Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE 2 kếtTình trạng bản raw: 136 chương hoàn.Editor: Bách LinhThiết kế bìa: AinsleyTiểu thuyết giới thiệu vắn tắt: Thanh mai trúc mã thầm mến đã lâu, em gái xinh đẹp lạnh lùng.(*Em gái ở đây là con của mẹ kế, ko cùng huyết thống)Hương chanh nhàn nhạt, hương bạc hà trong trẻo mát lành, bạn thích vị nào hơn?…
Cre: Vietwriter.comThể loại: ngôn tình đô thị, hiềm nghi trinh thám.VĂN ÁN 1Là một pháp y, so với người sống, anh chỉ nguyện tin tưởng thi thể đang nằm trên bàn giải phẫu.Là một chuyên gia trắc hoang*, cho dù nhìn thấu vô số lời nói dối, cô vẫn luôn tin rằng trên cõi đời này vẫn còn lời nói thật.Từ Hoãn Hoãn: Nếu như em và thi thể cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước?Từ Tĩnh: Tẻ nhạt ... *liếc một cái* ... Em!Từ Hoãn Hoãn: Thật sao?Từ Tĩnh: Thật, bởi ... dù gì cuối cùng thi thể cũng tự nổi lên!Từ Hoãn Hoãn: ...*trắc hoang: trắc nghiệm nói dối************VĂN ÁN 2Là một chuyên gia trắc hoang, Từ Hoãn Hoãn bình thường chỉ làm ba việc: Viết tiểu thuyết, trắc hoang và ăn mì.Sau khi gặp Từ Tĩnh, cô quen ăn chực bữa tối nhà nam thần. Ăn chực một hồi liền phát hiện ... 'Ồ? Có phải nam thần coi trọng cô?'Là pháp y, Từ Tĩnh làm ba việc nhiều nhất: nghiệm thi, nấu cơm và cho mèo ăn.Sau khi gặp Từ Tĩnh, anh nấu nhiều hơn một người ăn. Nhìn cô ăn, anh liền quyết định nhốt cô về nhà.…
- Viễn tưởng, ABO, cao H- NP, 1A x nO x nA x nB- Chiến thần vũ trụ, ra vũ trụ là war machine, lên tới giường là fuck machine. - Độ dài: 354 chương- Tác giả: Hải Hà- Editor: Sâu Thanh Lâu…
Chung Yến Sanh sống mười tám năm, trong một lần vô tình rơi xuống nước, cậu mơ thấy mình đang sống trong một quyển sách.Trong sách, cậu là thiếu gia giả bị Hầu phủ ôm nhầm. Thiếu gia thật trở về nhưng không được người nhà coi trọng, bị đuổi đến biệt viện ở ngoại thành. Ba mẹ chỉ cưng chiều Chung Yến Sanh khiến cho thiếu gia thật dần hắc hóa, cuối cùng hại cậu cửa nát nhà tan.Sau khi tỉnh lại, Chung Yến Sanh nghe được tin thiếu gia thật đã trở về từ ba ngày trước, nhưng cả nhà chỉ chú ý đến việc cậu đang bị bệnh. Dựa theo thời gian trong sách thì bây giờ thiếu gia thật đã bị đưa đến biệt viện ngoại thành.Tình thế khẩn cấp, vì để thay đổi vận mệnh, Chung Yến Sanh ngày nào cũng chạy đôn chạy đáo dính chặt lấy thiếu gia thật, cả ngày theo sau người ta ca ơi ca à.Một thời gian sau, Chung Yến Sanh phát hiện mình nhận lầm người. Người mà cậu nhận lầm này còn đáng sợ hơn cả thiếu gia thật. Đáng sợ hơn là vào cái ngày biết được sự thật, cậu bị ai đó hạ thuốc, trời xui đất khiến thế nào lại lăn giường với người ta một đêm. Chung Yến Sanh sợ xanh mặt, đêm đó len lén chuồn đi.…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…