0. Lời tựa
Tiêu đề: Đợi
Tác giả: pnhan (@pppnhan)
Nhân vật chính: Park Sunghoon (Xuân Hùng) × Park Jay (Trọng)
Trích: Trọng nhớ lần đầu tiên nhận được bức thư của Xuân Hùng, nó sướng điên đảo. Nhưng đến khi mở ra và nhìn thấy một đống trái tim sến rện ở trong đấy, Trọng liền nổi da gà cục cục rồi dẹp phức nó đi. Ban đầu còn đỏ mặt cau có lẩm bẩm “Còn lâu trẫm mới thèm đọc”, nhưng rồi cuối cùng đến khi đêm xuống cũng phải lôi ra. Trọng nằm ngủ ngay cửa sau, nhờ ánh sáng của mặt trăng và những vì sao lấp lánh, đọc lên từng dòng chữ sến mắc dởn óc, bịn rịn ngọt ngào nhớ nhung da diết của một thằng trai bằng tuổi đang bày tỏ với mình mà cứ cảm thấy kỳ quái kiểu gì. Ánh trăng bàng bạc in bóng dáng mờ ảo chuyển động rập rờn dưới lòng sông. Trọng trông mắt nhìn xa xăm, ôm bức thư vào lòng để hun ấm thêm cho trái tim vốn vẫn đang không thôi cựa quậy.
Còn ngày Xuân Hùng nhận được thư hồi âm của thằng Trọng, cậu đang leo lên nóc nhà lấy cái máy bay giấy xuống cho nhỏ em gái bất cẩn phóng bay lên. Lúc chuẩn bị trèo xuống thì có chú giao liên đi đến trước cửa, hét lớn: “Anh Phạm Xuân Hùng đâu có thư của anh Phan Thành Trọng gửi nè!”. Xuân Hùng mừng húm hớt hải hét lên “Xuống ngay ạ!”, sau đó chạy rầm rập trên nóc nhà phi tới chỗ dựng cái thang tre. Song tấm thân cậu chàng nào có nhỏ nhắn gì, mạnh chân quá lại đạp ngay khúc tôn bị mục sét lâu ngày làm thủng cả nóc nhà, rớt luôn cái chân vào trong đó rồi mắc kẹt la ó rùm beng. Bố cậu cùng với bác giao liên phải cùng leo lên kéo cả buổi trời mới thoát ra được. Thế là chỉ vì quá nôn nóng được nhận thư từ của người thương, Xuân Hùng chẳng những bị bố bắt tự lộp lại mái tôn mà còn phải cắn răng chích thêm hai mũi tiêm phòng uốn ván.
Hoặc là,
Như ba Xuân của thằng Quân vẫn thường hay nói rằng, thời gian sẽ cuốn trôi tất cả, dù là chuyện vui hay chuyện buồn. Chỉ khác mỗi chuyện vui sẽ trôi đi nhanh hơn rất nhiều, như phù sa chảy ra ruộng ngoài nếu người nông dân không vung đê níu giữ lại; còn chuyện buồn chẳng khác nào phèn chua bám đất, người ta sẽ phải mất cơ man là thì giờ công sức để có thể đuổi nó biến mất đi.
Xếp loại độ tuổi: [16+]
Bối cảnh: Miền Tây Việt Nam
Từ khóa: tình trai, thuần Việt, truyện thiếu niên (teenfic), chọc cười, mất dạy ending,...
Số chữ: 24100+
Tình trạng: Hoàn thành (11/07/2025)
Lời tác giả: Ban đầu nó là fic ngược đấy nhưng ok, tôy viết ngược đếu được, nên thành ra tôy cà rỡn từ đầu đến cuối 😞
Cảnh báo:
- OOC! Truyện được viết nên hoàn toàn chỉ dựa vào trí tưởng tượng, nhân vật trong truyện cũng không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Vậy nên vui lòng đọc xong không áp đặt nội dung fanfic lên hình tượng người thật!
- Mỗi con chữ viết ra đều là công sức và chất xám của mình, vui lòng không chuyển ver, edit, reup hay dùng tác phẩm này cho mục đích cá nhân dưới bất kỳ hình thức nào khi chưa có sự cho phép!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
[1323|100725]
@pppnhan.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro