt trăng. Sau đó, cô gặp một người phụ nữ tên là Elysia với một cái nhìn thoáng qua giống với người phụ nữ trong giấc mơ của cô.

Eden đã một lần nữa rơi vào tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhanh chóng và sâu đậm.

__________________________

Eden là một người thích nhìn ngắm bình minh từ phòng của mình trên tầng cao nhất của khách sạn hoặc căn hộ trong khi giữ ly rượu vang trên tay mình. Nhưng bây giờ cô đang ở một công viên nhỏ, ngồi trên băng ghế ẩm sương sớm và giữ quyển sổ ghi chép da trên lòng đến khi ánh sáng mặt trời chạm nhẹ má cô, làm ấm đôi gò má lạnh.

Đôi mắt vàng của cô vẫn nhìn chằm chằm về phía đường chân trời khi mặt trời từ từ nhô lên và sẵn sàng làm tan chảy tuyết từ đêm qua. Cô cuộn chặt tay, đầu vẫn nhớ lại giấc mơ trong nhiều năm trời; giấc mơ cô đang ôm một người, một cô gái, người đã cùng cô lượn quanh dưới ánh trăng.

Tuy nhiên, cô không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của người kia, nó luôn luôn mờ nhoà vì nước mắt; và cô luôn thức dậy với những giọt nước mắt ẩm ướt trên gối. Điều này đã diễn ra từ khi cô biểu diễn ở Úc, Super Dome của Sydney, khi nó kết thúc, cô luôn cảm thấy buồn bã và mơ thấy người con gái đó cho đến bây giờ.

Bất cứ khi nào mơ thấy nàng và những chi tiết khác trong giấc mơ, Eden sẽ viết chúng trong quyển sổ như một phụ nữ tóc hồng, áo choàng trắng, váy nâu sẫm, v.v., nhưng lần này cô hầu như không hề cầm bút.

Người phụ nữ tựa đầu vào ngực của Eden khi họ cứ lượn quanh một cách nhẹ nhàng, Eden ôm cô gái chặt hơn vào eo nhỏ và hát khẽ một bài hát,

♪ Oh, tình yêu của tôi, mong thời gian vẫn ở lại vẫn cùng chúng ta ♪

Người phụ nữ trong vòng tay của Eden mỉm cười ngâm nga theo bài hát,

♪ Oh, tình yêu của tôi, chúng ta sẽ không bao giờ chia cách ♪

Eden thở dài nặng nề, cảm giác như nỗi buồn đang kéo cô xuống và giữ cô trên băng ghế ẩm ướt, cũng giống việc cô đã khó khăn như thế nào khi cố gắng đứng lên từ giường với những giọt nước mắt liên tục rơi, cố gắng để vơi đi nỗi buồn trong trái tim cô.

Eden chưa bao giờ cảm thấy thực sự buồn như thế này trước đây. Được sinh ra trong một gia đình giàu có, sở hữu tài năng đáng kinh ngạc về nghệ thuật và âm nhạc, cuộc sống của cô đã được lấp đầy bằng niềm hạnh phúc vững chắc. Hoặc có lẽ, nó phải là hạnh phúc thực sự mà cô muốn.

Nếu Eden gạc bỏ lý luận của mình, cô tin vào sự tái sinh và luân hồi, về ký ức tiền kiếp của mình.

Eden cho quyển sổ vào túi xách của mình, mang lên vai và đứng dậy. Cô chắc rằng mình đã thơ thẩn trong nhiều giờ ở công viên bởi vì mặt trời bây giờ đã lên cao; con đường về trơn trượt do tuyết tan. Eden quan sát xung quanh và nhận ra mọi người bắt đầu bận rộn với các hoạt động của họ, một số đang chạy đến trạm xe buýt, đọc báo, và nhâm nhi cốc cà phê.

Eden không phải là một fan hâm mộ của cà phê, nhưng nó có vẻ là một lựa chọn tốt trong mùa đông lạnh, đặc biệt là ở một địa điểm mới. Đây là lần đầu tiên Eden có mặt ở đây. Nhóm cô đã đề nghị tổ chức buổi hòa nhạc mùa đông tiếp theo và như thường lệ Eden sẽ luôn đi tham quan rước buổi diễn để biết rõ hơn khán giả của mình. Cho tới giờ, cô vẫn cảm thấy mọi thứ đều ổn.

Nhìn xung quanh, bước chân mềm mại của cô dừng lại ở trước cửa một quán cà phê nằm ở góc đường với tên Elysium Paradise phía trên cánh cửa gỗ.

"Quả là một cái tên thú vị." Eden kéo cửa bước vào và được chào đón bằng những chiếc bánh quy nướng và hạt cà phê. Nữ ca sĩ liếc nhìn tìm kiếm một chiếc ghế trống, mà không nhận thấy một barista tóc hồng quay lưng đang đối mặt với cô.

Giữ tâm trí của mình ngồi ở góc quán cạnh lớp kính để quan sát đường phố. Eden đọc một lược thực đơn không hề quen thuộc trên bảng đen, cô rất hiếm khi uống cà phê. Nhóm của cô thường uống americano và iced lattes trong khi cô thì uống rượu, nhưng liệu nó có ổn khi uống trong mùa đông? Eden không có chút ý tưởng gì khi nói đến cà phê, có lẽ sẽ tốt hơn khi với vài lời gợi ý.

"Xin lỗi," Ánh mắt của cô chuyển từ bảng đen sang nhân viên pha chế phục vụ, "Có thể cho tôi một vài đề xuất của bạn không...?"

♪ Oh, tình yêu của tôi, mong thời gian vẫn ở lại vẫn cùng chúng ta ♪

Eden luôn có niềm tin vô tận về tình yêu, cách mọi người yêu nhau; cái nhìn đầu tiên hay không, và tình yêu nở hoa cuộc sống của họ như thế nào; tình địch hoặc bạn bè với người yêu, mặc dù nó có thể không bao giờ xảy ra với cô. Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc này, cô biết và cảm nhận được yêu từ cái nhìn đầu tiên là như thế nào.

Eden đã rơi vào lưới tình, nhanh chóng và sâu đậm.

Với Eden, nó giống như lấp đầy khoảng trống của trái tim cô sau một thời gian dài, khát khao dài nhất và sâu thẳm nhất trong trái tim cô được đánh thức. Ôi, nếu bây giờ cô đang mất trí, cô nhất định sẽ kéo cô gái đang đứng trước mặt mình vào vòng tay và giữ chặt cô ấy một lần nữa.

Không ai dám thốt ra một lời, đôi mắt vàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh nhạt, sợ rằng đó chỉ là một giấc mơ khác mà khi thức giấc họ sẽ đánh mất nó. Sự im lặng bị đánh tan đi khi cánh cửa mở ra một lần nữa cho thấy một khách hàng mới bước vào, và người phụ nữ tóc hồng mỉm cười. "Barista thân thiện của bạn đây~ Bạn muốn có gì vào ngày lạnh lẽo nhưng vẫn đáng yêu này?"

Eden vẫn giữ cái nhìn và nụ cười của cô, "Liệu vài gợi ý thì sao?" bằng cách nào đó Eden mong muốn một thứ ngọt ngào, người con gái này tỏa ra vị ngọt, đó là giọng nói thân thiện của nàng hay là chính nàng? "Tôi muốn thứ gì đó ngọt."

Người phụ nữ chùm xuống, chỉ vào nhiều tên đồ uống, và giải thích ngắn gọn về các loại thức uống này. Sau đó, nàng nhìn lại Eden, "Nhưng, tôi nghĩ bạn có lẽ muốn thử Aria of God của chúng tôi. Nó là một ly rượu pha cà phê, một sự kết hợp tuyệt vời của cà phê, sô cô la, và rượu vang! "

Eden thích thú, "Thật sao?"

Barista người đã không ngừng tươi cười với Eden, gật đầu nhẹ nhàng, "Ngoài ra nó còn có một hương vị phong phú và vẻ ngoài thanh lịch, tôi nghĩ rằng nó sẽ hoàn hảo cho một người phụ nữ xinh đẹp như bạn."

Eden cười khúc khích và gọi thứ mà barista kia vừa giới thiệu với cô. Cô đã sẵn sàng nói ra tên của mình khi trả tiền, cô thường trông thấy nhóm của mình làm vậy, phải không? Nhưng cô nhân viên pha chế kia đã ngăn cô lại, "Hãy ngồi xuống ghế của bạn trước khi quán trở nên đông đúc hơn. Tôi sẽ mang đến chỗ cho bạn~" nàng nháy mắt với cô.

Eden biết rằng người phụ nữ này có lẽ đang tán tỉnh cô, liệu cô có quan tâm không? Không, ngược lại cô lại thích nó hơn. Nói lời cảm ơn nàng barista không có thẻ tên trên tạp dề màu hồng của mình, Eden quan tâm nhiều hơn về tên của cô gái ấy. Cô ca sĩ nhìn cô gái một lần nữa trước khi quay về chỗ ngồi của mình, nhưng không hiểu sao trông cô ấy có vẻ quen quen.

Khi ngồi xuống chiếc ghế gỗ, cô cảm nhận được sự thư thái trong lòng ngực, nỗi buồn dần được thay thế bởi nhịp tim; Eden thường có loại cảm giác này khi cô hoàn thành bài hát của mình. Không nghi ngờ gì nữa, cô thật sự đã yêu.

Đường phố có vẻ nhàm chán đối với cô và vì vậy đôi mắt vàng lại hướng đến chỗ barista, mọi chuyển động của nàng đều được thu vào tầm mắt cô. Eden không thể rời mắt khỏi nó và nụ cười của cô luôn ở trên khuôn mặt. Dù cô là ai, cô là ngôi sao Eden với mong muốn gần hơn và nắm giữ trái tim nàng.

'Tôi hiểu bạn, có lẽ tôi là người hiểu bạn nhất trên thế giới này.'

Eden nhấp nháy khi giọt nước mắt lăn xuống má cô, đó là gì? Cô nghĩ thầm. Đó là giọng của chính cô, nhưng không phải cô lúc này và nó như chứa đựng một niềm chua xót. Nghe tiếng bước chân đến gần, Eden lau nước mắt và nhanh chóng nở một nụ cười.

Cô gái tóc hồng mang đồ uống cùng với một nụ cười ngọt ngào nhất mà cô từng thấy đến cho Eden, "Đồ uống của bạn đến rồi đây?Thưa...~"

"Eden. Eden giống như Vườn Địa Đàng."

Nụ cười ngọt ngào dừng như có một chút thay đổi thành nụ cười bí ẩn, và bằng cách nào đó nó làm cho Eden phải rùng mình.

"Có phải là trùng hợp hay không khi tên tôi là Elysia, giống với thiên đường, vùng đất hạnh phúc 'Elysia'?"

Eden cười khúc khích, che đậy hơi thở run rẩy của cô, "Tôi hy vọng nó không phải vậy. Liệu tôi và bạn có thể..." 'không bao giờ xa nhau' "... hiểu nhau rõ hơn không?" Đôi lông mày của cô nhăn lại khi cố giữ mình, một cái gì đó không ăn nhập với cô. Tại sao cô đột nhiên nhận được những ký ức thoáng qua, những ký ức mà cô không bao giờ thấy trước đây?

Cô gái tóc hồng, Elysia trông có vẻ thích thú, "Oh my~ Tôi thực sự thích điều đó."

Trước khi Eden có thể tiếp tục cuộc trò chuyện, ai đó đã gọi Elysia quay lại quầy. Elysia bĩu môi với người đàn ông tóc trắng đứng tại quầy trong khi Eden cũng quay đầu lại nhìn xem ai đã gọi nàng. "Được rồi, tôi phải trở lại làm việc đây. Hãy thưởng thức đồ uống của bạn nhé."

Eden nắm lấy tay Elysia nhẹ nhàng trước khi nàng rời đi, "Chúng ta có thể nói chuyện sau đó được không? Tôi rất muốn hiểu thêm về bạn."

Elysia bước gần hơn đến Eden và nắm chặt tay cô hơn, Eden như cảm nhận được có dòng điện vừa chạy qua. "Tôi rất vui vì tôi không phải là người duy nhất nghĩ như vậy. Tôi sẽ trở lại ngay, Eden ngọt ngào của tôi ~♪" Sau đó, Elysia buông khỏi bàn tay của cô và nhanh chóng đến quầy để khách hàng không phải đợi lâu hơn.

Nhìn Elysia làm việc của mình trong khi nhâm nhi thức uống, Eden xoa lòng bàn tay của cô khi cô cố gắng giữ sự ấm áp khi chạm vào Elysia còn vương lại trên tay. Cảm giác như cô đã tìm thấy một giai điệu hoàn hảo để hoàn thành một bài hát mới-

"Eden yêu dấu, bạn đang đọc gì vậy~?" Elysia vòng tay quanh eo của Eden từ phía sau và nhìn vào các đống giấy tờ mà Eden đang nắm giữ.

"Ôi Ellie, không có gì đâu. Chỉ là vài tờ ghi chú rỗng." Eden nghiên đầu dựa vào Elysia trong khi nàng đang giữ lấy cô từ đằng sau. "Tiến sĩ Mobius đã đưa cho tôi khi cô ấy tìm thấy nó trong phòng thí nghiệm của mình và không muốn ném nó đi. "

Họ đang đứng gần cây đàn piano, Elysia trầm ngâm, "Eden yêu quý, tôi có một ý tưởng cho việc bạn có thể làm với đống giấy tờ này~"

Eden mỉm cười hướng về phía Elysia trong khi tay kia của cô thì vuốt tóc nàng, "Nó là gì?"

"Viết một bài hát~"

Eden chớp mắt và Elysia cười rạng rỡ, "Eden yêu quý của tôi, đã một thời gian dài rồi không được nghe bài hát mới của Ngôi sao thời đại. Trở thành một phần của Bướm trục hoả không có nghĩa ngăn cản bạn trở thành chính mình."

"Tôi nên viết về cái gì đây, Ellie?" Eden hỏi một cách ngọt ngào: "Bây giờ tôi có bạn rồi, phải không? Tuy rằng tôi đã đánh mất sân khấu của riêng mình, nhưng lần này thì có bạn, bạn là sân khấu của riêng tôi, Ellie."

Elysia nhón gót lên để hai người có thể chạm trán nhau, Eden mỉm cười với cử chỉ đáng yêu của nàng và cúi xuống để trán họ chạm vào và giữ lưng Elysia một cách nhẹ nhàng, "Về chúng ta thì sao?" Elysia thì thầm.

Lạc lối trong đôi mắt xanh nhạt, Eden gật đầu và ôm nàng chặt hơn, "Là nó và sẽ rất tuyệt vời, Ellie."

Tiếng cười khúc khích của cả hai tràn ngập căn phòng xua đi những lo lắng cho cuộc chiến sắp tới.

"Eden?"

Đánh mất cảm hứng âm nhạc bởi một vài mảnh kí ức xưa, Eden ngồi vào ghế của mình trước khi nhìn Elysia, người đã gọi cô. "Ellie... tôi gọi bạn như thế được không?" Cô nuốt chực và để lộ nụ cười ngượng ngùng của mình.

"Tất nhiên! Bạn có thể gọi tôi bằng bất cứ thứ gì bạn thích~"

Eden thở ra nhẹ nhàng, bằng cách nào đó cô đã lo lắng rằng Elysia có thể không thích nó. "Mặc dù vậy, bạn có sao không? Trông bạn có hơi xanh xao, Eden."

Nói trúng tim đen, Eden xua tay, "Tôi không sao, Ellie."

Nụ cười của Elysia rạng rỡ khi nghe thấy sự trấn an từ Eden, "Vậy nên, khi ca làm của tôi kết thúc. Bạn có muốn một cuộc hẹn hò bây giờ không~?"

Trái tim của Eden ngừng đập một giây sau khi nhận ra rằng cô đã mơ mộng điều đó trong nhiều giờ đồng hồ đến khi mặt trời lặn và quán cà phê íthưa bớt đi. Sao lại thế được? Eden chắc chắn nó phải chưa tới 10 phút. Cô đang mơ mộng giữa ban ngày hay sao?

Eden nhìn vào Elysia và bóng hình cô gái trong giấc mơ ấy đột nhiên tháng qua, họ có thể là một người. Elysia có thể là người con gái đã cùng cô dạo quanh dưới ánh, người mà Eden giữ chặt trong vòng tay mình, người con gái Eden vĩnh viễn trân trọng.

"Eden ngọt ngào của em~?"

Eden mỉm cười, "Vâng, Ellie." Đứng dậy từ chỗ ngồi của mình, phủi nhẹ áo khoác màu nâu sẫm và chỉnh lại cổ áo trước khi nắm lấy tay Elysia. "Liệu bây giờ chị có thể cùng em có một buổi hẹn hò."

Elysia cười khúc khích và đan xen bàn tay của họ vào nhau khi nàng dẫn Eden ra khỏi quán cà phê. Họ dạo quanh thành phố, tay trong tay làm ấm cho đối phương vào mùa đông lạnh giá. Elysia kể với Eden về bản thân mình, lớn lên ở thành phố này và yêu thương từng inch của nó bao gồm cả mọi người, "Mặc dù một số người trong số họ là người xấu?" Eden không thể không hỏi.

"Họ làm việc xấu vì có lý do chẳng phải sao? Điều đó dễ hiểu và đáng yêu, đối với em, nó được gọi là lòng nhân đạo." Elysia mỉm cười tự hào và Eden lại nhìn thấy bóng hình ấy thoáng qua một lần nữa từ những ký ức không xác định khác mà cô có.

Thắt chặt vòng tay Elysia, Eden mỉm cười nhẹ nhàng và nói với Elysia về bản thân cô, nhưng không nhắc gì đến sự nghiệp nổi tiếng của mình. "Chị lớn lên trong sự yêu thích ca hát, âm nhạc, nghệ thuật và tìm kiếm những thứ tuyệt đẹp."

Eden cảm thấy trong đôi mắt của Elysia là cả một thành phố sáng rực đèn, màn đêm sẽ đến sớm thôi. "Chị nghĩ rằng, thành phố này đang có một điều đẹp đẽ mà chị đang tìm kiếm."

"Nó chính xác là gì vậy?"

Eden đã cất giữ bài hát trong giấc mơ của mình, "Một thứ chị đã tìm kiếm quá lâu..." Cô bước chân dừng lại dưới một cây cột đèn và đối mặt với Elysia. "Một người nào đó, chắc chắn."

Khi vũ trụ biết đến số phận của họ. Eden khum người xuống cho đến khi cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp vào môi mình, "Một người đẹp khiến chị không thể hoàn thành một bài hát." cô thì thầm nhẹ nhàng khi giữ má Elysia, vuốt ve bằng ngón tay cái và tiếp tục, "Chị khao khát được gặp cô ấy, tìm kiếm cô ấy cho đến khi cô ấy đồng ý đi cùng chị hoàn thành bài hát của đôi ta."

Elysia khép ngắn khoảng cách của họ và hôn Eden nhẹ nhàng.

"Eden yêu dấu của em, em đã chờ chị từ rất lâu rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro