17. Christmas in Berlin, The Silent Love

Sau khi công khai mối quan hệ với nhóm (và biết rằng chẳng ai bất ngờ), Dohoon đã chấp nhận sự thật: Jihoon là niềm an ủi lớn nhất của anh. Nhân dịp Giáng Sinh, họ đã xin công ty một kỳ nghỉ ngắn.

Dohoon, với tính cách tỉ mỉ, đã bí mật lên kế hoạch cho một chuyến đi riêng tư đến Berlin, Đức.

"Anh đã đặt vé rồi," Dohoon thông báo, giọng anh không cảm xúc, khi đang xếp quần áo của Jihoon vào vali cậu. "Chúng ta sẽ đi Berlin. Anh muốn biết liệu thời tiết lạnh có khiến em khó ngủ hơn không."

Jihoon cười rạng rỡ, ôm chầm lấy anh từ phía sau. "Anh nói thật sao? Em yêu anh, hyung!"

Dohoon cố gắng đẩy ra một cách hờ hững. "Đừng có làm xáo trộn hành lý của anh! Anh đã chuẩn bị kỹ rồi. Chúng ta sẽ thuê một căn hộ riêng, anh muốn có không gian yên tĩnh cho chúng ta."

 Jihoon giả vờ bối rối khi xếp đồ, rồi đưa vali cho Dohoon. Dohoon cằn nhằn: "Em làm sao thế này? Lười biếng quá!" nhưng lại dành thêm một giờ để sắp xếp lại vali của cậu, đảm bảo áo ấm của cậu luôn ở trên cùng.

-----------------------

Berlin vào tháng Mười Hai lạnh giá, nhưng không khí Giáng Sinh lại ấm áp và rực rỡ. Đây là lần đầu tiên Dohoon cho phép mình buông lỏng bản thân hoàn toàn, chỉ tập trung vào Jihoon.

Sáng đầu tiên, Jihoon không chịu rời khỏi giường. Cậu cuộn tròn trong chăn, giả vờ run rẩy. Dohoon cằn nhằn: "Yah, dậy đi! Em làm hỏng kế hoạch tham quan của anh rồi! Nếu em không dậy, anh sẽ đi một mình đấy!" Nhưng sau đó, anh vẫn mang sô cô la nóng và một chiếc bánh ngọt kiểu Đức đến tận giường cho Jihoon. Anh giúp cậu mặc áo khoác dày nhất, kiểm tra từng nút áo.

 Họ đi dạo qua chợ Giáng Sinh Gendarmenmarkt. Jihoon liên tục đòi ăn mọi món ăn vặt có đường. Dohoon luôn giả vờ khó chịu: "Ăn ít thôi! Anh không muốn em bị đầy bụng rồi lại khó chịu!" Nhưng anh vẫn trả tiền và dùng khăn giấy lau miệng cho Jihoon. Khi một cô gái bán hàng mỉm cười với Jihoon, Dohoon lập tức kéo cậu đi, thì thầm: "Đi nhanh lên! Anh ghét đứng ở chỗ đông người!"

Khi đi ngang qua một cây thông Noel khổng lồ, Jihoon đột nhiên dừng lại, đưa tay ra, ánh mắt nhìn Dohoon đầy mong đợi. Dohoon, mặc dù cảm thấy căng thẳng vì có người qua lại, vẫn nắm lấy tay cậu và giấu cả hai bàn tay vào túi áo khoác của mình. Jihoon siết tay anh ba lần – mật mã cho "Em yêu anh." Dohoon siết lại một lần – mật mã cho "Anh cũng vậy."

-----------------------

Đêm Giáng Sinh, họ nằm xem phim trên sofa, ánh sáng từ cây thông nhỏ lấp lánh. Jihoon, gối đầu lên đùi Dohoon, nhận thấy một vết sẹo nhỏ, mờ trên cổ tay anh.

"Anh Dohoon, vết sẹo này là gì vậy?" Jihoon hỏi, nhẹ nhàng vuốt ve nó.

Dohoon khẽ giật mình. "Không có gì. Tai nạn cũ thôi. Đừng chạm vào."

"Không, nói cho em nghe đi," Jihoon làm nũng. "Em là người yêu của anh mà. Em cần biết. Có phải lúc anh hay tự làm khó mình không?"

Dohoon thở dài. Anh nhìn Jihoon, ánh mắt dịu dàng. "Lúc đó anh mới vào công ty. Anh làm việc quá sức và bị kiệt sức. Anh đã tự ép mình phải làm việc không ngừng nghỉ. Anh luôn sợ mình không đủ tốt, sợ mình không kiểm soát được mọi thứ." Dohoon nói nhỏ, "Anh đã tự làm mình bị thương vì quá căng thẳng. Anh luôn sợ hãi sự thất bại."

"Và bây giờ?" Jihoon nhìn thẳng vào mắt anh, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vết sẹo.

Dohoon mỉm cười kín đáo. Anh siết chặt tay Jihoon. "Bây giờ anh có em. Em là người giúp anh bình tĩnh và chấp nhận sự không hoàn hảo. Em là người giữ anh lại, không để anh tự làm tổn thương mình nữa."

Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jihoon. "Em là liều thuốc tốt nhất của anh. Đừng bao giờ rời xa anh."

------------------------

Buổi sáng cuối cùng ở Berlin, Jihoon thuyết phục Dohoon chụp một bức ảnh để đăng lên Instagram.

"Một tấm thôi, hyung," Jihoon nài nỉ. "Không cần chụp chung. Chỉ cần một chút kỷ niệm Giáng Sinh thôi."

Dohoon cằn nhằn: "Được rồi. Nhưng phải làm một cách không thể nhận diện. Anh không muốn bị người hâm mộ soi mói."

Trong chuyến đi, họ đã mua một cặp vòng tay sợi dệt màu đen đơn giản tại một cửa hàng thủ công. Dohoon miễn cưỡng chấp nhận việc đó là "cần thiết để phân biệt hành lý" (dù vòng tay chẳng liên quan gì đến hành lý).

Bài đăng của Jihoon (Khoảng 9:00 AM):

Jihoon đăng một bức ảnh chụp cận cảnh tay cậu đang cầm một cốc sô cô la nóng, với nền là khung cửa sổ tuyết trắng lãng mạn của căn hộ. Chiếc vòng tay sợi dệt màu đen được đeo nổi bật trên cổ tay cậu.

@Jihoonnnn: ❄️ Giáng Sinh yên bình nhất. Cảm ơn nguồn ấm áp này đã giúp em vượt qua cái lạnh. Sẵn sàng về nhà! 🤍

Dohoon thấy bức ảnh. Anh không nói gì, nhưng anh biết đây là lời mời công khai.

Bài đăng của Dohoon (Khoảng 9:05 AM):

Chỉ năm phút sau, Dohoon đăng một bức ảnh lên Instagram cá nhân của mình. Đó là một bức ảnh chụp bàn tay anh đang cầm cuốn sách anh đã mang theo, với nền là sàn gỗ và một góc tường gạch bên trong căn hộ. Chiếc vòng tay sợi dệt màu đen tương tự cũng được đeo trên cổ tay anh.

@Dohoonnnn: ☕️ Nơi nào có sự tĩnh lặng, nơi đó là điểm tựa. Đã nạp đủ năng lượng cho công việc sắp tới.

Fandom lập tức bùng nổ. Không có lời nào nhắc đến người kia, nhưng họ hiểu.

Vòng tay đôi: Chi tiết đồ đôi duy nhất, không thể chối cãi.

Cùng một địa điểm: Cả hai bức ảnh đều được chụp trong căn hộ thuê ở Berlin, chỉ khác góc.

Caption phối hợp: Jihoon nói về "sự ấm áp", Dohoon nói về "sự tĩnh lặng" và "điểm tựa." Cả hai đều là từ khóa về mối quan hệ của họ.

Jihoon thấy bài đăng của Dohoon, cậu biết anh đã chấp nhận sự lộ liễu này. Cậu cười, ôm chiếc điện thoại. Mùi hương của tình yêu đã được công bố một cách kín đáo nhưng không thể nhầm lẫn. Cậu đã có được một Giáng Sinh hoàn hảo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro