Chương 5: Mối Quan Hệ Ngầm

Ngày hôm sau, Lâm Tịnh Vy không thể ngủ yên. Cảm giác như mọi thứ đang dần trượt khỏi tay cô, bất kể bao nhiêu lần cô cố gắng nắm chặt lại. Tối qua, cuộc đối thoại với Hàn Trạch Đình đã làm cô thấy rõ một điều: hắn không phải là một con người dễ dàng bị khuất phục. Mỗi bước đi của hắn đều tính toán, như thể mọi thứ xung quanh hắn đều chỉ là những con cờ trong một trò chơi lớn.

Cô bước ra khỏi phòng ngủ và đi xuống hành lang dài của biệt thự. Ánh sáng vàng dịu nhẹ từ những chiếc đèn trần chiếu xuống, nhưng không thể xua tan được cảm giác lạnh lẽo bao trùm trong ngôi nhà này.

Đúng lúc đó, một chiếc xe đen bóng lặng lẽ dừng lại trước cổng biệt thự. Lâm Tịnh Vy nhướng mắt nhìn từ cửa sổ. Một người đàn ông mặc suit đen bước ra, khuôn mặt lạnh lùng, không có vẻ gì là thân thiện. Cô nhận ra hắn ngay lập tức — Lý Thành, trợ lý thân cận của Hàn Trạch Đình.

Trong đầu cô, một suy nghĩ chợt lóe lên: có thể nào hắn đến đây để đưa một thông điệp nào đó từ chủ nhân của mình?

Không để mình suy nghĩ quá nhiều, cô nhanh chóng đi xuống cầu thang. Cô không muốn bất kỳ điều gì diễn ra mà không có sự tham gia của mình, dù cho đó là một mảnh vụn nhỏ của quyền lực.

Cửa chính mở ra, Lý Thành đứng đó, thẳng lưng, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.

"Cô Lâm, Hàn tổng yêu cầu cô đến phòng làm việc ngay lập tức."

Lâm Tịnh Vy nhìn hắn một lúc, không có vẻ gì là ngạc nhiên. Cô đã quen với những cuộc gọi bất ngờ như thế này. Dù sao, nếu muốn thoát ra khỏi cái hợp đồng này, cô phải tìm ra điểm yếu của Hàn Trạch Đình. Và nếu Hàn Trạch Đình không để cô yên, cô cũng sẽ không dễ dàng để hắn bước lên trên đầu mình.

"Tôi sẽ đi ngay." Cô gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng. Hắn gọi cô ra phòng làm việc là vì lý do gì? Cô không biết, nhưng chắc chắn rằng nó không phải là chuyện tốt.

Phòng làm việc của Hàn Trạch Đình vẫn yên tĩnh như mọi khi. Không khí trong phòng lạnh lẽo đến mức có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong từng hơi thở. Hắn đang ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt sắc bén như dao, dường như đã chờ sẵn cô từ lâu.

Lâm Tịnh Vy bước vào, không nói gì, chỉ đơn giản là đứng đối diện với hắn. Không khí giữa họ dường như đang bùng lên từng đợt sóng ngầm.

Hàn Trạch Đình không vội vã mở lời. Hắn chỉ nhẹ nhàng nhấn một nút trên chiếc bàn làm việc, và màn hình trước mặt cô chợt sáng lên. Trên đó là một video, cảnh quay được ghi lại từ camera giám sát trong nhà.

Lâm Tịnh Vy không khỏi nhíu mày. Trong video, cô đang bước ra khỏi phòng và trò chuyện với một người đàn ông. Người đàn ông đó không ai khác chính là Alan.

"Cô nói với tôi là chỉ gọi điện thoại cho một người bạn cũ, nhưng video này lại nói lên điều gì?" Giọng Hàn Trạch Đình không một chút cảm xúc.

Lâm Tịnh Vy bỗng cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Cô không thể tin được hắn đã biết được mọi thứ. Không chỉ biết về cuộc gọi, mà hắn còn có thể theo dõi cô từng bước đi trong ngôi nhà này.

"Anh làm gì với những video này?" Cô không thể giữ bình tĩnh, giọng nói đã có phần run rẩy.

Hàn Trạch Đình cười lạnh, nhưng trong đó không hề có sự vui vẻ.

"Không làm gì cả. Tôi chỉ muốn cô hiểu rõ một điều: cô không có quyền giấu giếm tôi bất cứ điều gì. Cô là vợ của tôi trong hợp đồng này, và tôi sẽ không để cô tự do làm những gì mình muốn."

Lâm Tịnh Vy cắn chặt môi, không biết nên phản ứng thế nào. Cô biết rằng Hàn Trạch Đình đang chơi một trò chơi nguy hiểm với cô, và hắn không bao giờ chịu thua.

"Được rồi, tôi sẽ không nói dối anh nữa." Cô hít một hơi sâu, ánh mắt không rời khỏi hắn.

Hắn nhìn cô một lúc, đôi mắt không có cảm xúc, như thể đang đánh giá cô từ mọi góc độ.

"Rất tốt. Cô hiểu rồi đấy. Còn nếu cô có bất kỳ hành động nào sai trái nữa, tôi sẽ không khoan nhượng."

Lâm Tịnh Vy cảm thấy một cơn tức giận dâng lên trong người. Cô không thể để mình bị kìm hãm mãi như vậy.

"Anh tưởng mình là ai? Không phải tôi là con cờ trong trò chơi của anh đâu." Cô buột miệng, nhưng ngay lập tức, cô nhận ra rằng mình đã đi quá xa.

Ánh mắt của Hàn Trạch Đình chợt trở nên u ám. Hắn đứng dậy, từng bước đi về phía cô, như một cơn bão đang chuẩn bị cuốn phăng mọi thứ.

"Cô nghĩ cô có thể ra ngoài đường và làm gì thì làm sao? Đừng quên, cô ký tên vào hợp đồng này rồi. Cô là vợ tôi, và tôi không chấp nhận bất kỳ sự chống đối nào."

Lâm Tịnh Vy cảm thấy không gian như thu hẹp lại. Cô không thể thở nổi, nhưng cô cũng không thể để hắn coi thường mình.

"Được thôi, nhưng anh không thể kiểm soát cuộc sống của tôi mãi được đâu."

Nhưng Hàn Trạch Đình không đáp lại, chỉ nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng. Trong những khoảnh khắc căng thẳng đó, Lâm Tịnh Vy biết rằng một cuộc chiến không hồi kết đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro